Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sống lại Ta trở thành hoạ quốc yêu nữ - Chương 228

Cập nhật lúc: 2024-05-10 10:55:06
Lượt xem: 3,775

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một đêm trôi qua, rốt cuộc chẳng nên trò trống gì cả, vốn dĩ dựa tính tình của Tiêu Thiều, dù đến nổi chuyện bất thường gì, nhưng ít quan hệ của hai cũng nên gần thêm một bước. Ai ngờ sáng sớm hôm mở cửa thấy, hai đều thần sắc lãnh đạm, tí ti hổ ngượng ngùng nào như dự đoán.

Mọi tự sai, ngoan ngoãn lãnh phạt.

Sau khi Tiêu Thiều rời , Tưởng Nguyễn kêu ngoài, bàn sách, rút một quyển sách , bên trong kẹp bản đồ từ Nam Cương đến nước Thiên Tấn. Nam Cương ở phía nam Đại Cẩm, băng qua một con sông sẽ đến nước Thiên Tấn. Đêm Tiêu Thiều thương trở về, mặc dù gì, nhưng Tưởng Nguyễn cảm thấy, nước Thiên Tấn và Nam Cương thoát khỏi liên quan, nếu nghĩ sâu thêm, ắt hẳn chiến trường xảy chuyện gì đó.

bất luận thế nào nàng cũng thể tới chiến trường, từ ngày tin nước Thiên Tấn phản kích thành công truyền về kinh thành, Tưởng Tín Chi cũng còn gửi thư nhà về nữa, ắt hẳn chiến cuộc căng thẳng. dựa tính cách của Tưởng Tín Chi, vì khiến nàng lo âu, hẳn sẽ giả vờ như chuyện vẫn . Giờ đây ngay cả thư nhà cũng gửi về, e rằng chiến cuộc vô cùng kịch liệt.

Tưởng Nguyễn nhíu mày, nước Thiên Tấn rục rịch, nếu triều đình thể gửi quân tiếp viện, hẳn sẽ tránh việc lửa cháy xém lông mày.

Thế nhưng binh quyền trong tay Triệu gia chỉ tầm hơn hai mươi vạn, còn để một nhóm để bảo vệ kinh thành. Bộ tướng khác thì Bát hoàng tử lung lạc thì chính là phe Tuyên Hoa. Chắc chắn Tuyên Ly chẳng dễ dàng đồng ý gửi viện quân , cho dù hoàng đế hạ thánh chỉ, cũng khó tránh khỏi việc Tuyên Ly động tay động chân. Nay Tưởng Tín Chi là tướng tài trọng dụng, dựa bản tính của Tuyên Ly, nếu thể bắt Tưởng Tín Chi dốc sức vì , thì ắt sẽ nghĩ cách diệt bỏ.

Nay nếu Tưởng Tín Chi hãm khổ nạn, chắc chắn Tuyên Ly sẽ thừa cơ bỏ đá xuống giếng.

Tưởng Nguyễn dậy, trầm ngâm, . “Ta cung một chuyến.”

Trong Ngự thư phòng, đế vương bỏ lá thư tay xuống, gõ mặt bàn, hồi lâu mới ngẩng đầu lên về phía thanh niên mặt. “A Thiều, ngươi xuất binh?”

Tiêu Thiều im lặng.

“Mẫu hậu sẽ đồng ý.” Hoàng đế . “Năm đó. .”

“Ta quên.” Tiêu Thiều cắt ngang. “Hoàng thượng cần nhắc .”

“Vậy , ” hoàng đế . “Chuyện tạm thời đề cập tới, trẫm ngươi và Hoằng An quận chúa gần gũi, đêm ngươi thương, nghỉ ở trong viện Hoằng An quận chúa?”

“Hoàng thượng điều gì cũng , cần hỏi vi thần nữa.”

Giọng Hoàng đế chợt nghiêm nghị. “Nàng là Tưởng gia!”

“Vậy thì thế nào?”

“Chẳng lẽ ngươi thật sự thích nàng?” Hoàng đế chút kích động, Lý công công bên cạnh thấy vội vàng tới vỗ nhẹ giúp ông thuận khí. Hoàng đế đẩy tay Lý công công . “Trẫm ngươi tự chủ kiến, nhưng Tưởng Nguyễn .”

“Tại ?” Tiêu Thiều hỏi.

“Tại .” Hoàng đế lập . “Tưởng Quyền là thế nào, ngươi so với trẫm rõ ràng hơn.”

“Nàng cũng là cháu gái Triệu Quang.” Tiêu Thiều nhắc nhở.

“Vậy thì !” Hoàng đế cả giận . “A thiều, đời ngươi thể xuất hiện một chút vết nhơ nào, Hoằng An quận chúa xứng với ngươi. Trẫm cũng cái gì cũng , cô gái tâm tư thâm trầm, thể cùng ngươi cử án tề mi? Huống hồ, mặc dù Triệu Quang tay nắm binh quyền, nhưng tính tình quá ngay thẳng, Tưởng Quyền là một độc trùng. Nếu ngươi và nàng ở bên , chỉ nhận nửa điểm trợ lực, sẽ còn kéo ngươi xuống vũng nước đục. Trẫm suy xét , thiên kim của Diêu Tổng đốc ở vùng biển tuổi tác xấp xỉ với ngươi, tinh thông văn thao vũ lược, thế lực lưng Diêu tiểu thư cũng thể giúp ngươi một tay, chính là xứng với ngươi nhất.”

“Bệ hạ lo nghĩ nhiều .” Giọng Tiêu Thiều lãnh đạm. “Hôn sự của thần, thần tự chủ trương, nhọc bệ hạ phí tâm.”

“Ngươi ——” Dường như Hoàng đế kiên quyết với chuyện , lạnh lùng . “Nếu trẫm nhất quyết tứ hôn cho ngươi và Diêu tiểu thư, ngày mai lập tức thực thi, ngươi định gì?”

Tiêu Thiều nhướng mày. “Vậy thần thể gì khác hơn ngoài kháng chỉ cưới, đầu rơi m.á.u chảy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/chuong-228.html.]

Hoàng đế ho khan một trận, đợi ông tiếp, Tiêu Thiều mở miệng . “Chuyện gấp Nam Cương xử lý, bệ hạ cần phí tâm tư chuyện vụn vặt của thần, còn về Diêu tiểu thư. .” Trường mâu đen nhánh thâm thúy trong trẻo lạnh lùng, giọng bình thản sóng. “Bệ hạ nếu gả, há chẳng bỗng dưng vứt bỏ một cái mạng .”

Dứt lời đầu rời .

Lý công công đỡ hoàng đế lảo đảo sắp ngã, vội vàng móc một bình sứ nhỏ từ trong n.g.ự.c đổ hai viên thuốc đút hoàng đế nuốt , sắc mặt hoàng đế lúc mới hơn chút. Chẳng qua vẻ mặt tiêu điều, thở dài một tiếng. “Nó vì nha đầu mà ngỗ ngược với trẫm.”

“Bệ hạ.” Lý công công ôn ngôn khuyên nhủ. “Tính tình Tiêu vương gia ngài từ nhỏ đến lớn, chuyện ngài quyết định dù chín con trâu cũng kéo nổi. Vừa bệ hạ như , trong lòng Tiêu vương gia tất nhiên thoải mái, nên nặng lời, nhưng ý gì cả.”

“Trẫm dĩ nhiên dị tâm.” Hoàng đế mệt mỏi đè trán. “Trẫm nơi nơi vì nó lo nghĩ, Diêu tiểu thư tri thức hiểu lễ nghĩa, xuất cao quý, trẫm thấy tận mắt, cũng coi như xuất sắc tuyệt diễm, nếu Diêu Tổng đốc thành trợ lực cho A thiều, ngày há chẳng sẽ dễ dàng hơn nhiều. Trẫm cố gắng lót đường cho nó, nhưng hết tới khác nó đều chịu hiểu cho trẫm.”

“Tiêu vương gia dù vẫn là thiếu niên lang.” Lý công công khuyên nhủ. “Có lẽ quận chúa và ngài giao tình, Tiêu vương gia trọng tình trọng nghĩa, cũng cậy thế.”

“Có đường tắt , con đường khó khăn nhất .” Hoàng đế hừ lạnh. “Nếu Tưởng Nguyễn thật sự chỉ là một cô gái dịu dàng bình thường thì cũng , trẫm thấu, nàng tâm cơ thâm trầm, tính tình lạnh bạc, A Thiều tính tình vốn lạnh lùng, nếu còn ở bên một cô gái như thì cuộc sống sẽ trở nên thế nào? Hai Tưởng Tín Chi đều là chủ kiến, nếu khống chế , nhất là Tưởng Tín Chi, nếu nổi lên dị tâm, thiên hạ chẳng sẽ đại loạn ư.”

Lý công công khuyên giải an ủi như thế nào, lòng Tiêu Thiều chính là vết son trong lòng hoàng đế. Trên những chuyện khác hoàng đế luôn minh quả quyết, chỉ khi đụng chuyện liên quan đến Tiêu Thiều, thể rõ cục diện. Tính tình Tiêu Thiều như , há thể mặc định đoạt, lời hôm nay, nếu hoàng đế thật sự chẳng ngó ngàng gì mà định hôn, sợ rằng ngay ngày hôm Diêu gia thiên kim sẽ biến mất thế gian . Tiêu Thiều hành sự Lý công công thấy qua. Đến lúc đó Diêu gia cùng hoàng gia trở mặt thành thù, đó mới là đại họa.

Hoàng đế thở dài. “Được , chuyện bàn .” Từ lúc bắt đầu, trực giác ông thích Tưởng Nguyễn. Nhắc tới cũng kỳ quái, ở vị trí cao, nhạy cảm ở một phương diện. Thí dụ như mỗi Tưởng Nguyễn chuyện với ông , mặc dù như gì, nhưng mơ hồ luôn thể cảm thấy một tia oán khí và thù hận nhàn nhạt. Cảm giác nhạt, hoàng đế nhận , ông cũng quen thuộc Tưởng Nguyễn. Trong cái của ông , Nguyên Dung công chúa dịu dàng đoan trang, săn sóc tỉ mỉ, chu đại cuộc, là công chúa cao quý nhất đời. Ý Đức Thái hậu khăn khăn cho rằng Tưởng Nguyễn và Nguyên Dung công chúa mấy phần tương tự, nhưng thực tế, từ chuyện của Trần quý phi thể , Tưởng Nguyễn tuyệt dịu dàng độ lượng như ngoài mặt, ngược , tính tình nàng thù tất báo, chẳng qua giấu khá sâu mà thôi. Kể từ khi quan hệ giữa nàng và Tiêu Thiều tầm thường, hoàng đế cũng phái điều tra những chuyện mà Tưởng Nguyễn từng trải qua, càng tra càng cảm thấy lòng Tưởng Nguyễn quá thâm sâu.

Hoàng đế cho phép một nguy hiểm như ở bên cạnh Tiêu Thiều. Ông cũng luôn cảm giác thích Tưởng Nguyễn, lẽ kiếp thù, đời luôn nhiều chuyện thể rõ ràng.

Cuộc trò chuyện của hoàng đế và Tiêu Thiều trong ngự thư phòng cũng giống như long đàn hương đốt cháy tàn, chớp mắt tan thành mây khói.

Ngay lúc , Tưởng Nguyễn tới gặp Ý Đức thái hậu, chuyện nhà với Ý Đức thái hậu một lúc, cùng mấy Thiên Trúc trở về điện công chúa.

Vừa tới cửa, đúng lúc gặp quen, tứ hoàng tử Tuyên Lãng.

Tuyên Lãng là tứ hoàng tử, mặc một bộ cẩm y màu nâu nửa mới nửa cũ, cao thấp chỉ miếng ngọc bội bên hông trang sức, tỏ hết sức giản dị. rơi mắt lòng, sợ rằng sẽ cảm thấy đây là một hoàng tử sủng ái. Thấy Tưởng Nguyễn, tứ hoàng tử tiến lên vái chào. “Quận chúa.”

Bình thường Tuyên Lãng tựa như quen lấy lòng khác, trong giọng mang theo một tia khiêm nhường dễ phát giác. Lời tai Tưởng Nguyễn, chỉ cảm thấy mười phân vẹn mười với Tưởng Đan. Chẳng qua mặt vẫn giữ nụ đáp lễ. “Tứ điện hạ.”

Thái độ lạnh nóng khiến trong mắt Tuyên Lãng lóe lên một tia bi thương, chỉ thoáng qua biến mất, . “Nghe cuộc chiến với nước Thiên Tấn hết sức căng thẳng, còn tưởng trong lòng quận chúa nhất định đang hết sức lo âu. Nay thấy tâm trạng quận chúa bình thường, cũng yên tâm .”

Tưởng Nguyễn nhướng mi, sợ hỏi, chỉ sợ hỏi. Quả thật, chuyện nước Thiên Tấn liên quan với Tuyên Ly, giờ đúng lúc, Tuyên Lãng cố hết sức cùng nàng ‘vô tình gặp mặt, há vì tới dò xét thái độ của nàng ư? Trùng hợp, nàng cũng thử xem, rốt cuộc đám đang nuôi mục đích gì, dò xét cái gì?

“Sao thể lo nghĩ chứ.” Nàng khẽ thở dài một tiếng, đôi mắt thoáng chốc trở nên ảm đạm, giọng bất giác nhuốm sự phiền muộn. “Đại ca ở biên ải g.i.ế.c địch, ở đây sống thoải mái tự tại. Hiện nay chiến sự căng thẳng, đại ca lâu gửi thư về, mỗi nghĩ tới, lòng luôn cảm thấy bất an.”

Mắt Tuyên Lãng lóe lên, kỹ nét mặt Tưởng Nguyễn. Thấy nàng giống như đang giả vờ, an ủi . “Tưởng phó tướng cát nhân tự thiên tướng, huống hồ còn là chiến thần. Ngày đó nước Thiên Tấn chỉ là gặp may, thể thắng ? Quận chúa chớ nên lo âu, lệnh nhất định sẽ khải hoàng trở về.”

Tưởng Nguyễn một tiếng. “Đa tạ tứ điện hạ trấn an.” Có điều nụ gượng gạo.

Tuyên Lãng lắc đầu . “Nói tới thì, cũng phụ hoàng đề cập tới, nay chiến sự chút căng thẳng. Dù nước Thiên Tấn là một nước nhỏ, nhưng kỹ thuật luyện kim cao siêu, đao kiếm cung tên và lá chắn sắc bén hảo. Cộng thêm chiến thuật xảo quyệt, haiz. .”

Vừa thấy lời Tuyên Lãng , nét mặt Tưởng Nguyễn biến đổi, miễn cưỡng đáp. “Tứ điện hạ đúng.”

Dáng vẻ u sầu tinh thần yên của nàng rơi mắt Tuyên Lãng, khiến gã càng vững tin, như vô tình . “Nếu Ngô tướng quân thể xuất binh thì .”

“Ngô tướng quân?” Tưởng Nguyễn nghi hoặc.

Loading...