Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sống lại Ta trở thành hoạ quốc yêu nữ - Chương 118

Cập nhật lúc: 2024-05-06 13:21:56
Lượt xem: 4,431

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong hang động ánh sáng chập chờn, mặc dù đơn sơ, nhưng nhờ ánh lửa mà vẻ động lòng .

Lùm cây che khuất cửa hang, gió lọt , Tưởng Nguyễn tựa tảng đá lưng, mệt mỏi khép mắt .

Vào thời khắc , cô nam quả nữ, nàng vững tin Tiêu Thiều sẽ chuyện gì bất lợi cho . Kiếp gần nữ sắc, nổi danh thờ ơ, Tuyên Ly từng nhiều cố gắng tặng mỹ nữ cho , cuối cùng đều trở thành công cóc. Huống hồ bây giờ nàng chỉ mới mười một tuổi, hiện tại còn vô cùng chật vật, nếu Tiêu Thiều thật sự ý đồ gì, đó mới gọi là mắt mù.

Sau khi dùng thuốc Tiêu Thiều đưa, ăn no, cơ thể dần ấm lên, bôn ba cả ngày, nàng quá mệt mỏi, rốt cuộc nhịn .

Trước khi ngủ, nàng nghĩ, vấn đề nàng hỏi Tiêu Thiều khi nãy, trả lời như thế nào?

Hắn . “Tiêu mỗ thiếu ngươi một mạng.”

Lời ý gì?

Tưởng Nguyễn ngủ say, lát , thanh niên luôn đống lửa bỗng nghiêng mặt sang, chằm chằm Tưởng Nguyễn, mắt chứa suy tư.

Thiếu nữ khi ngủ mất lệ khí và sắc bén ngày thường, chỉ còn vẻ ngoài dịu dàng xinh , ngũ quan của nàng vốn xinh , ánh lửa vẻ quyến rũ, đợi vài năm , chắc chắn sẽ là đại mỹ nhân hoạt sắc sinh hương.

Tiêu Thiều mảy may động lòng cảnh , gục đầu xuống, thò tay áo lấy một vật, chính là chiếc khuyên tai khảm minh ngọc hoa hồ điệp .

Hắn khẽ rũ mắt, ngón tay thon dài vuốt ve khuyên tai, trong mắt dần xuất hiện ưu tư.

Thời gian lùi năm năm .

Năm năm , tiếp nhận Cẩm Y vệ năm năm, xuất sư, nhận một nhiệm vụ, đối phương là một thống lĩnh hung hãn ở Nam Cương. Bản lĩnh của tên đủ uy hiếp, nhưng bên cạnh một Vu sư thủ đoạn quỷ dị, lập uy trong Cẩm Y vệ, cũng vì đây là nhiệm vụ cơ mật, một một thâm nhập Nam Cương.

Đọ sức bảy ngày bảy đêm, g.i.ế.c c.h.ế.t thống lĩnh và Vu sư, nhưng cũng Vu sư lợi dụng địa hình Nam Cương khiến trúng Cổ.

Người Nam Cương thể nào tay giải cổ cho , thiếu niên mười lăm tuổi giục ngựa hồi kinh, cửu tử nhất sinh, rơi cảnh ngộ cực kỳ nguy hiểm, ở kinh thành chờ lấy mạng nhiều kể xiết, Nam Cương truyền tin tức thương nặng, kinh thành nổi lên sát khí.

Dù võ nghệ cao cường, cũng phòng thế công hung bạo của cổ độc, cực kỳ suy yếu, đường hồi kinh gặp phục kích, vết thương chồng chất, đó cũng chính là thương nặng nhất từ khi sinh .

Trước mai phục, truy binh, tình thế cấp bách trốn thiện phòng của một ngôi chùa.

trong .

Dưới ánh trăng, một bé gái mới năm sáu tuổi trợn mắt há mồm , Tiêu Thiều nhướng mày, đoản đao trong tay lóe sáng.

bé gái vụng về nhào tới, kinh ngạc . “Huynh thương ư?”

Trên nhiều vết thương, y phục đen tuyền thấm ướt, mặc dù , nhưng cả đều là mùi m.á.u tanh.

Hắn ngơ ngác, bé gái quỳ xuống cạnh , từ trong n.g.ự.c lấy một bình sứ nhỏ. “Đây là thuốc trị thương, chứ?”

Đó chỉ là một bình thuốc trị thương bình thường, bé gái cẩn thận kéo xiêm y của , vốn cảnh giác, nhưng thấy đối phương ngốc nghếch như thế, trong lòng bỗng buồn . Cô bé nhỏ như , là nha nhà ai.

Hắn thật sự cho rằng đó là một nha , chỉ vì cô bé đó mặc xiêm y của nha , lời chất phác lanh lợi, ánh trăng hé lộ, chiếu rõ mặt của bé gái, làn da láng mịn tròn trịa như châu ngọc, linh khí bức , đôi mắt thuần khiết to sáng thần, thiên sinh lệ chất.

Tuy là nha , giống nha .

Trong lòng kinh ngạc.

Bé gái cố chấp bôi thuốc cho , thể cực kỳ suy yếu, thể di chuyển, nghĩ tối nay chắc c.h.ế.t tại đây, cho dù thoát khỏi truy sát, cũng thể chịu khi cổ độc phát tác, dù cũng chết, cứ mặc cho cô bé gì thì .

Bé gái thấy hô hấp của yếu dần, nước mắt lưng tròng, chợt lên chạy ngoài.

Hắn cho rằng cô bé chạy ngoài gọi tới, nhưng chẳng còn sức để ngăn cản, cũng lười ngăn cản, nên yên trong phòng, chờ giây phút sinh mạng kết thúc.

Ánh trăng biến mất, thiếu niên dung nhan tuyệt thế, thần sắc trong trẻo lạnh lùng, con đường qua đều là núi đao biển lửa, từng bước tới càng cao càng chắc, càng cô đơn tiêu điều. Không sống còn ý nghĩa gì, cũng sống vì cái gì.

lâu bé gái trở về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/chuong-118.html.]

Trong cô bé cầm thức ăn và một bát nước sạch, mặt bẩn, nhút nhát đưa đồ về phía . “Huynh ăn , ăn xong sẽ sức.”

Tiêu Thiều y thuật, vết tích mặt cô bé, rõ do khác đả thương. Một bé gái khéo léo xinh như , thể tay đánh đập? Hắn nhíu mày, thức ăn mặt đất mới hiểu , lẽ tiểu nha trộm lấy đồ ăn cho phát hiện, nên mới đánh thành như .

Hắn chợt thấy đau lòng, bé gái ngóng trông , thấy động đậy, cố gắng bưng chén nước đến gần môi , Tiêu Thiều thật sự khát nước, cúi đầu xuống uống. Bé gái tuy mệt rã rời, nhưng động tác quen tay, lẽ bình thường cũng hầu hạ chủ nhân uống .

“Huynh đừng c.h.ế.t nha.” Bé gái . “Ta sẽ cho khác ở đây.”

Tiêu Thiều đáp lời.

Bé gái bắt đầu đút màn thầu cho .

Cô bé tự chuyện một , nội dung chính là đợi thêm vài ngày nữa, hoa lê núi phía Tây sẽ nở , hoa đào núi phía Đông cũng nở, cùng cha ngắm hoa cỏ, may giày mới áo mới, cô nương nhà bên nuôi một con ch.ó săn nhỏ xíu, cô bé cũng một con, ca ca gần đây học hành chăm chỉ cha khen ngợi, chắc chắn thể thi đỗ Trạng Nguyên.

Nói nhiều, cô bé cố gắng những điều thú vị vui lên, cố để ngủ mê mang. Ý đồ non nớt như , Tiêu Thiều thể , điều dù thế nào cũng là tâm ý của đối phương, mặc dù hứng thú, cũng mỉm hết.

Hắn cảm thấy cô bé , nhất định đang một gia đình hạnh phúc mỹ mãn, nên mới thiện lương ấm áp như , dù chính miệng những chuyện , bản cũng vẫn hứng thú dạt dào.

Đêm đó cổ độc phát tát như dự đoán, nhờ thuốc trị thương và thức ăn mà thể lực của dần hồi phục. Trong thiện phòng Bảo Quang tự, suốt một đêm trăng, một đêm xuân, thiếu niên và bé gái, một tĩnh tọa, một , hình ảnh hài hòa đến khó tin.

Cô bé tròn một đêm, dù đến sáng ngày hôm , tiếng chuông chùa vang lên, bên ngoài khẽ gọi. “Tiểu thư, tiểu thư.”

Bé gái bỗng nhiên lên. “Nha của tới tìm , vết thương của khỏi thì rời khỏi đây nhanh , cẩn thận đừng để phát hiện.”

Thì cô bé nha .

Tiêu Thiều thấp giọng . “Đa tạ.”

Bé gái chạy tới cửa, thấy câu của , đột nhiên đầu mỉm . “Không cần cám ơn, hôm nay cứu một mạng, rơi hiểm cảnh, mà đúng lúc ngang qua, cứu một mạng là .”

Ngày đó, cuối cùng chết, ở Bảo Quang tự, khi hồi phục dần thì truyền tín hiệu cho Cẩm Y vệ, khi trở về dùng thủ đoạn sấm rền gió cuốn giải quyết hết đám ở kinh thành ám toán . Vững vàng chiếc ghế chủ nhân của ba trăm nghìn Cẩm Y vệ, thời điểm đó, kinh thành trải qua một đợt huyết tẩy.

Từ đó, triều đình kiêng kỵ, cũng mệnh dành là ‘Loạn thần tặc tử’.

Hắn cũng bé gái đêm trăng hôm đó ở Bảo Quang tự là ai, chỉ nhặt một chiếc khuyên tai nàng đánh rơi. Người Tiêu gia ân tất báo, phái Dạ Phong thăm dò, Dạ Phong điều tra ngày đó Tưởng gia tiểu thư chùa dâng hương, chính là Tưởng gia nhị tiểu thư.

Ngày đó, thuyền linh lung, Tưởng Tố Tố rơi tuyệt cảnh, nhớ kỹ lời hứa ‘ rơi hiểm cảnh, mà đúng lúc ngang qua, cứu một mạng là ’, mới giúp nàng một .

Thời niên thiếu Tiêu Thiều trải qua cuộc sống nhuốm đầy đao kiếm và m.á.u tanh, chịu đựng những điều thường thể chịu , trải qua những điều thường thể nếm trải, trực giác chuẩn thần kỳ, khi cứu Tưởng Tố Tố, cũng cảm thấy chỗ đúng.

Danh tiếng của Tưởng Tố Tố ở kinh thành vô cùng , cái danh tiên tử, lương thiện ngây thơ, tài nghệ song tuyệt, chính là hòn ngọc quý tay Tưởng gia. Cùng bé gái lương thiện ngày đó cũng phù hợp.

liếc mắt cô gái dối trá và giả tạo, thật sự khó thể liên kết hai với .

Mà lúc đây, Tưởng Nguyễn xuất hiện.

Đôi mắt Tưởng Nguyễn và bé gái ngày đó giống , giống. Trong mắt Tưởng Nguyễn sát khí và lệ khí quá nặng, thủ đoạn độc ác, thủ đoạn mượn đao g.i.ế.c dùng đến thành thục vạn phần, lòng như , cùng bé gái đêm hôm như hai khác .

Huống hồ, hai Cẩm Nhất Cẩm Nhị tra , từ nhỏ Tưởng Nguyễn ở Tưởng phủ yêu thương, Tưởng Quyền thích, mẫu mất sớm, đại ca âu sầu thất bại, nào hạnh phúc như lời bé gái kể.

Trực giác và hiện thực, trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.

Bây giờ chân tướng rõ ràng, tất cả sáng tỏ, thì Tưởng Tố Tố thật sự bé gái đêm đó.

Nếu Tưởng Nguyễn chính là ở Bảo Quang tự, vì tính tình ngây thơ lương thiện ngày xưa đổi, trở thành một như , năm năm chèn ép ở thôn trang, cha ruột và kế mẫu khó dễ, thể khiến đổi tính tình đến như ? Dù cho tính tình đổi, nhưng những thủ đoạn bậc , một thiếu nữ mười một tuổi thể nghĩ ?

Còn cả sự thần bí của nàng, tiên đoán của Tuệ Giác đều từ nơi nàng mà , nàng nạn đập nước của kinh thành, rốt cuộc nàng là ai? Tiêu Thiều để khuyên tai tay áo, mắt bầu trời đầy rực rỡ, mấp máy môi.

Tin chiếc khuyên tai , thiếu Tưởng Nguyễn một mạng, chắc chắn sẽ hồi báo.

“Đa tạ.” Hắn khẽ .

Loading...