Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sống lại Ta trở thành hoạ quốc yêu nữ - Chương 104

Cập nhật lúc: 2024-05-05 09:42:59
Lượt xem: 4,752

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Tín Chi một chống năm , hề rơi xuống thế bất lợi. Mấy tên giao đấu với Tưởng Tín Chi trong chốc lát, thì ánh mắt đều vô cùng sửng sốt. Ban đầu quả thật xem nhẹ Tưởng Tín Chi, đến cùng thì cũng là từng lên chiến trường, so với Tưởng đại thiếu gia nho nhã yếu đuối trong lời đồn là hai khác . Mấy tên thị vệ đánh một lúc cảm giác trầy trật khó nhọc, hao tổn nhiều thể lực, một tên thị vệ trong đó liếc mắt hiệu với một tên khác, ngay lập tức hai quyết tâm bất chấp, dùng phương pháp liều mạng mà từng bước áp sát, tên còn vòng qua lưng Tưởng Tín Chi dùng sức c.h.é.m một nhát đùi ngựa, Hắc Phong hí dài một tiếng, chân trúng một đao cực sâu, khụy hai chân quỳ xuống. Tưởng Tín Chi tung xuống ngựa, hai khác nhân cơ hội tấn công, Tưởng Tín Chi né sang một bên, mới đặt chân xuống mặt đất, cảm thấy thể đột nhiên trầm xuống. Trong lòng bất ngờ kinh ngạc, cúi đầu xuống, quả nhiên, bắp chân chìm trong bùn, theo sự giãy giụa của , càng ngày càng lún sâu hơn.

Mấy tên thị vệ thu tay , Tưởng Tín Chi phía , chỉ trong chốc lát, bùn sắp chạm tới bên hông.

Đây vốn là một đầm lầy lớn, bên dùng nhánh cây khô lấp lên để ngụy trang, đó phát hiện , thì mấy tên giao đấu với Tưởng Tín Chi vây ở chỗ . Càng giãy giụa trong đầm lầy thì sẽ chỉ càng lún sâu hơn, nghĩ thông suốt chuyện , Tưởng Tín Chi ngừng vùng vẫy, chỉ lạnh nhạt mấy tên mặt. “Ai phái các ngươi tới đây?’’

Một tên thị vệ trong đó . “Tưởng đại công tử, trách thì trách ngươi cản đường khác, hỏi, đường xuống hoàng tuyền hỏi Diêm Vương !” Dứt lời vung tay lên, thấy trong rừng xuất hiện một loạt tiếng động, vô xuất hiện, tay đều cầm cung, giương cung b.ắ.n tên, b.ắ.n c.h.ế.t .

Bỗng nhiên Tưởng Tín Chi hiểu , thì ý định thật sự giấu phía chính là thứ . Vốn dĩ những tên bao vây ở trong đầm lầy, đó loạn tiễn xuyên tim mà chết. Dụng tâm hiểm ác! , rốt cuộc là nào mối thâm thù đại hận với như ?

ai trả lời cho nghi hoặc của , chỉ thấy vung tay lên, mũi tên đồng loạt nhắm ngay , những tiếng sưu sưu sưu phá gió truyền tới, mũi tên như mưa lao về !

Trên tay Tưởng Tín Chi vẫn còn kiếm, tất nhiên thể chờ chết, vung đao thật nhanh ngăn trở một lượt cung tên, cung tiễn đao ngăn , dồn dập rơi xuống trong bùn. Tưởng Tín Chi nhíu chặt lông mày, một khi dùng sức vung đao, thể sẽ lún xuống nhanh. Tiếp tục như , cho dù mũi tên b.ắ.n chết, cũng sẽ chìm trong đầm lầy, từ đó về biến mất trong nhân thế.

Trái đều thể thoát khỏi một chữ chết, cục diện tiến thoái lưỡng nan, mưu kế thật thâm độc!

Thị vệ vung tay lên, một đợt mũi tên mới dồn dập lao tới, hơn nữa càng thêm dày đặc. Tưởng Tín Chi chậm rãi nhấc đao lên, nhưng còn đợi vung đao, những mũi tên đang bay trung như trúng tà, ở trong khí rơi xuống. Từ xa truyền đến từng đợt tiếng động đao kiếm chạm , tiếng vó ngựa gấp gáp, tập trung , ngờ một đội nhân mã xông tới từ sâu trong rừng Ô Mộc, lúc đến nơi, ngay lập tức c.h.é.m ngã những tên đang giương cung b.ắ.n tên ngã mặt đất,

Sự xuất hiện đột ngột của đội nhân mã , chỉ khiến nội tâm Tưởng Tín Chi kinh ngạc, đám thị vệ cũng chấn động, rối rít đầu đối phó với những ngựa. Cách quá xa, Tưởng Tín Chi rõ lắm, cầm đầu là hai nam nhân xa lạ, giữa một con ngựa, chạy chậm một chút, bên là một mặc váy đỏ, đầu đội mũ rộng vành nên thấy rõ diện mạo, nhưng trong lòng Tưởng Tín Chi chút khác thường.

Trên lưng ngựa, Tưởng Nguyễn siết chặt hai nắm đấm, ở kiếp trải qua sự thống khổ của những tra tấn dày vò, cho rằng khiến tâm tính rèn luyện đến mức lạnh lẽo cứng cỏi. rõ tình huống mắt, vẫn kiềm chế mà nảy sinh cơn giận từ tận đáy lòng.

Thì ở kiếp , nguyên nhân cái c.h.ế.t của Tưởng Tín Chi là như !

Vốn dĩ Tưởng đại thiếu gia thể đường quan rộng mở, áo gấm về quê, ở trong cánh rừng Ô Mộc âm trầm , như một quái thú khốn khổ bao vây vùi lấp trong bùn lầy, vạn tiễn xuyên tâm mà chết! Ở nơi cách kinh thành xa, lặng yên một tiếng động mà biến mất ở thế giới !

Hạ gia, Tưởng gia, Lý gia, món nợ , đòi , Tưởng Nguyễn nàng thề !

Mấy tên b.ắ.n cung mai phục trong rừng sâu thấy tình thế đúng, bắt đầu giao đấu kịch liệt với Triệu Nguyên Phong mang tới. thật sự quá nhiều b.ắ.n cung, trong nhất thời thể phân rõ cao thấp. Mắt thấy thể Tưởng Tín Chi ở trong đầm lầy vẫn chậm rãi chìm xuống, trong lòng Tưởng Nguyên sợ hãi, nghĩ nhiều nữa, cưỡi ngựa chạy thẳng về hướng Tưởng Tín Chi.

Mấy tên thị vệ vốn cho rằng chuyện thể thuận lợi thành công, tại giữa đường xuất hiện một đội nhân mã, tất nhiên tức giận vô cùng. Thế nhưng trong mấy kẻ giao đấu với Triệu Nguyên Phong và Triệu Nghị, một tên chú ý đến Tưởng Nguyễn. Vốn dĩ Tưởng Nguyễn ở trong đội nhân mã chút đặc biệt, vóc nhỏ bé khó khiến khác chú ý tới nàng. Thị vệ tung nhảy lên, đ.â.m một kiếm sắc nhọn về hướng Tưởng Nguyễn, mấy Triệu Nghị cách Tưởng Nguyễn khá xa, giờ phút đang bận ứng phó với mấy khác, cách nào chú ý đến nàng. Hai mắt Tưởng Nguyễn ngưng , thấy cây kiếm đ.â.m tới, thể chợt trùng xuống, cả dựa lưng ngựa, khó khăn tránh một kiếm.

Người nọ một kiếm thành, kiếm trong tay chuyển hướng, mãnh liệt c.h.é.m về hướng Tưởng Nguyễn, ngựa kiếm phong dọa sợ, đột nhiên dừng chân, Tưởng Nguyễn thể lùi nữa, chỉ thể đưa tay ngăn một đao . Nàng cắn răng nhắm mắt , dù cũng chỉ là một cánh tay mà thôi.

Vậy mà lưỡi kiếm cuối cùng chặt xuống, Tưởng Nguyễn chỉ tiếng “keng” thanh thúy và tiếng tên rên rỉ. Lúc mở mắt , nam nhân mặt dùng tay trái che kín cổ tay, tay chút run rẩy, run đến mức cầm kiếm vững. Máu từ đầu ngón tay trào .

Tưởng Nguyễn cúi đầu, thấy một miếng đồng uốn đến mức biến dạng. Lúc tên thị vệ mặt nâng kiếm lên, đột nhiên giống như trận gió lướt qua, trong nháy mắt, một bóng xuất hiện giao đấu với .

Tưởng Nguyễn sững , chỉ qua một lát, tên thị vệ một kiếm c.h.é.m qua cổ, bụm lấy cổ lăn lộn mặt đất.

Những mà Tưởng Tín Chi giao đấu hồi lâu, nhưng tay ngay lập tức giải quyết một tên trong đó, mấy tên khác thấy , đều tập trung vây đây.

Tưởng Nguyễn vẫn còn ở lưng ngựa, nghiêng đầu nàng một cái, chính là Tiêu Thiều. Gương mặt tuấn tú khí khái hùng của , nhàn nhạt . “Đến phía .” Ánh mắt lạnh lùng của chằm chằm hai tên thị vệ bao vây mặt Tưởng Nguyễn, dường như chút nào để bọn mắt.

Thị vệ bên đều tới giải quyết Tiêu Thiều, bên Triệu Nghị trống nên cưỡi ngựa chạy như bay tới, lo lắng . “Biểu , chứ?’’

Tưởng Nguyễn lắc đầu, Triệu Nghị thấy Tiêu Thiều, sững sờ. “Tiêu vương gia?”

Tưởng Nguyễn với Triệu Nghị. “Việc thể chậm trễ, nhanh cứu đại ca thôi.”

Trong rừng Ô Mộc, tiếng c.h.é.m g.i.ế.c nối liền dứt, Triệu Nghị hai lời liền xông về hướng Tưởng Tín Chi, những tên b.ắ.n tên mai phục trong rừng còn khó giải quyết hơn so với bọn nghĩ. Thứ nhất, nhân đông, so với quân Triệu gia nhiều hơn chỉ gấp đôi. Thứ hai, những tên hề giống những bình thường nhàn hạ, ngược giống như là trong quân đội tổ chức kỷ luật. Những thị vệ còn đều nhắm Tiêu Thiều và Triệu Nguyên Phong, cũng may võ công của hai đều kém, cũng rơi xuống thế bất lợi.

Triệu Nghị tốn nhiều sức mới kéo Tưởng Tín Chi khỏi đầm lầy, đúng lúc , một tiếng hét lớn. “Tín Chi, nó chứ! Sao ngươi biến thành bộ dạng như thế ?’’

Hẳn là Quan Lương Hàn theo phía . Sau khi chuyện một lúc lâu, cuối cùng cũng cảm thấy chuyện đúng, của quân Quan gia tìm cũng theo tiếng mà chạy tới. Quan Lương Hàn thấy , dứt khoát lệnh. “Mẹ nó, mấy tên tiểu tử từ đến, dám tính kế đầu ông nội ngươi. Đi diệt hết mấy tên b.ắ.n cung cho !”

Quân đội Quan gia nhiều hơn nhiều so với Triệu Nguyên Phong mang đến, chế ngự những kẻ b.ắ.n tên cũng chỉ là chuyện nhỏ. Có sự hỗ trợ của Quan Lương Hàn, mấy tên nhanh chóng chế ngự mặt đất. Mấy tên còn cũng Tiêu Thiều và Triệu Nguyên Phong đè ở kiếm, bọn chúng đều cực kỳ hoảng sợ, vốn dĩ là chuyện mười phần chắc chắn, nào giờ phút xảy sơ suất.

Quan Lương Hàn lên phía , đá đá phần cằm của tên thị vệ cầm đầu. “Này, rõ cho lão tử, ai phái các ngươi tới?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-ta-tro-thanh-hoa-quoc-yeu-nu/chuong-104.html.]

Thị vệ trừng mắt , yết hầu khẽ động, Tưởng Nguyễn thấy , lập tức . “Không , bọn tự sát.” Những thế mà là tử sĩ, nhiệm vụ thất bại, trở về thể thực hiện nhiệm vụ, rơi tay địch tất nhiên uống thuốc độc tự sát. Tiêu Thiều là thế nào, từ lúc mười tuổi tiếp quản Cẩm y vệ, càng hiểu rõ những thứ hơn. Cử động mặt như múa rìu qua mắt thợ, trong chớp mắt tháo khớp cằm của mấy tên , thuốc độc giấu đầu lưỡi thể nuốt xuống , những tên đó đau đớn lăn lộn mặt đất.

Tiêu Thiều đột nhiên tay, ngược bớt ít chuyện. Mọi nhẹ nhàng thở , Tưởng Tín Chi thoát một kiếp, chắp tay . “Hôm nay cám ơn , nhưng tại hạ một vấn đề thỉnh giáo. . .” Hắn còn xong, một giọng mềm mại vang lên. “Đại ca.”

Tưởng Tín Chi sững sờ, Tưởng Nguyễn vén tấm màn che chiếc mũ rộng vành qua một bên, lộ khuôn mặt bên . Thấy dáng vẻ ngẩn của Tưởng Tín Chi, nàng khẽ . “Đại ca.” Trong mắt ẩn ẩn xuất hiện vệt nước.

Tưởng Tín Chi vẫn nhúc nhích chằm chằm thiếu nữ mắt. Từ năm năm rời khỏi kinh thành, còn tin tức về Tưởng Nguyễn. Thiếu nữ xa lạ mặt, giữa lông mày cảm giác quen thuộc, đó là ai, tiểu cô nương non nớt đáng yêu trong trí nhớ, nắm lấy vạt áo rụt rè gọi đại ca còn. Tiểu cô nương mặt gương mặt sáng sủa, còn sự ngây thơ trong quá khứ, giống như một cành hoa đang nở, mang theo nét phong tình chín muồi.

Muội của , trưởng thành , hốc mắt Tưởng Tín Chi nóng lên, gọi. “A Nguyễn!”

Thời điểm Tưởng Tín Chi quan sát Tưởng Nguyễn, Tưởng Nguyễn cũng đang lẳng lặng quan sát . Từ đến nay Tưởng gia trọng văn khinh võ, con cháu Tưởng gia cũng bước nghề võ chỉ theo văn chương. Trước giờ Tưởng Tín Chi đều dáng vẻ của một thiếu gia văn nhã ôn hòa, mà hôm nay mặt mày vẫn tuấn như xưa, nhưng mất sự thanh tao của thiếu niên ôn nhã, đen một chút so với đây, chuyển thành sự thiết huyết của từng trải qua xương m.á.u chiến trường. Sự cương nghị thuộc về quân nhân. Điều khác với Tưởng Tín Chi trong trí nhớ của nàng, một nữa gặp mặt, cách một đời một kiếp.

Nàng chậm rãi bước lên phía , Tưởng Tín Chi cúi đầu nàng, Tưởng Nguyễn nhẹ nhàng giang hai tay, quan tâm đến ánh mắt của , ôm lấy Tưởng Tín Chi. Nàng . “Hoan nghênh trở về, đại ca.”

Huynh hai cuối cùng cũng gặp , Triệu Nguyên Phong xoa nhẹ hốc mắt chua xót, với Tiêu Thiều và Quan Lương Hàn ở một bên. “Tiêu vương gia, Quan tướng quân, hai ở đây?”

Tiêu Thiều kịp trả lời, Quan Lương Hàn . “Có tay với phó tướng của , còn thể khoanh tay ? Ngược xem xem, rốt cuộc là ai lá gan lớn như , dám đến mưu hại ?”

Quan Lương Hàn và Tiêu Thiều đột nhiên tay, Triệu Nguyên Phong nhíu nhíu mày, Triệu Nghị cũng chút , Tưởng Nguyễn mỉm . “Vậy thì cám ơn Vương gia và tướng quân , những chuẩn nhiều b.ắ.n tên như , giống chuyện mà bình thường thể , thể là âm mưu của nước khác, hoặc chừng thể là quân tạo phản, chuyện thể coi thường, liên quan đến an nguy của Đại Cẩm triều, xin phiền hai vị đại nhân tra rõ.”

Nàng mở miệng đẩy chuyện về hướng âm mưu tạo phản, thật chút khoang trương. Mấy tên mặt đất đều giận dữ Tưởng Nguyễn, hai Triệu Nguyên Phong và Triệu Nghị nên nên , Tiêu Thiều Tưởng Nguyễn đầy hàm ý sâu xa, Quan Lương Hàn nhíu mày, Tưởng Tín Chi sờ lên đầu Tưởng Nguyễn. “A Nguyễn, lời ý gì?”

Tưởng Nguyễn với . “Ta nghĩ đại ca chẳng qua cũng chỉ mới về tới kinh thành, thể đột nhiên nhắm trúng vây giết, lẽ chừng bên trong âm mưu khác.”

“Những đều là tử sĩ, miệng chặt vô cùng, dễ dàng bắt chúng khai .” Quan Lương Hàn nhạo một tiếng.

“Cách hành hình bình thường tất nhiên tác dụng, bọn một sợ đau, hai sợ chết, cạy miệng bọn chúng, so với lên trời còn khó hơn.” Tưởng Nguyễn thản nhiên . “ từng một loại phương pháp, mở đầu , chậm rãi rót dầu sôi hầm hập bên trong, còn chết, vẫn thể cảm nhận mùi vị não từng chút từng chút một nấu chín, cảm giác đó, cho dù là kiên cường mạnh mẽ đến , cũng chịu nổi.”

Mọi trợn mắt há miệng nàng, chỉ là đến cái phương pháp mà Tưởng Nguyễn , cảm thấy khiếp sợ. Mà bọn thị vệ mặt đất lời , thể run rẩy, Triệu Nghị nuốt nuốt nước bọt. “Biểu , cách từ chỗ nào ?”

Tưởng Nguyễn mỉm . “Nghe từ bên ngoài đến du lịch đấy, cách vốn dùng để đối phó với , là dùng để đối phó với khỉ cơ. Người ở chỗ bọn thích ăn một món ăn, là món óc khỉ sống, cố định con khỉ ở bàn, mở não rót dầu nóng bên trong, nóng ăn, ăn như mới tươi. Nguyễn nương cho rằng việc quá sức tàn nhẫn, tiếng những con khỉ kêu lên ngừng, cho đến khi não của những con khỉ đó gắp mới ngừng .” Nàng mấy mặt đất, giọng nhu hòa như một. “Không những ăn hết não của chính bản thì sẽ cảm giác như thế nào, ngẫm thật đúng là tàn nhẫn.”

Triệu Nguyên Phong tiếp. “Quả thật quá tàn nhẫn, chẳng qua đây đều là việc vì dân, vì an nguy của Đại Cẩm triều, ai bảo những kẻ rắp tâm bất lương. Này, Quan tướng quân, ngươi thẩm vấn thật đó.”

Hai bên xướng bên họa, khiến cho mấy kẻ đất thiếu chút nữa tức đến ngất . Tưởng Tín Chi chút kinh ngạc, Tưởng Nguyễn thiện lương đơn thuần trong ký ức, cho dù chỉ là một con kiến cũng nỡ giết. Mà những lời mắt , nếu như ám chỉ trong đó tức là sống vô dụng nhiều năm nay . Chẳng qua hôm nay thấy sự tàn nhẫn của Tưởng Nguyễn, cảm thấy chút nào vui, chỉ thấy đau lòng sâu sắc. Để một tiểu cô nương rành thế sự biến thành dáng vẻ ngày hôm nay, nhất định Tưởng Nguyễn chịu nhiều sự đau khổ.

Quan Lương Hàn xong lời của Tưởng Nguyễn, như điều suy nghĩ mà Tưởng Tín Chi, Tiêu Thiều, . “Ngươi chính là. . .” Mấy chữ độc phụ mà Mạc Thông nuốt trong, Quan Lương Hàn ho nhẹ một tiếng. “Muội của Tín Chi?’’

Tưởng Nguyễn gật đầu.

Triệu Nghị vỗ vỗ vai Tưởng Tín Chi. “Tín Chi, là biểu ca của .” Hắn chỉ chỉ Triệu Nguyên Phong. “Đó là tam thúc của , cữu cữu của .”

Mặc dù Tưởng Tín Chi kinh ngạc, thấy mấy cứu một mạng, bọn qua với Tưởng Nguyễn cũng giống dáng vẻ ác ý, vì . “Biểu ca, tam cữu cữu.”

Triệu Nguyên Phong . “A Nguyễn, hôm nay Tín Chi trở về, hai phủ tướng quân .”

Tưởng Nguyễn lắc đầu . “Không cần, đại ca, về Tưởng phủ với .” Tưởng Tín Chi xuân phong đắc ý trở về như thế, thêm chút ngáng chân cho con Hạ Nghiên . Sợ là thấy Tưởng Tín Chi hảo chút tổn hại cũng sẽ tức đến hộc máu. Nếu cứ như trở về phủ tướng quân, vở kịch tiếp theo diễn tiếp .

Tưởng Tín Chi đối với Tưởng Nguyễn là chỉ đánh đó, tất nhiên đồng ý. Triệu Nguyên Phong nhíu nhíu mày, ngay đó thoải mái . “Cũng , đại ca ngươi, chung cũng đến mức khác khi dễ, thật sự cái gì đúng, phủ tướng quân vĩnh viễn là chỗ dựa cho các ngươi.”

Phủ tướng quân và Tưởng phủ nhiều năm hề qua , lúc đây quan hệ cực với Tưởng gia, ở trong mắt Tiêu Thiều và Quan Lương Hàn một phen ý nghĩa khác. Tưởng Nguyễn tới mặt Tiêu Thiều, Tiêu Thiều cúi đầu xuống nàng, Tưởng Nguyễn . “Vốn nên giao mấy kẻ cho biểu ca và tam cữu cữu thẩm vấn một phen, nhưng mà Quan tướng quân và Vương gia nhúng tay , bọn cũng đành thuận nước đẩy thuyền, giao mấy tên cho hai vị, nếu như thật sự tra gì đó, tất nhiên là một công lớn, bệ hạ thưởng cho tướng quân và Vương gia cái gì, đừng quên Triệu gia cũng một phần công lao trong đó.”

Tiêu Thiều nhíu mày, đôi mắt nhúc nhích nàng chằm chằm. Hôm nay vốn là bọn đánh bậy đánh bạ mà giúp đỡ Triệu gia, lúc Tưởng Nguyễn như trái còn là bọn cảm ơn Triệu gia? Một chút thiệt thòi nàng cũng chịu nhận, cho dù là lời cũng chiếm lợi của khác. . Tiêu Thiều mấy tên đất, điều Tưởng Nguyễn , cũng chút tác dụng nào, ví dụ như mấy kẻ , sẽ thể tác dụng lớn.

Triệu Nguyên Phong và Triệu Nghị ngạc nhiên, đến tận lúc Tưởng Nguyễn cũng quên giúp Triệu gia. như những gì nàng , nàng sẽ hại Triệu gia, ít nhất Triệu gia thể nhận ít lợi ích từ chuyện .

Tưởng Tín Chi ôn hòa Tưởng Nguyễn, hôm nay Tưởng Nguyễn hành sự khéo léo, chủ kiến của chính , mỗi một hành động còn bóng dáng của tiểu cô nương. Trong nội tâm chua xót vui vẻ, cái giá đằng việc trưởng thành cực nhanh là gì, rời nhà từ lúc thiếu niên như so với bất cứ ai khác đều rõ hơn. Tưởng Tín Chi âm thầm hạ quyết tâm, bây giờ trở về kinh thành, nhất định che chở Tưởng Nguyễn, bất cứ ai trong Tưởng gia khi dễ. Muội của , tất nhiên như những tiểu thư nhà khác, nâng niu trong lòng bàn tay, nhận hết tất cả yêu thương.

Tưởng Nguyễn giống như đang nghĩ gì, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay . “Đại ca, những năm qua sống , gặp càng hơn . Hôm nay hồi kinh, lập quân công, nếu như cưỡi ngựa dạo phố một phen, gần như là xứng với những thành quả vất vả cực nhọc chiến trường, trong kinh thành của Đại Cẩm triều đều thấy tư thế oai hùng của , trở thành hùng trẻ nhất trong kinh thành.”

Muốn cho những kẻ từng xem thường bọn họ, những kẻ từng giẫm bọn họ chân cho rõ ràng. Cho dù lúc như thế nào, hôm nay gặp mặt, hai bọn họ ở , những kẻ chế giễu bọn họ, ở bên !

Loading...