Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sống lại Ta trở thành hoạ quốc yêu nữ - Chương 380

Cập nhật lúc: 2024-05-12 14:48:30
Lượt xem: 2,650

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Nguyễn nhẹ nhàng đặt tách lên bàn, trong sự yên lặng, động tác của nàng như sấm đánh thẳng lòng . Sau đó thứ càng nặng hơn chính là lời nàng , nàng hỏi. “Cẩm Nhị, ngươi nghĩ xong?”

Lời ẩn sự cảnh cáo, ý chính là, hôm nay một khi Cẩm Nhi quyết định hủy hôn với Lộ Châu, từ nay về , Tưởng Nguyễn sẽ để cơ hội đến gần Lộ Châu nữa. Cẩm Nhị thấy câu , chầm chậm cúi đầu xuống, lấy một thứ từ trong tay áo , quả đ.ấ.m xiết chặt, đưa tới mặt Lộ Châu.

Lộ Châu nhận lấy, là một chiếc túi thơm nhỏ, thêu hình cá vàng, ý chỉ kim ngọc lương duyên, nay vật quy nguyên chủ, chặt đứt mối liên hệ cuối cùng. Mắt Lộ Châu ánh nước, cực nhanh mỉm che sự thất thố, dập đầu với Tưởng Nguyễn, . “Tạ Thiếu phu nhân tác thành.”

Liên Kiều đầu chỗ khác, nước mắt rơi xuống, bình thường thế, trong lòng Lộ Châu hẳn thể tưởng tượng . Tưởng Nguyễn nhàn nhạt . “Được, như ngươi mong .” Nàng Cẩm Nhị, lạnh nhạt . “Hy vọng ngươi ngày đừng nên hối hận.”

Vẻ mặt Cẩm Nhị xám trắng, nháy mắt tựa như mất hết điểm tựa, trong mắt như chứa tử khí âm trầm, nơi nào còn xót dáng vẻ phong lưu tuấn tú ngày thường. Lâm quản gia thở dài, gì, xoay , Cẩm Tam và Cẩm Tứ , vốn tưởng rằng Cẩm Nhị về phủ để nhận , đó hai sẽ hòa hảo như lúc ban đầu, ai ngờ đến bước đường . Thần sắc cả hai ngưng trọng, Cẩm Nhị đột ngột từ hôn thế quá đỗi bất thường.

Sau khi Cẩm Nhị và Lộ Châu rời khỏi, Liên Kiều lau nước mắt, Lộ Châu chịu thiệt thòi, dữ là Liên Kiều, rằng. “Hiếp quá đáng, Thiếu phu nhân. . .”

“Đừng .” Mắt Tưởng Nguyễn lạnh lẽo, hỏi Thiên Trúc. “Nữ tử lai lịch , tra .”

“Hồi bẩm Thiếu phu nhân, tra , điều. . .” Thiên Trúc do dự, Tưởng Nguyễn . “Tra thì .” Tưởng Nguyễn ít khi nào lạnh lùng thế , hiển nhiên vì chuyện của Lộ Châu khiến tâm trạng nàng . Thiên Trúc dám giấu giếm, lập tức .

Nữ tử tới kinh thành tìm Cẩm Nhị tên Liêu Mộng, lúc Cẩm Nhị theo Tiêu Thiều, là Nhị thiếu gia Hoàng gia ở Giang Nam, năm xưa lúc Hoàng lão gia ngang qua Định Tây, từng một đoạn duyên phận với Liêu gia ở Định Tây, khi đó Hoàng phu nhân mới sinh Cẩm Nhị lâu, Liêu phu nhân cũng sinh Liêu Mộng, cảm thấy duyên, ngày đó Hoàng lão gia và Liêu lão gia uống say nên đính ước cho hai đứa bé còn trong tả, ngay cả hôn thư cũng . Tuy nhiên đó Hoàng lão gia trở về Giang Nam, quên mất chuyện . Hơn hai mươi năm lui tới, ai ngờ Liêu Mộng đột nhiên tìm tới cửa.

Thì Liêu gia xảy biến cố, Liêu lão gia và Liêu phu nhân đều qua đời, thích Liêu gia mơ ước tài sản Liêu gia, khi Liêu phu nhân c.h.ế.t lấy tờ hôn thư , Liêu Mộng tới dựa dẫm Hoàng gia. Hoàng lão gia là một chú trọng chữ tín, Hoàng phu nhân lo rằng con trai tùy tiện cưới một cô nương khác, đúng lúc sức khỏe Liêu Mộng , tới kinh thành tìm danh y chữa bệnh, thuận tiện rõ chuyện với Cẩm Nhị, nếu Cẩm Nhị đồng ý, chuyện coi như xong. Chu ma ma là bà v.ú của Liêu Mộng, cũng theo đến kinh thành.

Thiên Trúc . “Lúc tiểu thư Liêu gia đến kinh thành, gặp Cẩm Nhị, Cẩm Nhị cũng rõ, bản định xong hôn sự với Lộ Châu, Liêu tiểu thư cũng thông tình đạt lý, điều đại phu rằng sức khỏe yếu thể xe đường xá xa xôi vất vả, nên Liêu tiểu thư bảo rằng chờ dưỡng cơ thể sẽ lên đường về Giang Nam.”

“Cô dễ thế thôi, chứ nào chịu về, rõ ràng cướp hôn sự của Lộ Châu, là loại mặt lòng, chả rõ mắt Cẩm Nhị mù , mà cái thứ đó che mờ mắt.”

Thiên Trúc do dự, tính tình Cẩm Nhị xưa nay cô hiểu rõ, cô gái từ lúc đến giờ trông vẻ gì là , thậm chí còn thông tình đạt lý, nhưng chuyện đến nông nổi ?

Thiên Trúc , bởi vì chuyện nhóm Cẩm y vệ xử lý xưa giờ liên quan đến tranh đấu của nữ nhân ở hậu viện, nữ nhân giả dối nam nhân , chỉ nữ nhân mới . Thiên Trúc , Tưởng Nguyễn thể , đến cả Liên Kiều theo nàng lâu cũng điểm bất thường. Nữ tử tâm cơ khá sâu, từng bước từng bước dắt mũi Cẩm Nhị, rõ ràng sớm dự mưu, cuối cùng, còn khiến Lộ Châu biến thành tranh cãi vô lý, phủi sạch tay rút lui.

“Đột nhiên tại từ hôn? Tất nhiên vì cưới khác .” Tưởng Nguyễn lạnh lùng . “Rốt cuộc đêm qua xảy chuyện gì, Thiên Trúc, ngươi điều tra.”

Liên Kiều sớm hận nữ tử đến cắn răng nghiến lợi, thế thì vui mừng hỏi. “Thiếu phu nhân trút giận cho Lộ Châu ạ?”

“Nữ tử quả thật quá cuồng vọng.” Tưởng Nguyễn hờ hững tay áo , bỗng nhiên mỉm . “Dùng những thủ đoạn đầu , đúng là sợ chết.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/chuong-380.html.]

Trạch viện thành Đông, nữ tử sáng sớm đến nín hiện giờ đổi một bộ quần áo sạch sẻ, xiêm y màu vàng thêu hoa lan quá hoa lệ, đủ thanh nhã, thể phơi bày vóc dáng yểu điệu, nếu phụ nhân mập lùn sắc mặt lo lắng ở kế bên, thì thứ trông cũng .

Chu ma ma Liêu Mộng, nhiều thôi, rốt cuộc vẫn nhịn hỏi. “Cô nương, chúng như thật sự ?”

“Ma ma cảm thấy ?” Liêu Mộng mỉm , so với sự hốt hoảng lúc hừng đông, hiện giờ nàng bình tĩnh, kỹ, thậm chí còn thấy chân mày khóe mắt đều nhuốm nụ vui mừng.

“Lão nô chỉ cảm thấy, dùng danh dự của cô nương để đánh đổi quá nặng nề, hơn nữa ngày nếu Hoàng Nhị thiếu gia phát hiện chuyện , cô nương giải thích đây, cô nương chớ trách lão nô nghĩ nhiều, cô nương dù cũng là một tay lão nô nuôi lớn, lão nô thể lo lắng. .”

Liêu Mộng . “Ma ma nghĩ nhiều , Hoàng Nhị thiếu gia thông minh lanh lợi, nếu đánh đổi bằng danh dự của , thể khiến hắndễ dàng đồng ý chuyện . Về phần khi thành ,” nàng như chút ngượng ngùng. “Ta sẽ một vợ , Nhị thiếu gia là , chắc sẽ cùng đầm ấm sống qua ngày, những chuyện , tất nhiên cũng sẽ truy xét . Ma ma cảm thấy thủ đoạn của quá âm hiểm?” Liêu Mộng cúi đầu, giọng trở nên thương cảm. “Cha còn nữa, đám thích như sói đói mồi, , cũng còn cách nào. Hoàng gia như thế, nếu bỏ lỡ, cữu cữu cữu mẫu nhất định sẽ gả cho con trai của thương nhân buôn gạo , ma ma, , nha , cô , cô của Vương phi, chắc sẽ tìm một mối hơn.”

Chu ma ma lòng chua xót thôi, . “Cô nương của chớ những lời khiến lòng đau đớn , nếu lão gia phu nhân vẫn còn, thể để cô nương dùng danh dự của đánh đổi, cô nương bất do kỷ, lão nô . Hoàng Nhị thiếu gia cũng là một nam nhân, chờ khi cô nương và Hoàng Nhị thiếu gia thành , với tính cách và dung mạo của cô nương, nam nhân nào thích, tất nhiên cuộc sống sẽ ngày một hơn, đều do lão nô suy nghĩ nhiều. Cô nương chớ trách.”

Liêu Mộng , mấy câu với Chu ma ma, Chu ma ma nhà nấu thuốc. Đợi Chu ma ma khuất, lúc Liêu Mộng mới nhà. Chậu hoa lan trong phòng nở rực rỡ, với thời tiết lẽ hoa lan sống nổi, mà chậu lan nở rộ, Liêu Mộng nhẹ nhàng vuốt ve cánh hoa, từ cánh hoa tỏa một mùi hương thoang thoảng cực kỳ mê , nếu ngửi nhiều, sẽ khiến cảm giác miệng khô lưỡi đắng.

Nàng xuống gương, cô gái trong gương dung mạo như trăng, là con gái nhà danh gia vọng tộc. Người trời tru đất diệt, nếu cha vẫn còn, nàng sẽ cố chấp với Cẩm Nhị, nhưng nay , nếu bỏ lỡ Hoàng gia thì còn nhà nào hơn, huống hồ Cẩm Nhị dáng dấp tuấn, nàng càng nhất định .

Một con nha hầu hạ bên cạnh Vương phi so với tiểu thư xuất đại hộ như nàng , đối thủ như , nàng chỉ cần dùng chút thủ đoạn định xong thắng thua. Vào cái ngày từ miệng Cẩm Nhị Lộ Châu tính tình thẳng thắn bộc trực, chỉ cần nàng càng thông tình đạt lý, Cẩm Nhị sẽ càng áy náy, đôi lúc thản nhiên khích bác, từng chút từng chút, chung quy một ngày sẽ khiến hai rạn nứt với .

Thế nhưng chỉ với chút áy náy của Cẩm Nhị đối với hiện tại thì đủ để hai đoạn tuyệt, Liêu Mộng nhếch mép, sờ lên gương mặt nữ tử trong gương đồng.

Việc hôn sự của Cẩm Nhị và Lộ Châu thành nhấc lên một làn sóng lớn ở phủ Cẩm Anh vương, ngày đó, cả vương phủ chìm trong bầu khí âm u, ai cũng phiền não vì chuyện . Mà đều nghĩ tới, đây chỉ là khởi đầu, từ chuyện , sóng to gió liên tiếp dâng trào ở phủ Cẩm Anh trong vương.

Hôm nay, Liên Kiều đang cùng Lộ Châu trong sân thêu vá, mấy ngày nay khuyên can mãi cuối cùng Lộ Châu cũng khôi phục dáng vẻ khi , ít nhất ngoài mặt như còn đau lòng nữa, chỉ cần bước một bước khỏi đó là . Lộ Châu đang chuyện với Liên Kiều, thấy một nha quét tước tam đẳng chạy , miệng kêu ầm lên. “Không xong , .”

“Chuyện gì mà hoảng hốt ?” Liên Kiều lên hỏi.

Nha dừng , thấy Lộ Châu, lập tức ngậm miệng, trong lòng Liên Kiều cả kinh, giống như vô tình tới kéo tiểu nha . “Ta và cô ngoài thử. Lộ Châu, thêu khăn giúp .”

Lộ Châu nghi ngờ, gật đầu . Khi tới ngoài viện, Liên Kiều mới hỏi. “Đã xảy chuyện gì?” Cô mơ hồ đoán chuyện liên quan với Lộ Châu, miệng tiểu nha bẹt , như sắp . “Liên Kiều tỷ, xảy chuyện , bên ngoài đều đang đồn Lộ Châu tỷ ỷ thanh thế Thiếu phu nhân, quyến rũ vị hôn phu của khác đó ạ!”

Loading...