Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-05-30 22:37:17
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm sau, hai người đi chợ công xã đặt mua hàng tết.

Mấy tháng nay Vương Lệ Trân bị Ninh Hương cảm hóa, không còn giống với cái xác không hồn như trước đây, đối với cuộc sống cũng từ từ bốc lên ngọn lửa nhiệt huyết, muốn được sống giống như mọi người.

Lúc trước khi chưa gặp Ninh Hương, bà ấy cũng chỉ cảm thấy sống chỉ là chờ chết, không còn ý nghĩa gì khác, thậm chí đôi khi còn nghĩ muốn đi tự tử, mà bây giờ lại cảm thấy được cuộc sống cũng trở nên ý nghĩa hơn.

Ví dụ như chỉ vài ngày nữa là đến tết, cho dù là thôn xóm hay trên chợ công xã, hương vị năm mới càng ngày càng cận kề, Ninh Hương chủ yếu muốn ăn tết cùng bà ấy, nên làm đồ ăn rất ngon.

Những năm trước cho dù ngày lễ có quan trọng thế nào cũng không quan tâm, giống như tất cả những thứ đó đều không liên quan đến bà ấy. Cho dù tất cả các ngày lễ đều náo nhiệt, nhưng cái náo nhiệt này cũng liên quan đến bà ấy một tí nào. Ngày hội thôn Điềm Thủy là của tất cả mọi người, duy nhất là không phải của bà ấy.

Bởi vì cảm thấy không liên quan đến mình, bà ấy cũng không cần nghiêm túc tham gia, vẫn bình thản giống mọi khi, đói bụng thì miễn cưỡng ăn một chút, không để mình phải đói c.h.ế.t là được.

Năm nay trong lòng bà ấy đã có thay đổi lớn, bây giờ bà ấy cũng chờ mong ngày Tết đến. Bởi vì đã có người cùng bà ấy đi mua hàng Tết, có người làm cho bà ấy bộ quần áo mới, đến năm mới là bà ấy có thể mặc.

Về việc không có người thân bên cạnh, cái đó cũng không phải chuyện quan trọng.

Ninh Hương dùng hành động thực tế khiến cho bà ấy hiểu một việc, họ hàng thân thích cũng vô dụng, đoạn tuyệt là chuyện tốt nhất, không việc gì phải đau khổ, tất cả những người đó đều không đáng.

Lúc một người ở dưới hố sâu, có thể thấy rõ được bộ mặt thật của một số người.

Mấy tháng này Vương Lệ Trân ăn cơm ngon hơn, ngủ cũng sâu hơn, bình thường tâm trạng Ninh Hương rất tốt, cho nên sắc mặt bà ấy cũng tốt theo, sắc mặt hồng hào sáng bóng, đuôi lông mày với khóe mắt thường ẩn chứa ý cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-98.html.]

Bà ấy cùng Ninh Hương sóng vai đi chợ, hai người vừa đi vừa nói chuyện râm ran, khóe miệng hai người đều cong lên giống nhau, tất cả đều tràn ngập trong không khí náo nhiệt của ngày Tết, cùng nhau nên mua cái gì mang về.

Bởi vì đang chuẩn bị Tết, cho nên chợ đông hơn ngày thường rất nhiều, bày bán đủ các loại mặt hàng phục vụ cho ngày Tết, các quầy hàng hầu hết đều là của nhà nước. Ninh Hương cùng Vương Lệ Trân tính toán định mua đậu phộng chín và hạt dưa, mua thịt bò còn có câu đối, tranh Tết, pháo, vân vân...

Chợ Công xã không lớn, đi từ đầu chợ đến cuối chợ cũng không mất nhiều thời gian. Tất nhiên là vì chợ nhỏ, cho nên rất dễ gặp người quen. Tất cả mọi người xuống chợ bày bán hàng Tết, không biết đi đâu, có bác gái vừa sắp xếp vừa chào mời.

Ninh Hương còn chưa đi hết một nửa phố, thế mà lại đụng phải người quen, hơn nữa cô cũng không ngờ mình gặp phải người quen mà mình không muốn gặp nhất, từ khi ly hôn cô chưa bao giờ gặp lại mẹ chồng cũ- Lý Quế Mai, còn có ba đứa từng là con riêng Giang Ngạn, Giang Nguyên, Giang Hân.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đối diện thế này, Lý Quế Mai cùng ba đứa nhóc con nhướng mắt nhìn Ninh Hương, Giang Hân thậm chí còn nói một câu: “Bà nội, đây là Ninh Hương có phải không?” Đã lâu không gặp, gặp lại có chút xa lạ.

Lý Quế Mai lập tức hừ một tiếng: “Mặc kệ cô ta là ai?!”

Ninh Hương nghe được tất cả những lời này, nhưng cô ngay cả liếc Lý Quế Mai cùng ba đứa nhóc kia cũng không thèm liếc lấy một cái, chỉ chút tâm kéo cánh tay Vương Lệ Trân cười nói, nói quay về làm bánh mật hoa quế đường, ngày Tết là phải ăn cái này.

Vương Lệ Trân cũng nghe thấy Giang Hân nói, chờ đi qua rồi, bà ấy quay đầu lại nhìn thoáng qua, sau đó không nhịn nổi tò mò mà hỏi Ninh Hương một câu: “Vừa rồi ở đó, bà già dắt tay cô bé đó, bà ta quen biết cháu à?”

Ninh Hương cũng không che giấu, bình tĩnh nói: “Là mẹ chồng cũ của cháu.”

Vương Lệ Trân giật mình: “À, bà nói rồi, cô bé kia gọi tên cháu, mà cháu lại không thèm liếc nhìn mấy người đó.”

Ninh Hương cười cười: “Lúc cháu với chồng cũ ly hôn có cãi nhau nên có chút xấu hổ, khiến anh ta mất hết mặt mũi, đồ cưới cháu cũng đã lấy lại, gặp lại mà chào hỏi được chẳng khác nào ma xui quỷ khiến. Cháu không muốn có liên quan gì đến bọn họ, đừng liên quan đến nhau là tốt nhất.”

Nếu người một nhà cãi nhau thành hai nhà, thì quả thật chẳng cần gì phải khách khí cả. Vương lệ Trân lập tức mất thiện cảm đối với cả nhà chồng cũ Ninh Hương, bây giờ nhìn thấy Lý Quế Mai bày ra vẻ mặt hung dữ, tự nhiên không muốn nói nhiều với bà ta.

Loading...