Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 94

Cập nhật lúc: 2025-05-30 22:37:08
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Lan đi ra ngoài đổ thức ăn vào trong cái máng đựng thức ăn cho heo, một bên chân cô ấy run rẩy khiến cả người bị nghiêng về một bên, nước mắt trượt xuống chảy vào trong miệng đang mím chặt, hơi mằn mặn. Cô ấy không giơ tay lau đi, cho heo ăn xong thì ngồi ngay xuống bên ngoài chuồng heo, mặc cho nước mắt không ngừng chảy xuống.

Mùa đông ban ngày ngắn, lúc này sắc trời đã tối đen, Ninh Lan không để mình phát ra bất kỳ tiếng động nào, chỉ ngồi đó rơi nước mắt. Đôi mắt cô ấy giống như đang nhìn về phương xa, nhưng thực ra là bị nước mắt che kín tầm mắt, không nhìn thấy cái gì.

Khóc một lúc lâu, Ninh Lan mới giơ tay lau nước mắt, xách thùng thức ăn cho heo quay về trong nhà.

Hồ Tú Liên đã làm xong cơm tối, bà đem thức ăn bưng lên bàn. Một nhà năm miệng ăn ngồi xuống, nhưng bởi vì chuyện Ninh Lan ăn trộm trứng gà, nhất thời bầu không khí trong nhà không được tốt lắm, ban đầu không có ai chủ động nói chuyện.

Cách một lúc sau, vẫn là Ninh Kim Sinh mở miệng trước, ông nhìn về phía Ninh Ba, Ninh Dương nói: “Đúng rồi, chuyện trứng gà không cho phép hai đứa đi ra ngoài nói cho người ta biết, biết chưa?”

Ninh Ba Ninh Dương lập tức hỏi lại: “Tại sao ạ?”

Ninh Kim Sinh hắng giọng: “Để cho hai đứa đừng nói ra, nếu nói ra chúng ta sẽ bị người ta mắng, có hiểu không?”

Ninh Ba vẫn còn hỏi: “Bị ai mắng ạ?”

Ninh Kim Sinh thực sự không nhịn được tức giận, ông hít sâu một hơi ổn định rồi mới nói: “Mẹ mày mắng oan Triệu Thái Tú người ta, hai người còn đánh nhau tới một mất một còn, bây giờ người ta không tìm tới đây ầm ĩ là đã muốn nhượng bộ cho yên chuyện rồi. Nếu như hai đứa đem chuyện này nói ra, nhân phẩm và danh tiếng của chị hai mày sẽ bị xấu đi, hơn nữa Triệu Thái Tú còn không dẫn người đàn ông của bà ta quay lại đây gây phiền phức hay sao? Ầm ĩ ra như vậy thì chúng ta ở đội sản xuất còn làm người kiểu gì? Chuyện của chị cả mấy đứa đến bây giờ vẫn còn có người nói lời dèm pha đấy.”

Nhà ông không nói ra chân tướng chuyện này, sẽ không có người nào biết rốt cuộc là ai đã trộm trứng gà. Dù sao cũng là chuyện không có chứng cứ, Triệu Thái Tú cũng không thừa nhận, mọi người đơn giản tới xem trò vui, cũng không cần ai phải có trách nhiệm đi xác thực chuyện này.

Hơn nữa trước đó Hồ Tú Liên đã đem chuyện này mắng đến trên đầu Triệu Thái Tú, người khác cũng chỉ có thể âm thầm đ.â.m chọc nghi ngờ sau lưng Triệu Thái Tú, không ai nghĩ đến trên đầu Ninh Lan, cũng không biết được chuyện xấu trong nhà ông.

Ninh Ba Ninh Dương chăm chú nghe xong, chậm rãi gật đầu trả lời: “.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-94.html.]

Vâng.”

Thuyết phục Ninh Ba và Ninh Dương xong, Ninh Kim Sinh lại nhìn về phía Ninh Lan, sắc mặt không tốt nói: “Chuyện mày ăn trộm trứng gà này, mấy người chúng ta biết là được. Đã ăn một trận đòn rồi thì tự kiểm điểm lại mình cho tốt đi.”

Ninh Lan cúi đầu ăn cơm không nói lời nào, cô ấy vẫn không cảm thấy mình lấy trứng gà trong nhà thì có cái vấn đề gì lớn. Cùng là con cái trong nhà họ Ninh, dựa vào đâu mà Ninh Ba và Ninh Dương thì có thể dùng tiền, còn cô ấy thì lại không thể? Trước đây cô ấy cũng có thể.

Ninh Kim Sinh nhìn Ninh Lan không nói lời nào, chỉ nghĩ rằng cô đã biết sai đang tự hối lỗi rồi. Ông cầm đũa lên ăn mấy miếng cơm, lại nghĩ tới một chuyện, hỏi Ninh Lan:

“Trước lúc tốt nghiệp, mày nói trường tiểu học trên thị trấn có một vị trí giáo viên bị trống, mày có đến đó xin thử không?”

Ninh Lan quả thực không biết phải nói gì, cô ấy không hiểu tại sao ông phải hỏi loại vấn đề rõ ràng như thế này. Đừng nói trường tiểu học trên thị trấn có một vị trí giáo viên bị trống, cho dù có mười cái thì cũng không đến lượt người như cô ấy.

Nếu như Ninh Hương và Giang Kiến Hải không ly hôn thì đúng là rất có khả năng, hiện tại thì khả năng gì cũng đều không có.

Cho nên Ninh Lan trực tiếp lắc đầu một cái, cũng không lên tiếng nói chuyện.

Ninh Kim Sinh nhẹ nhàng hít tiếp một hơi, không vui vẻ nói: “Đồ vô dụng, vậy mày học cấp ba không phải vô ích rồi hay sao? Lãng phí thời gian bao nhiêu năm, lại còn phải bỏ ra nhiều tiền như vậy, cuối cùng không có tí tác dụng nào.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Ninh Lan vẫn cúi đầu ăn cơm, trong lòng lại nghĩ —— tại sao ông không nói do mình vô dụng? Đều làm cha làm mẹ, tại sao cha mẹ người khác lại có thể thu xếp xong tương lai cho con cái của họ, mà các người chuyện gì cũng không làm được, cuối cùng lại còn muốn oán trách cô ấy.

Ở thời đại đặc biệt này, chỉ dựa vào đọc sách thì không thể thay đổi được vận mệnh. Đi học đều dựa vào đề cử, thẻ không phải do thành tích học tập kém, mà là thành phần trong nhà không tốt. Thi được điểm cao hay thấp cũng không hề có bất kỳ ý nghĩa gì, vì không ai quan tâm.

Loading...