Sống lại Ta trở thành hoạ quốc yêu nữ - Chương 110
Cập nhật lúc: 2024-05-05 09:45:33
Lượt xem: 4,439
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cẩm Anh Vương phủ.
Tiêu Thiều yên lặng hết thư trong tay, chim bồ câu trắng đậu bàn, kêu “gù rù” “gù rù”.
Một lâu , . “Lấy ấn tín của , mời Quan tướng quân tới đây.”
Cẩm Nhất lĩnh mệnh rời , Tiêu Thiều vươn tay, khớp xương ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ lên giấy thư, ánh mắt lạnh lẽo băng giá.
Tưởng Tín Chi, Triệu Nguyên Giáp? Nước mưa liên tục rơi gần như rửa sạch cả bầu trời đêm của kinh thành, nhất là mấy ngày gần đây mưa rơi càng ngày càng nhỏ hơn, bầu trời đêm nay vô cùng trong suốt, tựa hồ một giây , sẽ mặt trăng sáng ngời treo đầu ngọn liễu bên hồ.
Xung quanh đập Ba Xương đều yên tĩnh một tiếng động, hạt mưa như như rơi mặt nước, nổi lên gợn sóng nhàn nhạt, tựa như lời nhỏ nhẹ giữa đôi tình nhân ôn nhu mật.
Thị vệ vác đao tuần tra bên đập chứa nước, bách tính vùng hạ du tiến mộng .
Bên trong gian yên tĩnh bình thản, xa xa đột nhiên truyền đến một tiếng “tõm tõm” như thanh âm của vật gì đó rơi trong nước. Thị vệ ở bờ cố mở to đôi mắt buồn ngủ, với bên cạnh. “Vừa là tiếng gì ?’’
Người khoát tay áo. “Không , ngươi qua xem một chút.’’
Thị vệ dụi dụi mắt, thẳng về phía , cho đến khi tới nơi phát âm thanh, bên trong. “Chuyện gì xảy ?”
Mặt nước d.a.o động gợn lên từng cơn sóng nhỏ, mượn ánh lửa yếu ớt, giống như đồ vật gì đó. Thị vệ đưa cây đuốc trong tay về phía , cúi xuống cẩn thận xem, đột nhiên cảm thấy cổ mát lạnh, còn hiểu , thể ngã xuống.
Người tới kéo qua một bên, lột bỏ quần áo thật nhanh mặc lên, nhặt cây đuốc mặt đất lên.
Một lát , một thị vệ khác mới thấy đồng đội mới xem xét tình hình của chậm rãi tới.
“Sao lâu như ? Vừa nãy ?” Thị vệ hỏi.
Đồng đội trở về lắc đầu, ngáp một cái.
“Cẩn thận một chút, nếu như khác phát hiện ngươi gác đêm mà ngủ gật, hai chúng đều xong .” Thị vệ tức giận .
Tên đồng đội trở về cầm theo cây đuốc lười biếng về phía thăm dò, chỉ còn một ánh lửa yếu ớt chiếu lên gương mặt , thấy rõ lắm diện mạo.
Thị vệ lải nhải, đột nhiên cảm giác đúng, chợt đầu. “Không đúng! Ngươi …!”
Giọng đột nhiên im bặt.
Trong bụng đang cắm một thanh đao, tên lạ mặt đang mặc quần áo của đồng đội , mặt biểu tình .
Thị vệ giãy dụa lấy tín hiệu lửa trong ngực, còn chờ móc , một bàn tay đoạt vật .
Sau đó, xung quanh đập nước tối đen, giống như quỷ thần, đột nhiên xuất hiện nhiều bóng đen, giống như một tấm lưới lớn sớm dệt, lặng yên một tiếng động đến gần đập chứa nước.
Trong bóng tối vang lên âm thanh c.h.é.m g.i.ế.c trầm nặng.
Một đêm , mang quân trang xuất hành, mang ba trăm tinh binh, mai phục đập Ba Xương, một trận đồ sát đơn phương, giơ tay c.h.é.m xuống, m.á.u tươi tràn khắp nơi.
Một đêm , ngủ say một cách bình yên, trong căn phòng ấm áp và tinh tế trong phủ với hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng.
Một đêm , vô bóng đen lẻn phòng của bách tính ở hạ lưu đập chứa nước, di dời dân chúng cả đêm.
Một đêm , ở nơi kín cổng cao tường, tăng nhân mặc hoàng bào nhắm mắt niệm kinh, suốt một đêm lặng yên thiền.
Trong đêm gió nhẹ đong đưa, nước mưa nhỏ mỏng như tơ, buồn man mác, mộng , ngủ.
Ngày hôm , ánh nắng ban mai yếu ớt, từ xa xa phía Đông truyền đến một tiếng vang thật lớn, đánh thức kinh thành còn đang ngủ say.
Nước mưa giống như từng chậu từng chậu trút xuống.
Đập Ba Xương đoàng một tiếng, cả tòa đê đập từ chính giữa bộ sụp xuống, như một miếng giấy mỏng manh yếu ớt. Nước tích trữ cùng với nước mưa hòa ầm ầm tuôn , trong nháy mắt biến thành đại dương bao la, chớp mắt một cái nuốt chửng vô nhà ở của dân chúng hạ du.
Như một tiếng sét, tin tức đập Ba Xương sụp đổ trong nháy mắt truyền khắp kinh thành. Nước mưa tràn chỉ lan tràn đến hạ lưu, nơi địa thế thấp cũng liên lụy gặp nguy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/chuong-110.html.]
Lúc tin tức truyền tới, Tưởng Nguyễn đang ở trong phòng ăn bánh Phù Dung hấp.
Bánh Phù Dung hấp của đêm qua cuối cùng vẫn ăn, sáng sớm hôm nay chút lạnh, kết hợp với nóng quả thật một hương vị khác.
Trên Tưởng Tín Chi nước mưa xối ướt đẫm, mới một y phục sạch sẽ, tóc còn khô, tiến phòng Tưởng Nguyễn, thấy nàng như mới . “Sao ăn đồ lạnh , coi chừng lạnh bụng.”
Tưởng Nguyễn . “Không .”
Tưởng Tín Chi xuống đối diện nàng, . “Chuyện xong, bách tính cũng chuyển lên núi Đông Pha, nơi địa thế cao, sẽ sự cố xảy .”
Tưởng Nguyễn gật đầu, thấy Tưởng Tín Chi chút lưỡng lự, hỏi. “Đã xảy chuyện gì ?” Tưởng Tín Chi lừa gạt nàng, . ’’ Đêm qua lúc ở cùng với biểu ca, tướng quân cũng tới, hỏi chuyện tự điều binh, còn dẫn theo giúp .’’ Hắn nhíu nhíu mày. “Những giống trong quân, xử lý t.h.i t.h.ể nhuần nhuyễn, giống như là sát thủ chuyên nghiệp.” Ý thức nên những chuyện đẫm m.á.u mặt Tưởng Nguyễn, . “A Nguyễn, cần để ý đến những chuyện .”
“Quan tướng quân giúp , tự đạo lý của . Hắn chủ động hỏi tới, cũng cần quan tâm.” Mặc dù Tưởng Nguyễn cũng hiểu ý của Quan Lương Hàn, nhưng mắt còn chuyện quan trọng hơn .
“Đại ca, nếu tiện, giúp tìm vài đáng tin, để bọn họ truyền những lời ở đường phố là .” Tưởng Nguyễn đưa tờ giấy cầm trong tay cho Tưởng Tín Chi.
Tưởng Tín Chi nghi ngờ nhận lấy, thấy ngây ngẩn cả . Hắn nghĩ nghĩ, . “A Nguyễn, Lý gia gì với ?”
Hắn vốn tưởng rằng tất cả những chuyện , Tưởng Nguyễn đơn giản chính là vì giúp đỡ Triệu gia, thậm chí tiến thêm một bước nữa, chính là hủy thế lực của Tuyên Ly, khiến cho trong một thời gian ngắn mất nguyên khí. mà hôm nay xem , tất cả những mũi dùi của Tưởng Nguyễn, cuối cùng chỉ về hướng phủ tể tướng. Càng nghĩ càng cho kinh hãi, trong lòng hoảng sợ, nghĩ , chắc là phủ tể tướng gì đối với Tưởng Nguyễn, nếu tại thâm thù đại hận sâu như ?
Từ khi trở Tưởng phủ, mặc dù ngóng chuyện của Tưởng Nguyễn, nhưng trong Tưởng phủ ai cũng ngậm miệng , nhiều chuyện nha bà tử cũng rõ lắm, càng cần đến những tâm địa xa .
Tưởng Nguyễn thản nhiên . “Lý Dương khinh bạc , thiến , Lý gia hận thấu xương, nếu như còn sống, sớm muộn một ngày sẽ xem là kẻ địch. Không c.h.ế.t chính là mất. Không trả thù cả nhà Lý gia, cách nào yên tâm .” Nàng một cách nhẹ nhàng, nhưng Tưởng Tín Chi trong lòng vô cùng nóng nảy. Vốn là cực kỳ kinh ngạc, đó siết chặt hai nắm đấm. “Khinh quá đáng!”
Hắn nhét tờ giấy trong ngực. “Chuyện giao cho là .” Hắn về phía Tưởng Nguyễn. “A Nguyễn, nếu đại ca về sớm một ngày, cũng cần chịu khuất nhục như thế.”
Tưởng Nguyễn mỉm . “Không .”
Bị vũ nhục đáng sợ, đáng sợ là vũ nhục mà còn tự hiểu , mãi mãi cơ hội chuyển , sống hết một đời bi thảm. Giống như nàng ở kiếp .
Tưởng Tín Chi sải bước cửa.
Trong phủ Bát hoàng tử, Tuyên Ly hung hăng ném bể ly bằng ngọc lưu ly hoa văn cửu long, chén rơi vỡ khiến từng mảnh vụn trong suốt văng tung tóe. Bắp thịt căng chặt, vẻ ôn hòa thể quét sạch, chuyển thành sự phẫn nộ khắc cốt ghi tâm.
“Chuyện gì xảy ? Không đê đập vấn đề ? Không vấn đề thì tại sụp?” Hắn ném quyển sổ trong tay lên phụ tá gần nhất.
Phụ tá cũng dám thở mạnh, từ đến nay Bát hoàng tử luôn ôn hòa đầu tiên tức giận với phụ tá, giờ luôn khống chế cảm xúc vô cùng khéo léo, mặc dù trong lòng hận đến thấu xương, mặt cũng thể như tắm gió xuân với kẻ địch.
Không nào sự căm tức trong nội tâm Tuyên Ly giờ phút .
Vì cái gì cứ xảy thời điểm !
Khi công đức của sắp viên mãn, danh vọng trong dân chúng, hoàng đế càng thêm coi trọng , chỉ cần thêm một công lao nữa thôi, hướng gió trong triều sẽ càng thêm rõ ràng. Một bộ phận lớn thần tử hiển nhiên sẽ thức thời theo , kể từ đó, nhân lực trong tay nhiều hơn, những trù tính cũng sẽ càng quan trọng hơn.
Những ngày , luôn một lòng dốc sức chuyện đập chứa nước, tự cho là chút sơ hở nào, tại cứ ngay lúc , thất bại trong gang tấc!
Từ đến nay Tuyên Ly chính là nhận thua, xảy chuyện như , giống như mắt bao tát cho một bạt tai, bên ngoài thì khoan dung, nhưng thực tâm cao khí ngạo, thể dễ dàng tha thứ cho thất bại .
Hắn giận thể kiềm chế . “Gọi Lý An đến đây cho !” Đột nhiên nhớ cái gì đó, . “Tìm mấy trông coi tên hòa thượng thật chặt, đưa qua đây.”
Thuộc hạ lĩnh mệnh rời .
Trong vòng một đêm, hướng gió đổi nghiêng ngả. Vốn là Bát hoàng tử minh thần võ, công trị thủy trong miệng dân chúng trăm họ, đột nhiên trở thành một bất tài bảo thủ, tổn hại mấy ngàn tính mạng của bách tính, còn bất kính với cao tăng.
Đập Ba Xương bộ sụp đổ, phòng ốc ở hạ du đều nghiêng ngả đổ nát. Nếu trong đêm hôm , đại nhân Thành thủ Triệu Nghị của phủ tướng quân cùng với Quang Lương Hàn từ biên cương khải trở về cả đêm mang theo bách tính rời khỏi đó, bao nhiêu sinh mạng của vô tội hủy trong nạn lụt.
Dân chúng tán dương quân Triệu gia cùng với quân Quan gia quả thực là Bồ Tát sống cứu khổ cứu nạn, trong nháy mắt dân chúng trong kinh khen ngợi cùng kính yêu.
Mà một lời thành sấm, tiên đoán đập Ba Xương sắp sụp, đại sư Tuệ Giác cũng thờ phụng như thần linh sống. Ai thể nghĩ tới rằng, mắt thấy vài ngày đó nước mưa trong kinh dần nhỏ xuống, thậm chí mưa gần như tạnh, ai ngờ chính sáng sớm hôm nay, mưa to chợt ào xuống, nếu quân Triệu gia cùng với quân Quan gia, kinh thành tất sẽ thêm mấy nghìn oan hồn.
Tin tức như một dòng chảy truyền từ đường lớn đến ngõ nhỏ, truyền đến phủ của quý nhân, truyền qua vùng trời trong kinh thành của Đại Cẩm triều, cuối cùng truyền đến cửu ngũ chí tôn triều đình.
Phái ủng hộ Ngũ hoàng tử thừa dịp nắm lấy lý do , hung hăng bác bỏ cách của Bát hoàng tử, tấu chương của quan Ngự sử vạch tội Bát hoàng tử như tuyết rơi mà bay tới bàn của hoàng đế.
đó chuyện vẫn kết thúc.