Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sống lại Ta trở thành hoạ quốc yêu nữ - Chương 323

Cập nhật lúc: 2024-05-12 06:23:19
Lượt xem: 3,184

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 “Tiêu Thiều!” Tưởng Nguyễn trợn to hai mắt, tỉnh dậy.

Đèn dầu như mực, trong nhà đốt khán nên giữa Đông nhưng vẫn ấm áp, một giọng ân cần quan tâm truyền tới. “Nàng tỉnh ?”

Tưởng Nguyễn ngước mắt , thanh niên tuấn mỹ lạnh như băng trong mộng đang bên mép giường, cũng nàng đánh thức, ánh mắt căng thẳng, con ngươi đen nhánh, như đầm sâu tĩnh lặng, khiến khác bất giác cuốn .

“Ngươi. . .” Tưởng Nguyễn thất thần, quá khứ thảm thiết tựa như một giấc mộng, một giấc mộng tam sinh, thấy kết cục của , hiện giờ thấy Tiêu Thiều, cảm giác như cách một đời.

Thấy Tưởng Nguyễn chỉ sửng sờ, Tiêu Thiều ngẩn , dậy rót nước cho nàng. “Nàng thấy khát ư, nàng hôn mê mười mấy ngày, cần uống nước.” Hắn dậy, tay Tưởng Nguyễn nắm lấy, Tiêu Thiều đầu, nhíu mày, xuống bên cạnh Tưởng Nguyễn. “Sao thế?”

Giọng êm dịu khiến khác yên lòng, khiến trãi qua cơn ác mộng chợt cảm thấy chân thực, Tưởng Nguyễn đưa tay , dương như chút khiếp đảm, Tiêu Thiều cau mày, nàng mò tới cổ áo Tiêu Thiều, như xác nhận thật sự tồn tại . Tay dừng cổ áo một lát, Tưởng Nguyễn đột nhiên vòng tay ôm lấy cổ Tiêu Thiều, nhào tới , ôm thật chặc.

Dù hiện tại, hành động của Tưởng Nguyễn khiến giật , Tiêu Thiều sững sờ, run sợ chần chừ Tưởng Nguyễn. Đầu Tưởng Nguyễn vùi bên cổ , tay siết chặt, thoáng suy tư, mới đưa tay vỗ nhẹ lưng Tưởng Nguyễn, khẽ giọng gọi. “A Nguyễn?”

“Tiêu Thiều,” Giọng Tưởng Nguyễn khác thường, tựa như đang cố đè nén cảm xúc nào đó, mà lời nàng cũng kỳ lạ. “Lúc đầu hiểu, hiểu vì , hôm nay rốt cuộc cũng .” Giọng nàng từ từ hạ xuống, suýt . “Thì , hynh sớm xuất hiện.”

Trên đời duyên phận vô duyên vô cớ, kiếp nàng và Tiêu Thiều tựa như quan hệ gì, đời dây dưa với . Vốn tưởng rằng chỉ là trùng hợp, tận khi trải qua giấc mộng Nam Kha, cảnh tượng đời tái hiện mắt. Có một việc đột nhiên sáng tỏ. Kiếp là Tiêu Thiều nàng báo thù, chính vì , nên kiếp nàng mới kết cỏ ngậm vành tương báo chăng?

Thế gian thật sự nhân quả ? Có? Hay ?

Tiêu Thiều rủ mắt, lông mi dài rủ xuống, che ý nghĩ trong con ngươi ý, rõ cảm xúc. cử chỉ của dịu dàng, nhẹ nhàng vỗ lưng Tưởng Nguyễn, dù yên lặng cũng an lòng.

Hồi lâu , bên cổ chất lỏng chảy qua, nàng đang ?

Tiêu Thiều khựng , đỡ đầu vai Tưởng Nguyễn, một tay nâng càm nàng lên, gương mặt minh diễm giờ phút ngập ngụa nước mắt, một giọt nước mắt lớn chảy xuống càm nàng, nước mắt trong suốt sắp rơi xuống, tựa như nét mặt nàng hiện tại.

“Nàng. . .” Tiêu Thiều nét mặt nàng cho ngơ ngẩn, quan trọng là, ngờ cô gái mặt đột nhiên nhào tới, môi ấm áp, cảm xúc mềm mại từ môi truyền tới.

Toàn cứng đờ, Tiêu Thiều nhíu mi, cử chỉ của Tưởng Nguyễn bất thường. Trước nàng sẽ như , sự nhiệt tình tỏ từ nàng, vốn kỳ lạ. Hắn kéo Tưởng Nguyễn , khiến nàng ôm càng chặt hơn, cánh tay mảnh khảnh siết chặt lấy , như sợ chạy , lòng Tiêu Thiều mềm nhũn. Mà cô gái như khích lệ, môi từng rời , thậm chí càng thêm to gan hơn.

Gương mặt tuấn tú trắng nõn của Tiêu Thiều đỏ ửng, mỹ nhân dâng đến mặt, còn là trong lòng , bất kỳ một nam nhân bình thường nào cũng đều thể thờ ơ. Dù ngày thường Tiêu Thiều xử sự lạnh lùng thế nào nữa, đối xử với nàng dịu dàng , nhưng từ trong xương nam nhân ham cướp đoạt và chinh phục, vốn là một nam nhân mạnh mẽ bá đạo, chỉ là ngày thường che giấu vỏ bọc lạnh nhạt, nên khác nhận mà thôi. Hiện tại căng hai tay, thuận thế kéo lòng, một tay đỡ gáy nàng, hóa thủ thành công, hôn càng thêm mạnh bạo.

Miệng lưỡi giao , bất đồng với vẻ ngoài dịu dàng lạnh lùng, họ hôn bá đạo mà nhiệt liệt, gần như nuốt mất , tình nồng mật ý, cảm xúc bì đè nén như thoát . Như dịu dàng lưu luyến, như liều c.h.ế.t triền miên, mỹ nhân tuyệt sắc ôm chặt thanh niên tuấn mỹ, ngước đầu tiếp nhận nhân duyên đến từ hai đời, tư thái tuyệt vời khiến bông tuyết cũng hòa tan, tựa như trời đông giá rét bỗng hóa ngày xuân rực rỡ, tựa như hoa đào vạn dặm, trầm luân trong sự tuyệt mỹ.

Cửa chợt mở , Tề Phong và Hạ Thanh thấy cảnh tượng mặt thì ngây tại chỗ, động tác của Tiêu Thiều cực nhanh, một tay ôm đầu Tưởng Nguyễn ngực, tức giận phía cửa. Hạ Thanh mặt đỏ bừng, gãi đầu, chột . “Tam ca, qua tới xem Tam tẩu, hai tiếp tục, tiếp tục .” Dứt lời lôi kéo Tề Phong, Tề Phong thu ánh mắt chán nản, . “Ta và lão Ngũ qua chỗ sư phụ một chút.” Dứt lời bèn đóng cửa, hai cùng ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/chuong-323.html.]

Lúc thấy tiếng động Tưởng Nguyễn tỉnh hồn , hiện tại đang chui đầu trong n.g.ự.c Tiêu Thiều, mùi thơm mát lạnh từ nam nhân truyền mũi, khiến nàng dám ngẩng đầu Tiêu Thiều. Vừa kích động, mới chuyện thất lễ như thế. Chỉ vì quá xúc động, nhưng Tiêu Thiều cảm tưởng gì,

“Nàng định khiến bản ngộp c.h.ế.t đấy ư?” Tiêu Thiều buồn , kéo Tưởng Nguyễn trốn chặt trong lòng như đà điểu . Má Tưởng Nguyễn nóng rực, giả vờ bình tĩnh . “Đây là ? Ta thế?”

Tiêu Thiều thấy nàng như thế, cảm thấy hết sức thú vị, đưa tay sờ đầu nàng, . “Đây là núi Già Nam, nơi bái sư. Lúc còn bé nàng khác hạ độc, dẫn độc , đưa nàng lên núi chữa trị.”

“Hạ độc?” Tưởng Nguyễn ngẩn . “Huyunh khi còn bé?”

“Phải.” Mắt Tiêu Thiều lóe ánh sáng lạnh. “Vừa sinh nhiễm độc .”

“Ta .” Tưởng Nguyễn mỉm . “Sau khi hạ bệ kế mẫu, từng qua, khi còn bé vì diệt trừ , bà sai Tứ , nay là Tưởng Chiêu nghi hạ độc. Chẳng qua đó đưa đến thôn trang, nên độc đứt đoạn.”

Lần đầu tiên nàng kể chuyện của cho Tiêu Thiều , Tiêu Thiều cũng bất ngờ nàng, đến khi là Tưởng Đan, cau mày . “Mẹ nàng từng dưỡng dục Tưởng Đan.”

“Tiếc rằng nuôi một con ch.ó sói,” Tưởng Nguyễn đạm nhạt . “Nàng sợ Hạ Nghiên, vốn chỉ g.i.ế.c . hẳn sợ rằng sẽ chia mất sự yêu thương với nàng , nên cũng xuống tay với . Có lẽ cũng hẳn chỉ vì sợ phân chia yêu thương, mà chỉ vì lót đường cho tương lai mà thôi.” Kiếp Tưởng Đan là một thứ nữ, cuối cùng nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, đủ thấy lâu ủ mưu sẵn. Thậm chí lẽ việc nàng trúng độc cũng là một âm mưu, nào ai .

“Chuyện giao cho .” Tiêu Thiều lạnh nhạt . “Nàng cứ dưỡng thương cho .”

“Không cần.” Tưởng Nguyễn , Tiêu Thiều khựng , Tưởng Nguyễn . “Chuyện đích tay, là ai.”

“Người nào?” Tiêu Thiều hỏi.

“Người hạ độc.” Tưởng Nguyễn rủ mắt. “Là khinh thường. sẽ cẩn thận.” Nàng ngước mắt lên Tiêu Thiều , mặc dù nụ vô cùng nhạt, nhưng gì đó khác biệt. Tiêu Thiều nhạy cảm phát hiện tựa như gì đó đổi, ngẩn , im lặng nàng.

Trong hoàng cung, trong điện hậu phi, cô gái mặc cẩm y, vẻ mặt như vô cùng thư thái. Trong điện ấm áp, xông hương lượn lờ, ngọc khí tinh xảo thành tấm cách, hiển nhiên chủ tử cưng chiều. Tưởng Đan cầm một quả mơ từ đĩa thủy tinh, áo xám mặt, . “Tóm như lời ngươi , nhưng tại ngươi như ?”

Người áo xám mặc áo choàng dài đến chân, chiếc mũ che nửa gương mặt, chỉ để lộ càm, giọng quỷ dị. “Người quá nhiều, sẽ chỉ gặp phiền phức lớn hơn thôi. Chiêu Nghi thật sự ?”

Tưởng Nguyễn khựng , sự căng thẳng nhanh chóng thoáng qua mặt. Nàng thông minh, tất nhiên ẩn ý của câu . Khác với Tưởng Tố Tố, nàng từng kiểm soát kẻ khác đặt ở vị trí cao hơn. Khi xưa, nàng luôn ẩn giấu, cũng rõ nắm bắt tình hình tay. Thâm ý của khiến suy nghĩ sâu xa, huống hồ Tưởng Đan trực giác, đối diện tầm thường. Lập tức , . “Ngươi cần gì , quan tâm, chỉ cần đạt mục đích như ngươi . Trước đó ngươi chỉ cần thế, Tưởng Nguyễn sẽ thể tồn tại đời nữa. lâu tin tức của ả, ngươi thất bại đấy chứ?’’

Một thời gian , qua Tuyên Ly Tưởng Đan gặp áo xám . Người áo xám bảo Tuyên Ly khỏi, về chuyện Tưởng Nguyễn với nàng . Lạ một điểm, dường như gã rõ kiêng kỵ của Tưởng Đan đối với Tưởng Nguyễn nên đề ý hợp tác, khiến Tưởng Nguyễn biến mất khỏi thế gian. Dựa theo bản tính cẩn thận của Tưởng Đan, vốn nên qua loa đồng ý với yêu cầu của áo xám, nhưng cố tình hiện giờ Tưởng Nguyễn là Cẩm Anh vương phi, trông dáng vẻ còn Tiêu Thiều yêu chiều, điều Tưởng Đan cảm thấy bất an. Nếu thể sớm giải quyết Tưởng Nguyễn, thì còn gì bằng. Huống chi việc cũng cần nàng mặt mạo hiểm, chỉ cần mấy câu là xong. Mặc dù rõ rốt cuộc áo xám dùng cách gì, nhưng hiển nhiên Tưởng Nguyễn vô tình đắc tội một vô cùng khó dây dưa, việc đối với Tưởng Đan mà là một chuyện khoái trá.

“Ngươi cần hoài nghi.” Người áo xám . “Nếu tin tưởng , Chiêu Nghi cứ tự tay cho xong.”

Sắc mặt Tưởng Đan căng thẳng, đó xòa. “Ta tất nhiên tin tưởng ngươi, chờ tin tức của ngươi, khi chuyện thành công, sẽ cảm tạ ngươi nhiều hơn.”

Loading...