Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-05-29 14:53:34
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu đặt ở xã hội cũ thì người phụ nữ như cô mua về nhà làm nha hoàn là phù hợp nhất, dựa vào điều kiện của cô mà làm vợ cả, Giang Kiến Hải vẫn là cảm thấy cô từ trong ra ngoài đều không xứng.

Đời trước anh ta cùng cô sống chung một đời vẫn luôn cảm thấy cô là cái Bug lớn nhất của cuộc đời anh ta. Với thân phận, địa vị, điều kiện này của anh ta sống cả đời cùng một thôn cô mù chữ không lên nổi mặt bàn quả thật là thiệt thòi.

Vốn anh ta đã không xem trọng cô, lại còn sống cùng nhau một đời, giữa hai người ngoài những việc lông gà vỏ tỏi với mấy chuyện nhà cửa thì không còn chuyện gì khác. Giờ đây lại nhìn thấy gương mặt viết đầy củi gạo dầu muối của cô, anh ta vẫn cảm thấy chán ngấy không chịu nổi.

Bọn họ trước giờ không phải là người cùng một tầng lớp, có thể nói là một người trên trời một người dưới đất, anh ta tung bay trên mây, cô sa trong vũng bùn. Vậy nên thứ anh ta chán ngấy không chỉ có gương mặt của cô mà còn có cả giọng điệu nói chuyện của cô, bộ dáng cô xoay quanh bếp, thậm chí tất cả của cô.

Trong lòng anh ta nghĩ những điều này nhìn già trẻ bốn người trong nhà, thầm nuốt cục tức xuống, cuối cùng không nói chuyện.

* * *

Vì buổi chiều đại đội cho xã viên nghỉ, phòng nhân giống sẽ không có người đến cho nên Ninh Hương ăn cơm trưa xong bèn ở lại phòng nhân giống không ra ngoài. Cô ngồi trong nhà xem sách hơn nửa ngày, khi đến chiều tối thì Lâm Kiến Đông đến cho gia súc ăn.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lần này anh cũng không đến tay không, còn đem theo một chút gạo tẻ, gạo nếp cùng hạt khiếm thảo đến.

Anh để đồ xuống nói với Ninh Hương: “Trong đội chiều nay chia lương thực theo đầu người, anh đem đến cho em.”

Hôm nay lòng dạ Ninh Hương đều đặt trên việc cãi nhau với Giang Kiến Hải chuyện ly hôn, không hề biết chuyện trong đội phát lương thực. Lâm Kiến Đông đã đem đến cho cô rồi thì cô tất nhiên không ngừng nói cảm ơn, rót bát trà nóng cho Lâm Kiến Đông.

Lâm Kiến Đông uống trà xong không nhịn nổi vẫn bát quái nhiều thêm một câu: “Nghe nói… …chiều nay Giang Kiến Hải đến phường thêu tìm em, hai người còn ầm ĩ đến trước mặt bí thư Hứa?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-53.html.]

Ninh Hương mím nhẹ môi gật đầu với Lâm Kiến Đông, sẵn lòng nói thêm với anh một chút, “Đã đóng dấu lên đơn xin ly hôn rồi, anh ta cầm đến đại đội Cam Hà đóng một dấu nữa, ngày mai sẽ trực tiếp đến công xã giải quyết thủ tục ly hôn.”

Lâm Kiến Đông thả bát xuống, thực ra trong lòng cũng có hơi hoài nghi cùng lo lắng, không biết Ninh Hương sau khi ly hôn có thật sự tiếp tục kiên trì được hay không. Nhưng cuối cùng anh không nói tiếp nữa, chuyển đề tài lại hỏi: “Tối nay em có dự định gì không? Tự mình ở đây?”

Tết Trung Thu dù sao cũng là tết đoàn viên, người khác đều là ở bên gia đình tưng bừng náo nhiệt. Trong bầu không khí đậm chất ngày tết như vậy, cô lẻ loi một mình ở trong phòng chất đầy nông cụ này tự nhiên hiện ra có hơi cô đơn hoang vắng.

Ninh Hương lại không để việc này trong lòng cười nói: “Một mình rất tốt, không thích mấy náo nhiệt giả tạo đấy.”

Lâm Kiến Đông thấy cô không giống như nói dối thì cũng không quá lo lắng vấn đề này nữa. Anh lại nhớ đến một chuyện khác: “Đúng rồi, nhà thuyền đã có cho em dùng, ngày mai là có thể chuyển vào. Không lớn lắm, chắp vá cũng đủ cho một người ở.”

Ninh Hương không cần thuyền lớn, có thể che mưa chắn gió cho một người ở là đủ. Lâm Kiến Đông đã làm xong nhà thuyền cho cô, trong lòng cô cũng an tâm. Cô muốn cảm ơn Lâm Kiến Đông nhưng lại không có thứ gì để lấy ra, chỉ đành nói đi nói lại câu cảm ơn.

Sau khi Lâm Kiến Đông đi, trong lòng Ninh Hương rất vui vẻ, khóe miệng tươi cười, lấy giấy bút ra ghi lại mỗi phần lương thực mà Lâm Kiến Đông đưa đến cho cô để đến cuối năm kết toán thì trả. Ghi xong thu sách lại, lại vui vui vẻ vẻ làm đồ ăn.

Buổi trưa sau khi ăn cơm xong cô đã dùng nước nóng ngâm hoa quế phơi khô, bây giờ đúng lúc có thể dùng để làm xôi hoa quế.

Trung Thu này mặc dù không có thịt cá ăn, nhưng có thể ăn xôi hoa quế, hạt khiếm thảo nấu cháo, còn có một cái bánh trung thu nhấn thịt đã là hạnh phúc đậm vị ngọt ngào, trong lòng là sự thư giãn và an ổn trước nay cô chưa từng có.

Nghĩ đến đời trước mỗi lần trải qua tết này ở nhà họ Giang đều là cô một người bận bịu gần nửa ngày làm một bàn đồ ăn. Mỗi lần đều là cơm còn chưa làm xong, cả nhà mấy miệng ăn đã đói không chịu được ngồi xuống bắt đầu ăn cơm.

Đợi đến khi cô làm xong thức ăn ngồi xuống bàn thì người ta đã ăn gần xong. Mà cô thì sao, bưng bát cầm đũa lên tùy tiện ăn mấy miếng thức ăn người ta ăn thừa để lại, ăn no lấp bụng là được.

Bây giờ nghĩ lại quả thực là cái gì mà hầu hạ chứ, đi c.h.ế.t đi, phải gõ thủng đ.í.t nồi mới đúng, để bọn họ ăn cái rắm!

Loading...