Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 95

Cập nhật lúc: 2025-05-30 22:37:11
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bình thường trường học chỉ có giờ lên lớp vào buổi sáng, nhưng cũng không phải học toàn bộ các môn văn hoá, mà phần lớn là bớt chút thời gian ấy để học môn tư tưởng chính trị, tăng cao giác ngộ làm chủ, hoặc là tổ chức các loại hoạt động nhớ lại đau khổ và ngọt ngào. Mục đích chính là để nâng cao tình cảm mãnh liệt và ý chí chiến đấu cách mạng của học sinh. Nửa ngày còn lại thì đều coi lớp học thành một đơn vị đi ra ngoài lao động, vì thế có rất nhiều người ở trường học cũng không hề học tập.

Cứ hồ đồ đến lúc tốt nghiệp cấp ba, lối thoát cũng không ngoài ba điều này.

Một là, trong nhà có tình huống đặc biệt, lại có người hỗ trợ thu xếp, may mắn có thể giành được một công việc ở trong thành phố, trực tiếp đi làm trong thành phố, có công ăn việc làm ổn định ở trong tay. Lúc ấy cũng đủ khiến người ta ghen tị đến đỏ con mắt.

Hai là tình hình thực tế của phần lớn học sinh trong thành phố, nghe theo sắp xếp của trường học xuống nông thôn tham gia đội sản xuất. Hoặc là đi tới nông trường ngoài ngoại thành, chấp nhận hướng dẫn giáo dục những người bần nông và trung nông. Nếu không chấp nhận một hai năm giáo dục, cũng không có cách nào thông qua tuyển dụng công nhân để trở về thành phố có việc làm.

Ba là bản thân có năng lực hoặc trong nhà có thể thu xếp, mặc một thân quân trang đi làm lính. Đây chính là đường ra vô cùng vinh dự, khiến người ta hâm mộ nhất. Thời đại này, ai mặc quân phục mà không dương dương tự đắc đến tận trời đâu.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mà những học sinh ở nông thôn như Ninh Lan, không có quan hệ nên không kiếm được công việc đàng hoàng, cũng không cần trường học phải thu xếp bọn họ đi tới đại đội nào tham gia vào sản xuất, trực tiếp quay về nhà mình lao động trong đại đội là được.

Vốn dĩ Ninh Lan thực sự có thể đi theo lối thoát thứ nhất, nhưng điều kiện tiên quyết là Ninh Hương và Giang Kiến Hải không ly hôn.

Còn bây giờ, cô ấy ngoài về quê lao động thì cũng không có bất kỳ lựa chọn gì khác.

Thời đại trước mắt này, bất cứ kế hoạch kinh tế nào cũng bị quản lý chặt chẽ từ một củ cải, một cái hố. Người nông thôn không thể tùy ý vào thành phố làm công kiếm tiền. Ăn uống từ trên xuống dưới khắp cả nước đều phải dùng phiếu để khống chế nghiêm ngặt, huống chi là loại chuyện lớn như vấn đề công tác.

Đương nhiên bọn họ càng không thể buôn bán làm ăn, vì đầu cơ trục lợi cũng là tội lớn.

Ninh Lan không lên tiếng, Hồ Tú Liên tiếp lời Ninh Kim Sinh nói: “Còn không phải tại chị cả nó, nếu chị nó không ly hôn với Giang Kiến Hải thì chắc chắn Ninh Lan đã có công việc rồi. Bây giờ thì tốt rồi, nhiều năm học hành đều vô ích!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-95.html.]

Nhắc tới Ninh Hương và Giang Kiến Hải, trong nháy mắt Ninh Kim Sinh cũng bực bội đến tức n.g.ự.c khó thở. Nói đúng ra, nếu Ninh Hương không ầm ĩ đến mức như vậy, nhà bọn họ ở đại đội sao có thể bị người ta đánh giá thấp, bây giờ công việc của Ninh Lan có lẽ cũng đã được giải quyết.

Vốn là một chuyện tốt, trước mắt toàn chuyện sáng sủa, lại bởi vì một người mà hiện tại biến thành cái dáng vẻ c.h.ế.t tiệt này!

Có nhiều lúc hận không thể đi bóp c.h.ế.t cái đồ sói trắng mắt đó!

Nhưng cho dù bọn họ có tức giận cũng hết cách. Ninh Hương đã ly hôn với Giang Kiến Hải, cũng đã đoạn tuyệt quan hệ với người trong nhà. Đã hơn 4 tháng nay cô không quay về nhà, ngay cả ngày hôm nay mẹ cô bị người ta đánh, cô cũng không về nhìn lấy một lần.

Ninh Hương quá nhẫn tâm, lòng dạ cô quá mức sắt đá. Bọn họ mang thai mười tháng sinh ra, vất vả nuôi lớn, cuối cùng lại nuôi ra cái đồ tâm địa sắt đá bạc tình bạc nghĩa, hại người trong nhà người lao vào chỗ chết, còn không biết báo đáp.

Nghĩ thêm nữa thì tức muốn c.h.ế.t mất, Ninh Kim Sinh hít sâu một hơi, nói: “Nhắc đến nó làm cái gì? Sau này không cho phép ai được nhắc đến nó trong cái nhà này! Đời này để nó đi học theo Vương Lệ Trân đi, sống một mình đến hết đời, xem ai còn coi trọng nó!”

Nhắc đến Vương Lệ Trân càng xui xẻo, từ khi Ninh Hương ở cùng một chỗ với Vương Lệ Trân, bọn họ đều cảm thấy đời này Ninh Hương hoàn toàn hết thuốc chữa rồi. Cô dính vào ai không dính, lại dính phải người như Vương Lệ Trân, chồng Vương Lệ Trân là cái thứ gì ai mà chẳng biết ?

Hơn mười năm qua, Vương Lệ Trân ở trong đại đội đã phải trải qua những ngày tháng như thế nào? Bà ta sống không khác gì ma, sống mà không bằng con ch.ó con lợn. Ninh Hương cũng làm giống như bà ta, bây giờ cô bước theo gót chân Vương Lệ Trân, sớm muộn cũng có

lúc cô hối hận xanh ruột thôi!

Một người phụ nữ sống thành ra như vậy, thà ném xuống sông cho c.h.ế.t luôn đi!

Loading...