Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-05-29 23:11:51
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắp xếp gian lều xong, Ninh Hương đóng cửa lại đi ra ngoài loanh quanh một vòng gần đó. Cô nhặt ở trong thôn một chút cành cây khô về làm củi, còn hái mấy cành hoa quế đang lúc nở rộ.

Quay về đến thuyền nhà cô không vội vàng nấu cơm mà là đặt củi khô hoa quế xuống, trước tiên tìm một chút vật liệu thừa ra dùng sợi tơ tích góp lại của sản phẩm thêu, nghiêm túc cắt rồi lại thêu, làm một cái túi hương.

Hai bên túi hương thêu hai đóa hoa quế, Ninh Hương cho hoa quế đã hái xuống vào túi hương, treo lên trước cửa gian lều. Một cơn gió thổi qua mặt hồ, túi hương hơi d.a.o động liền tản ra mùi hương nhẹ nhàng.

Ninh Hương nhìn nhìn túi hương được treo lên mỉm cười, hít sâu một hơi---------cô gái, cô bây giờ chỉ mới 19 tuổi, cuộc đời này còn rất dài, sau này hãy học cách yêu thương bản thân đi, hãy sống một cuộc sống mà cô muốn đi.

Gửi hương hoa, cô đi ra đầu thuyền hóng gió, khi ngồi xuống thì cởi giày ra, kéo làn váy một chút, thả chân vào dòng sông, mắt cá chân trắng ngần lướt qua dòng nước tạo nên từng gợn sóng, tâm hồn dường như đang nhảy theo làm gió mát trên mặt sông.

Sợi tóc nhỏ vụn bay lên, lông mi chậm rãi chớp động, ánh nắng mặt trời vỡ trên mặt hồ thành những miếng vảy lấp lánh.

Chiều tối, tịch dương cắt ngang đường chân trời, Ninh Hương mở cửa sổ trên thuyền ra, dùng củi khô buổi chiều nhặt được nhóm bếp nấu cơm tối.

Khói bếp cuồn cuộn bay ra ngoài cửa sổ, tan đi theo cơn gió trên sông.

Một hương vị khói lửa nhân gian.

Xào xong một đĩa rau xanh, cơm hấp xong cho vào nồi hâm, Ninh Hương nhân cơ hội cầm sách ra ngồi đầu thuyền hóng cơn gió chiều tối xem sách. Vừa xem được hai trang bỗng nghe được trên bờ có người đang gọi cô.

Cô quay đầu nhìn, không ai khác cả, vẫn là Lâm Kiến Đông.

Lâm Kiến Đông đứng ở cạnh đám cỏ dại bên bờ sông, trong tay cầm một hũ thủy tinh miệng tròn.

Ninh Hương nhìn thấy anh đến, đương nhiên không thờ ơ anh, vội vàng thả sách trong tay xuống, đứng dậy đi lên bờ, đứng trước mặt anh chào hỏi: “Đội trưởng, anh đến tìm em có chuyện gì vậy?”

Lâm Kiến Đông cười cười, đưa hũ thủy tinh đến trước mặt cô, “Tối qua em đưa một đĩa xôi hoa quế đến nhà anh, mọi người đều ăn rất vui vẻ, mẹ anh nói không thể ăn không của em, bảo anh đưa một chút dưa muối qua đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-65.html.]

Ninh Hương vội vàng vẫy tay nói không cần khách sáo, “Đây đều là điều nên làm.”

Lâm Kiến Đông không quan tâm nhiều như vậy, trực tiếp đưa hũ vào tay cô, “Hàng xóm láng giềng có qua có lại, em khách sáo như vậy làm gì? Dưa muối cũng là nhà tự ướp, không phải mua về, nhanh cầm đi.”

Ninh Hương vẫn do dự một lúc, sau đó mới thả lỏng ngón tay nhận. Sau khi nhận xong cũng không nghĩ nhiều nữa, mỉm cười nhẹ nhàng đón nhận ý tốt của Lâm Kiến Đông, nhìn anh ấy nói: “Thay em cảm ơn bác gái.”

Chuyện có bao lớn chứ, người nông thôn không phải đều vậy sao, hôm nay nhà anh tặng nhà tôi dưa muối, ngày mai nhà tôi tặng nhà anh củ cải khô, những việc này đều là chuyện rất bình thường, không cần cảm ơn đi cảm ơn lại.

Lâm Kiến Đông cũng không còn chuyện khác, chỉ là đến đưa dưa muối cho Ninh Hương. Dưa muối đã đưa đến tay Ninh Hương rồi, theo lý thì nên đi nhưng anh vẫn nói vài câu với Ninh Hương, hỏi cô: “Vừa nãy lại đang đọc sách à?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Ninh Hương gật đầu, cũng không khách sáo nhiều với anh, “Qua một thời gian nữa em học xong sách tiểu học, anh cũng cho em mượn sách cấp hai với cấp ba xem đi. Lúc nhỏ không thể đến trường đi học vẫn luôn là nuối tiếc trong lòng em.”

Việc này sớm đã nói từ trước, Lâm Kiến Đông đương nhiên vẫn gật đầu, “Xem xong thì em đến tìm anh nói một tiếng, anh đưa cho em. Kiến thức tiểu học khá đơn giản, học đến cấp hai cấp ba có thể sẽ khó một chút, có câu hỏi có thể đến hỏi tôi.”

Nói đến có câu hỏi có thể hỏi anh, Ninh Hương nhìn vào mắt Lâm Kiến Đông, theo bản năng nghĩ nhiều một chút.

Cô là trọng sinh quay về, mặc dù không có được năng lực đặc biệt như bàn tay vàng, nhưng cô có năng lực mà người bên cạnh không có, đó chính là biết trước tương lai.

Những việc nhỏ nhặt xung quanh tất nhiên không có cách nào biết trước được, bởi vì bắt đầu từ khoảnh khắc khi cô trọng sinh quyết định ly hôn, tất cả đã xảy ra hiệu ứng cánh bướm.

Đời này, sẽ có cuộc đời của không ít người khác biệt so với đời trước.

Tương lai bị hiệu ứng cánh bướm của việc cô trọng sinh tác động đến không thể đoán trước được, nhưng thay đổi thời đại to lớn, nút thời gian thay đổi lịch sử sẽ không vì một nhân vật nhỏ bé như cô mà xảy ra thay đổi.

Tháng mười năm sau, thập kỷ hỗn loạn sẽ kết thúc, tháng mười của năm sau nữa, chế độ cuộc thi đại học bị gián đoạn mười năm sẽ khôi phục. Đến mùa đông năm 78, cải cách mở cửa sẽ vén bức màn lên, xã hội Trung Quốc sẽ tiến vào một giai đoạn phát triển khác.

Nghĩ đến đây, khóe miệng Ninh Hương hơi hơi cong lên, nói với Lâm Kiến Đông: “Được.”

Loading...