Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 289

Cập nhật lúc: 2025-06-04 14:21:26
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Vương Lệ Trân mặc thử quần áo xong, đôi mắt của bà ấy đã ướt đầy nước mắt. Bộ quần áo rất vừa vặn với thân hình và khí chất của bà ấy, bà ấy rất thích. Sau đó bà ấy cũng không nói thêm lời sến sẩm nào nữa, khịt mũi rồi ngồi xuống ăn tối với Ninh Hương.

Cơm nhai trong miệng, đầu lưỡi toàn là hương lúa ngào ngạt.

Cả hai thưởng thức bữa ăn vui mừng một lúc, tất nhiên họ rất vui vì nỗ lực mấy năm nay của Ninh Hương không hề vô ích, cuối cùng cũng đã bắt đầu được đền đáp.

Lần nữa nói đến chuyện làm người ta vừa kích động vừa hạnh phúc này xong, sau đó tất nhiên vẫn là nói mấy chuyện trong nhà sau khi gặp lại. Thật ra, cuộc sống ở trường rất đơn giản, cũng không có nhiều chuyện để nói Vương Lệ Trân như vậy, Ninh Hương chỉ chọn vài chuyện vui vẻ, nói xong vài câu liền hết.

Tiếp tục cuộc trò chuyện, chủ yếu là Ninh Hương nghe Vương Lệ Trân kể về một số chuyện xảy ra ở nông thôn. Nông thôn là nơi hai người sống, cũng xem như là đề tài chung của hai người, chỉ cần nói đến đấy là sẽ nói rất nhiều, có khi nói cả đêm cũng nói không hết.

Giống như Vương Lệ Trân đã được loại bỏ khỏi năm phần tử xấu, giờ đây đã có thể đứng thẳng lưng với trong thôn, không còn cảm thấy tự ti nữa. Tất nhiên, vì bà ấy là một góa phụ cô độc nên vẫn có nhiều người không coi trọng bà ấy.

Bà ấy cũng đã sống như vậy hơn mười năm, những người khác vẫn luôn không qua lại với bà ấy, ngay cả khi đã không còn bị phân biệt đối xử vì vấn đề giai cấp, nhưng cũng không có ai chủ động qua lại thân thiết với bà ấy. Dù sao bà ấy cũng không có gì để nịnh nọt, họ hàng của bà ấy cũng không khôi phục qua lại với bà ấy.

Kể từ khi Ninh Hương tránh đi vì phiền phức mà Ninh Lan gây ra, một năm qua cũng không ai thấy Ninh Hương quay lại thăm Vương Lệ Trân nên cũng không còn kéo bà ấy và Ninh Hương chung với nhau nữa. Nếu không, e rằng nhà họ Ninh sẽ còn tìm bà ấy gây rắc rối.

Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên không dám gây rắc rối cho nhà họ Lâm, bởi vì anh em nhà họ Lâm không dễ chọc, chẳng lẽ còn không dám tìm một quả phụ không ai quan tâm như bà ấy sao?

Sau khi nói chuyện xóa bỏ giai cấp xong, Vương Lệ Trân cũng nói về tình hình hiện tại của nhà họ Ninh, để Ninh Hương có cân nhắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-289.html.]

Thực ra, nhà họ Ninh bây giờ không có chuyện gì để nói, nửa năm qua vẫn vậy, hầu như không có thay đổi gì.

Sau lần nhà họ Triệu đến cướp lương thực sau vụ mùa thu năm ngoái, hơn nửa năm còn lại cũng không đến gây chuyện nữa.

Ninh Ba mỗi ngày theo Hồ Tú Liên và Ninh Kim Sinh đi làm công, trước đây trắng trắng mềm mềm, bây giờ bị phơi đen giống như khỉ.

Ninh Dương không thay đổi nhiều, hàng ngày đi học, trên mặt thỉnh thoảng có chút vết thương, chắc là đánh nhau với người ta bị người ta đó đánh.

Bây giờ gia đình họ đều cụp đuôi làm người, bị người ta ức h.i.ế.p nên sợ rồi, hễ gặp người đi đường là họ cúi gằm mặt, không dám gây sự. Sợ rằng sẽ gặp rắc rối lớn, ngay cả cái lán nhỏ cùng miếng cơm cũng không giữ được, bị người ta cướp luôn.

Ninh Hương không có ý kiến gì về tình hình bây giờ của nhà họ Ninh, chỉ cần bọn họ không đến trường gây phiền phức cho cô, đừng nghĩ hết cách đòi tiền cô nữa, thì gia đình này sẽ không còn liên quan gì đến cô. Tốt hay xấu, cô không quan tâm.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đến bây giờ đã một năm trôi qua, Ninh Lan -người đã khiến nhà họ Ninh trở nên rối ren như vậy cũng không biết đã chạy đi đâu, cũng không ai biết cô ta có còn sống hay không. Nếu nửa năm sau của năm 78 này cô ta không trở lại, sau này e rằng cô ta sẽ không quay lại nữa.

Sau khi xã hội dần phát triển, việc xây dựng đô thị được đưa vào lịch trình, rất nhiều nơi trong thành phố cần lao động, nhiều người dân nông thôn sẽ lên thành phố làm việc. Ninh Lan không thiếu tay chân, dù sao cũng có thể tìm được công việc nuôi sống bản thân.

Cục diện rối rắm này của gia đình Ninh sau này sẽ luôn đè lên đầu Ninh Kim Sinh, Hồ Tú Liên và Ninh Ba. Hy vọng duy nhất còn sót lại của bọn họ chính Ninh Dương, chỉ khi Ninh Dương trúng tuyển đại học thì đời này bọn họ mới có thể mở mày mở mặt ngẩng cao đầu lần nữa.

Nhưng đời này, không có sự giúp đỡ của Giang Kiến Hải đưa Ninh Dương đến trường học tốt ở trên huyện để học cấp 2, trong nhà xảy ra bao nhiêu chuyện rối rắm như vậy, ngày tháng ở trường của thằng bé nhất định không dễ sống, không biết có thể tĩnh tâm học tập thi đỗ đại học hay không.

Tất nhiên, đến cuối cùng có thi đỗ hay không thì cũng không liên quan gì đến Ninh Hương.

Vương Lệ Trân nói vài câu về tình hình hiện tại của nhà họ Ninh xong cũng không nói thêm nữa, sau đó bà ấy đột nhiên nhớ tới Giang Kiến Hải bèn nhìn Ninh Hương nói: “Đúng rồi, hơn hai tháng trước, cô vợ ở thành phố của Giang Kiến Hải chạy rồi. Nghe nói náo loạn chuyện ly hôn với Giang Kiến Hải, ầm ĩ một thời gian rất lâu, Giang Kiến Hải sống c.h.ế.t không đồng ý ly hôn với cô ta nên cô ta nhân lúc Giang Kiến Hải lên huyện bày hàng bỏ chạy, ngay cả thủ tục ly hôn cũng không làm. “

Loading...