Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sống lại Ta trở thành hoạ quốc yêu nữ - Chương 304

Cập nhật lúc: 2024-05-11 17:03:24
Lượt xem: 3,269

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 “Toàn lực ngăn cản, trực tiếp g.i.ế.c chết. Giết một lời một , g.i.ế.c hai lời một đôi.” Tưởng Nguyễn từ tốn . “Ta vẫn tại đây, bất kể xảy chuyện gì, tới chịu trách nhiệm!”

Từng câu của nàng luôn thể khiến khác yên lòng, như nắm chặt tâm tư từng . Ví dụ hiện tại, một câu kích thích lòng bảo vệ của đám thị vệ. Một nữ nhân can đảm thấy c.h.ế.t sờn, vương phủ, thể lùi bước mặt soi đói? Bất tri bất giác, nàng trở thành trụ cột của cả phủ Cẩm Anh vương, tựa như chỉ cần nàng ở đây, sẽ bất kỳ thứ gì đáng sợ nữa.

giờ khắc trong lòng Tưởng Nguyễn hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài. Dù phủ Tướng quân cách đây xa, nhưng đám hiển nhiên đều là tử sĩ Tuyên Ly phái , hạ thủ tuyệt đối lưu tình. Trước lúc Triệu Nghị dẫn binh tới đây, việc đều là ẩn . Tuy nhiên bất luận trong lòng nghĩ thế nào, đều thể để lộ một phần. Theo tình huống hiện giờ, chỉ cần nàng một tia d.a.o động, thì sẽ ảnh hưởng đến bộ trong Cẩm Anh vương phủ.

Thời gian trôi qua sự khẩn trương của tất cả , mỗi một khắc đều như kéo dài thêm, bàn còn lạnh, thấy tiếng thét gào của thị vệ từ ngoài truyền tới--- của đối phương vọt trong sân .

Tưởng Nguyễn khẽ.

Đèn đuốc sáng choang, chỉ chốc lát, thấy những kẻ tay cầm đuốc chạy , vây quanh cả việc đến nước chảy lọt. Đám mặc y phục của binh lính, liếc mắt , trái cũng khá giống, tuy nhiên sát khí trong mắt chứng minh ý đồ của chúng.

Tình huống hiện tại nghiêng về một bên.

Sau khi vây quanh cả viện, đám đó lập tức hành động. Kẻ cầm đầu bước . Chuyện hôm nay phát triển đúng như kế hoạch. Lúc nhận nhiệm vụ chủ tử , nếu gặp Tưởng Nguyễn, sẽ xảy biến cố. Thoạt đầu gã vẫn để trong lòng, chỉ là một nữ nhân thôi, quá lắm là dựa thế lực của nam nhân mà tác oai tác quái. tận khi đến Cẩm Anh vương phủ mới phát hiện , tính huống bất ngờ khiến chúng suýt sứt đầu mẻ trán.

Các nhà con đường bốc cháy chắc chắn thoát khỏi liên quan với trong phủ , nếu họ sớm muộn cố tình chọn lúc lấy nước dập lửa, đả động cả con phố. Thân phận của bọn chúng bại lộ, nếu thành nhiệm vụ , trở về cũng chỉ đường chết. Hoả hoạn đột ngột khiến kế hoạch của chúng rối loạn. Thấy đạn tín hiệu b.ắ.n , chắc hẳn là đạn tín hiệu gọi Cẩm Y vệ, gã cầm đầu rét lạnh, nghĩ đến đội ngũ xuất quỷ nhập thần , lòng tràn đây sợ hãi. lệnh của chủ tử thể cãi , là tử sĩ, tự giác của tử sĩ.

Một đường xông Cẩm Anh vương phủ, thủ hạ giao phong với thị vệ, cố ý tư thái hung tàn, vốn định khuấy loạn cả vương phủ để tiện việc. Trên đường ngay cả một gã hầu và tỳ tử cũng thấy, trừ thị vệ huấn luyện nghiêm chỉnh, căn bản chẳng thấy nào khác. Im lặng c.h.é.m g.i.ế.c căn bản thể đe dọa chấn nhiếp, thậm chí tìm một để hỏi bí mật cũng thấy, khí hết sức cổ quái. Giờ phút đến đây, thấy trong phòng chính giữa một đám thị vệ, lòng nhất định là nữ chủ nhân.

Trên thực tế, của chúng sớm mai phục bên ngoài, nếu Tưởng Nguyễn chạy khỏi Cẩm Anh vương phủ, tất nhiên sẽ bọn chúng đuổi giết. Trước khi Cẩm y vệ tới, chắc Tưởng Nguyễn thể thoát . Kế hoạch của chúng sơ hở, chỉ tính sai việc Tưởng Nguyễn hề rời khỏi Cẩm Anh vương phủ, nàng căn bản ý định chạy trốn.

Hành động thật sự quá ngu xuẩn, gã thủ lĩnh cảm thấy tưởng tượng nổi, bởi vì tình huống , bảo vệ quan trọng nhất trong phủ là nhiệm vụ ưu tiên hàng đầu. Nghe Tiêu Thiều để tâm đến Hoằng An quận chúa , nếu , càng nên đặt an của Tưởng nguyễn lên hàng đầu, tuy nhiên Tưởng Nguyễn hề rời khỏi Cẩm Anh vương phủ, đây chính là chuyện bất ngờ.

Hiện tại thị vệ bảo vệ Tưởng Nguyễn đang ngoài phòng chính, hầu hai bên khảy than trong lò bạc, quản gia râu ung dung một bên, ai về hướng , ai gì, tựa như việc vẫn bình thường, Như thấy chúng dẫn binh xông .

Mọi thứ quá đỗi bình yên, vốn là cảnh tượng ấm áp bình thường, tại đây tỏ vô cùng quái dị.

Thủ lĩnh tiến lên mấy bước, một nữ tử chủ vị ở phòng chính. Y phục đỏ nhạt thêu mai, ngoài khoác một chiếc áo lông cáo đỏ rực. Chiếc áo khoác lông cáo bóng loáng, da lông sáng rỡ, trong màn đêm vẫn vô cùng chói mắt. Nổi bật hơn cả áo lông cáo là dung mạo của nữ tử, tay nàng cầm một chiếc lò sưởi nhỏ, cúi đầu, lông mi dài cong vút khẽ động, đôi mắt như nước mùa thu rung động lòng , làn da trắng như tuyết, môi đỏ răng trắng, tuy thấy hết mặt, khiến khác cảm thấy từng cử chỉ của nàng đều tuyệt mỹ, quả nhiên gieo họa cho .

Hình ảnh quá đỗi đẽ, đến mức khiến khác đành lòng kinh động. Gã thủ lĩnh lấy bình tĩnh, ngoắc tay, thủ hạ dần ép sát tới gần. “Ngươi là Hoằng An quận chúa?”

Thiếu nữ hồng y từ từ ngẩng đầu lên, để lộ gương mặt quyến rũ minh diễm, như tới thời điểm hiện tại mới thấy ánh lửa, thần sắc khẽ động, chốc lát biến mất, nhạt . “ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/chuong-304.html.]

“Xin quận chúa,” Người nọ lạnh. “Trên đường đến Hoàng tuyền, tại hạ sẽ đốt một chút giấy tiền vàng bạc cho ngươi!” Thần sắc gã âm trầm, trong mắt mấy phần hoài nghi.

Không trùng hợp , kẻ tay Tuyên Ly đều mấy phần tương tự , nhất là về mặt đa nghi. Biểu hiện của Tưởng Nguyễn càng bình tĩnh, thì càng khiến chúng khẩn trương, sợ bên trong âm mưu. Chậm chạp động thủ, cũng vì nguyên nhân , hẳn vì sợ nàng giở thủ đoạn, hoặc do khi tới đây Tuyên Ly cảnh cáo chúng.

Trong mắt Tưởng Nguyễn lóe sự khinh thường, nếu ở vị trí của kẻ , nàng tuyệt đối sẽ do dự như . Sinh tử sống chết, cần ngoan tuyệt, trông trông , chỉ oan uổng mạng mà thôi. Nàng khẽ thở dài, gì.

“Quận chúa ý gì?” Người nọ càng thêm hoài nghi. Chợt thấy giọng ẩn tiếng của Tưởng Nguyễn. “Muộn .”

“Muộn gì chứ?” Người nọ sửng sốt, đó lạnh mà gằn. “Là bọn Cẩm Y vệ tới cứu viện?”

“Muộn .” Tưởng Nguyễn bình tĩnh . “Cẩm Y vệ sẽ tới, chủ tử của các ngươi sẽ thăm dò gì cả.”

Người nọ cả kinh, suýt lui về hai bước, chỉ cảm thấy tròng mắt Tưởng Nguyễn sáng kinh , khí thế chấn nhiếp. Gã lấy bình tĩnh, lạnh lùng . “Quận chúa cần gì lừa gạt , c.h.ế.t đến nơi còn cứng miệng.”

“Vốn dĩ cứ nghĩ, rốt cuộc các ngươi định gì, giờ .” Nàng để lộ lúm đồng tiền như hoa, rực rỡ ánh lửa, giọng chứa lãnh ý khác giật . “Tối nay các ngươi lấy mạng , dò xét sâu cạn của Cẩm Y vệ, tất nhiên, cũng thoát nổi khỏi vương phủ, càng cơ hội sống sót. Cho nên ,” Nàng nhún vai. “Muộn .”

Nàng như , khiến nọ càng thêm căng thẳng hơn, tựa như rắn nắm bảy tấc, tránh khỏi nàng ảnh hưởng tinh thần, còn chắc chắn như nãy nữa. Ra dấu sai thủ hạ tay, nhưng vương tay một nửa, tiếng xé gió truyền tới, gã kịp đầu, thấy n.g.ự.c đang cắm một mũi tên. Mũi tên xuất hiện từ xuyên thẳng từ lưng đến ngực.

Trên mái nhà phủ Cẩm Anh vương, từng cái bóng đen xuất hiện từ lúc nào, tiếng động hòa màn đêm, ngoài cửa quát to. “Trộm cướp ngang ngược, thủ thành Triệu Nghị ở đây, còn mau buông tay chịu trói!”

Mọi cả kinh, gã thủ lĩnh từ từ gục xuống, giọng Tưởng Nguyễn chợt xa chợt gần truyền tai gã, mang theo sự châm biếm. “Đường xuống Hoàng tuyền, thỉnh quân thong thả.”

Thủ lĩnh chết, đám loạn thành một đoàn, đếm xỉa gì nữa, lao hỗn chiến với Triệu Nghị mang tới, Tưởng Nguyễn dậy từ chỗ . Trên nóc nhà là nhóm ẩn vệ Cẩm Nhị, chuyện với gã thủ lĩnh chỉ vì kéo dài thời gian. Ẩn vệ ẩn trong tối, tạo cảm giác xuất quỷ nhập thần, chèn ép nhuệ khí của bọn chúng. Hiện giờ nàng thấy rõ, quả nhiên đám đều là tử sĩ, nghĩ thủ lĩnh chết, tối nay thành nhiệm vụ trở về cũng chỉ một con đường chết, cá c.h.ế.t lưới rách. Triệu Nghị và đám đó hỗn chiến, chắc nắm phần thắng, tuy nhiên nhất thời nước xa cứu lửa gần, còn ai thể giúp đây.

Nàng suy nghĩ đối sách, chú ý mấy tử sĩ thừa cơ ép sát đến gần . Lâm quản gia cùng ẩn vệ bàn bạc, một Tưởng Nguyễn tới cửa viện, Bạch Chỉ và Liên Kiều kinh hô, Thiên Trúc phi nhảy lên, đá văng thanh đao mặt Tưởng Nguyễn, Tưởng Nguyễn đầu , Thiên Trúc kéo tay nàng vội . “Cô nương phòng tránh một chút, nơi quá loạn.”

Tưởng Nguyễn gật đầu, giờ Triệu Nghị tới, nàng ở đây chỉ thêm liên lụy, nên theo Thiên Trúc và mấy nha phòng. Ai ngờ một nửa, Thiên Trúc tử sĩ quấn lấy, càng lúc càng nhiều tử sĩ vây quanh, nàng là mục tiêu sống. Nhóm ẩn vệ cũng nổi điên dây dưa với đám tử sĩ, ai thoát để cứu nàng. Tưởng Nguyễn nhóm Liên Kiều mấy cái, xoay chạy về một hướng khác, nếu ở cùng nàng, nhóm Liên Kiều cũng sẽ liên lụy.

Vừa chạy hành lang, cổ chân bất ngờ nắm lấy. Tưởng Nguyễn cúi đầu , một tử sĩ thương nặng giờ tỉnh , dùng hết sức lực túm lấy chân nàng. Sức lực cực lớn, nàng cách nào cũng thoát nổi, một tử sĩ khác thấy , do dự bổ một đao về phía đầu Tưởng Nguyễn. Nàng thể nhúc nhích, im tại chỗ đao rơi xuống đầu , mắt thấy sẽ bỏ mạng tại đây.

Tề Phòng lao tìm Tưởng Nguyễn thì ập mắt là cảnh tượng , lập tức tê tâm liệt phế hét lên. “Tưởng Nguyễn!”

Sự chua xót và đau đớn trong giọng như nhấn chìm khác, Tưởng Nguyễn kịp phản ứng, một giây , một bóng đen phi nhảy tới, bảo hộ nàng trong ngực, khó khăn tránh khỏi lưỡi đao.

Cơ thể lạnh như băng mang theo mùi hương quen thuộc, Tưởng Nguyễn trố mắt, ánh trăng, nam nhân lạnh lùng phun bốn chữ. “Tự tìm cái chết.”

Loading...