Sống Lại, Ta Nuôi Dưỡng Con Của Đại Tướng Quân - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-07-22 08:31:11
Lượt xem: 571
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Phu nhân, phu nhân...”
Lâm Hàn cuống quít thu hồi tinh thần lực: “Làm ?”
“Tam công tử tìm ngài. Có thể ạ?”
Giọng của Hồng Ngẫu từ ngoài cửa truyền .
Lâm Hàn lẻn gian, năm giác quan của nàng thể bên ngoài phát sinh chuyện gì. Qua cách của Hồng Ngẫu, Lâm Hàn mới tiếng Sở Đại Bảo Bảo đang .
Lâm Hàn vội vàng mở cửa phòng: “Xảy chuyện gì?”
“Tiểu công tử nghĩ là ngài mất .”
Lâm Hàn trong lòng nàng , tiểu hài tử hai mắt đẫm lệ, vẻ mặt ủy khuất, giống như là tiểu đáng thương vứt bỏ, run rẩy vươn bàn tay nhỏ bé ôm.
Lâm Hàn phảng phất thấy mấy đứa trẻ nhỏ trong thời mạt thế cha vứt bỏ, vội vàng đỡ lấy bé, một tay rảnh rỗi thì lấy khăn tay lau nước mắt cho : “Ta thể chứ?”
“Tiểu công tử cho rằng ngài cũng biến mất giống như mẫu .” Hồng Lăng ở bên cạnh khẽ.
Mí mắt Lâm Hàn giật giật, mẫu hài tử bệnh c.h.ế.t .
“Không , .” Lâm Hàn đầy bụng nghi hoặc, mặt hề tỏ vẻ gì, ném khăn tay cho Hồng Lăng hai tay ôm lấy Tiểu Sở Bạch, cho cảm nhận tình yêu thương của trưởng bối. Đợi thoáng bình tĩnh , nàng liền xuống phía bàn, để cho tiểu hài tử trong lòng nàng, vẫy vẫy tay với Hồng Lăng cùng Hồng Ngẫu.
Hồng Lăng quỳ gối ở một bên: “Phu nhân gì phân phó?”
Lâm Hàn vỗ vỗ lưng tiểu hài tử, thấy bé nhắm mắt giống như là mệt mỏi, liếc mắt Tiểu Sở Bạch một cái: “Ngươi mới là biến mất, mà sinh bệnh qua đời?”
“Nô tỳ…” Hồng Lăng hồi tưởng lời , sắc mặt chợt trở nên trắng bệch.
Lâm Hàn thấy thế còn cái gì rõ nữa , nha đầu lỡ miệng.
“Hồng Lăng, ngươi thủ đoạn của .” Lâm Hàn tủm tỉm nàng .
Hồng Lăng khom lưng dập đầu: “Cầu phu nhân tha mạng, Hồng Lăng cố ý giấu diếm, là, là…”
“Là Hầu gia hạ lệnh ?” Lâm Hàn .
Hồng Ngẫu khỏi : “Không !”
Nơi là Đại tướng quân Tu Viễn Hầu phủ, Đại tướng quân thì ai dám bao biện .
Lâm Hàn thử hỏi: “Lão phu nhân?”
Lời đồn rằng lão phu nhân cùng với thê tử đầu tiên của Đại tướng quân chân chân qua đời ? Sắp c.h.ế.t , còn tinh lực quản cái khác?
Hồng Ngẫu chỉ về phía nam.
Lâm Hàn hiểu rõ lắm, thấy Hồng Ngẫu chỉ lên , bỗng nhiên trong lòng khẽ động: “Bệ hạ?”
Tiểu Sở Bạch mở mắt , Bệ hạ ở .
“Bệ hạ tới, đang cùng Hồng Ngẫu chuyện phiếm thôi.” Lâm Hàn xong vỗ vỗ lưng tiểu hài tử, để cho ngủ. Sau đó nàng với Hồng Ngẫu: “Nói tiếp . Ở đây ngoài. Thằng bé còn nhỏ, nhớ .”
Hồng Ngẫu lộ vẻ khó xử.
Lâm Hàn : “Các ngươi từng câu huyện quan bằng hiện quản ? Các ngươi thì cũng sẽ vội vàng cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-ta-nuoi-duong-con-cua-dai-tuong-quan/chuong-16.html.]
Hồng Ngẫu cùng Hồng Lăng chấn động, chợt nhớ tới chủ tử trong phủ là Lâm Hàn. Mạng nhỏ của các nàng cũng nắm trong tay nàng. Các nàng lúc nếu lời, đợi Đại tướng quân về nhà, mộ phần các nàng cũng xanh cỏ.
“Chúng , chúng .”
Sở Bạch trong giấc ngủ giật một cái.
Lâm Hàn: “Nói nhỏ một chút, đừng đánh thức Đại Bảo Bảo.”
Hồng Ngẫu hạ thấp giọng : “Việc từ tám năm .”
Tám năm Lâm Hàn còn đang ở mạt thế chiến đấu cùng zombie, mơ cũng dám nghĩ tới chuyện nàng sẽ đến thời đại thái bình thịnh thế . Tuy là cổ đại nhưng so với mạt thế cũng hơn ngàn vạn .
“Cứ từ từ, sốt ruột.” Lâm Hàn .
Hồng Lăng mặt lộ vẻ khó xử, lắp bắp hỏi: “Nói kỹ từ đầu luôn ạ? Phu nhân, đều là chuyện qua .”
Lâm Hàn mà , thì chứ.
Hồng Lăng tát một cái, ai bảo nàng thông minh mà còn lắm miệng .
“Tính tình của cũng lắm .” Lâm Hàn chậm rãi .
Hồng Lăng cuống quít : “Tám năm , Hung Nô binh cường mã tráng, phía bắc Trường Thành, từ Đông Hải đến Tây Vực đều là đất của Hung Nô, rộng chẳng kém gì lãnh thổ chúng .” Nàng liếc mắt Lâm Hàn, Lâm Hàn gật đầu, nàng đang đây. Hồng Lăng nuốt nước miếng: “Bệ hạ dụng binh với Hung Nô, đa trong triều đều tán thành, cho rằng thất bại thể nghi ngờ.”
“Binh quyền ở trong tay bệ hạ, trong lòng các vị tướng quân cũng gì quá lo lắng, cũng nguyện theo bệ hạ sai phái. Khi đó Đại tướng quân hai mươi hai tuổi, còn cưới vợ. Lão phu nhân lo lắng Đại tướng quân một trở về, khi Đại tướng quân xuất chinh mua cho hai , hy vọng hai đó giữ đời cho Đại tướng quân.”
Lâm Hàn ngạc nhiên: “Không thê tử ?”
“Không . Lão phu nhân cùng Đại tướng quân đều là dân chúng bình dân, thể chuyển đến Trường An cũng là nhờ trưởng tỷ của Đại tướng quân, chính là đương kim Hoàng hậu Hoàng thượng trúng. Lão phu nhân vốn định qua vài năm nữa Đại tướng quân công thành danh toại, chọn cho một thê tử xuất cao môn đại hộ tri thức hiểu lễ nghĩa.” Chuyện vẫn là Hồng Lăng mấy bà tử nhắc nhắc : “Lão phu nhân lo lắng hai tâm tư khác, liền với hai ai sinh hạ trưởng tử thì sẽ phù chính đó.”
Lâm Hàn: “Các nàng là nương của Sở Bạch Bạch ?”
Hồng Ngẫu lắc đầu: “Một là nương của Đại công tử, khi sinh xong thì băng huyết qua đời. Một là nương của Nhị công tử. Sau khi Nhị công tử sinh bao lâu thì Đại tướng quân chiến trường. Không là nàng nhớ Đại tướng quân là nàng chịu quá nhiều đau khổ, thể , đến mấy tháng liền .”
“A?” Lâm Hàn khỏi kêu lên một tiếng.
Hồng Lăng tiếp: “Khi nương của Nhị công tử bệnh qua đời, Đại tướng quân vẫn là Đại tướng quân, cũng là Tu Viễn Hầu. Lão phu nhân lớn tuổi, lo lắng một ngày nào đó đột nhiên c.h.ế.t , cũng dám chờ tướng quân danh dương thiên hạ nữa, liền sắp xếp cho tướng quân một nữ tử xuất tiểu môn hộ. Chỉ là khi nữ tử sinh hạ tiểu công tử xong thì tướng quân .”
“Cho nên nàng liền nữ giả nam trang, bỏ Bạch Bạch, ngàn dặm tìm phu?” Lâm Hàn nương theo lời nàng tiếp.
Hồng Lăng cùng Hồng Ngẫu sửng sốt trong chớp mắt, lập tức khổ.
“Không ?” Lâm Hàn nhíu mày, nàng thế mà còn thể đoán sai.
Hồng Lăng thở dài một : “Đó là phu nhân ngài, võ công cao cường, sợ gì hết.”
“Vậy là chuyện gì xảy ?” Lâm Hàn khỏi liếc mắt tiểu hài tử trong ngực, thấy ngủ say, liền lệnh Hồng Ngẫu lấy một cái chăn nhỏ, đắp cho hài tử.
Hồng Ngẫu đưa tay : “Đặt công tử lên giường ạ.”
“Đừng, thằng bé ban ngày ngủ lâu , thức dậy thấy nữa.” Lúc Lâm Hàn còn thấy kỳ quái, nàng tới đây còn tới nửa tháng, hài tử với nàng như . Nghe Hồng Lăng như , nàng liền hiểu hài tử từ nhỏ nương, chừng còn từng gọi “nương” bao giờ.
cũng đúng a, thằng bé cũng nhớ rõ, nhưng nãy Hồng Lăng thằng bé sợ nương là nàng biến mất chứ.
Lâm Hàn nghĩ , đợi Hồng Ngẫu liền hỏi nghi hoặc trong lòng.
“Nghe ngày nàng cũng thăm tiểu công tử, khi đó tiểu công tử nhiều, cho nàng , nhưng nàng vẫn .” Hồng Lăng .
Lâm Hàn sờ sờ mặt tiểu hài tử: “Cũng thật thông minh đấy. Sau đó thì ?”