Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 285

Cập nhật lúc: 2025-06-04 14:21:16
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Ninh Hương ủng hộ suy nghĩ của mình như thế, Lâm Kiến Đông tức khắc càng tin tưởng tràn trề. Vì thế sau đó, hai người vừa ăn cơm vừa thảo luận sâu hơn về sự phát triển của thời đại, tình trạng xã hội hiện nay và cả phương hướng có thể phát triển.

Nếu Lâm Kiến Đông đã chủ động nhắc đến những điều này, Ninh Hương cũng không giấu diếm. Cô dùng ngữ điệu suy đoán về triển vọng tương lai, dùng tình hình hình thực tế chứng thực chính sách phát triển sau này, kể Lâm Kiến Đông nghe xem trong tương lai, xã hội sẽ phát triển theo phương hướng như thế nào.

Thật ra, những điều mà cô nói đều là một vài cải cách xã hội lớn mà cô đã trải qua trong kiếp trước.

Khi Ninh Hương nói ra những lời ấy bằng giọng thảo luận nghiên cứu, Lâm Kiến Đông vô cùng nghiêm túc lắng nghe, sâu sắc cảm thấy tất cả lời mà Ninh Hương nói ra đều có lí lẽ, có chứng cứ cả chứ không phải tự dưng mà nghĩ ra được. Vì thế, theo bản năng, anh nhớ kĩ từng lời nói của Ninh Hương vào đầu.

Sau khi trò chuyện xong, anh phát hiện Ninh Hương có kiến thức hơn hẳn mình. Việc mình nhắm chuẩn cơ hội, bày sạp kiếm ít tiền cũng chẳng phải học sâu hiểu rộng gì. Ninh Hương nhìn xa hơn anh, tầm mắt cũng rộng mở, không hiểu sao lại khiến anh cảm thấy cô như một ngọn hải đăng dẫn đường vậy.

“Nghe em nói chuyện còn hơn đọc sách mười năm đấy.”

***

Thời gian một học kì lặng lẽ trôi qua. Giữa hè nắng chói chang, kì nghỉ đã đến. Rất nhiều sinh viên đều thu dọn hành lý về nhà, Lâm Kiến Đông cũng nằm trong nhóm người này. Ninh Hương thì cầm hành lý, đệm chăn cùng với một ít dụng cụ rửa mặt thường dùng, dọn sang kí túc xá mới.

Trong kí túc xá mới vẫn tám nữ sinh chung phòng. Có người cô quen, có người cô không quen, có người học khoa Lịch sử các cô, cũng có người theo học khoa Tiếng Trung và khoa Triết học. Ba khoa này được đánh giá là chuyên ngành khoa học xã hội nhân văn thu hút nhất trong kì thi đại học mấy năm nay, điểm trúng tuyển đều tương đối cao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-285.html.]

Ninh Hương không có yêu cầu gì với bạn cùng phòng, cũng không thể đòi hỏi, có thể được xếp ở cùng nhau chính là duyên phận. Nếu hợp tính thì qua lại kết bạn nhiều hơn, nếu không thật sự có thể chung sống với nhau, vậy thì khách sáo một chút, đối xử bình thường, không gây xích mích là được.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hơn nữa, cô quyết định nghỉ hè ở lại trường không phải vì kết bạn. Hầu hết thời gian thường ngày của cô phải dành cho việc thêu thùa. Thêu mệt thì có thể hoạt động xương cổ, thả lỏng mắt nghỉ ngơi một chút.

Bức tranh thêu nhận từ trạm đặt thêu vẫn chưa hoàn thiện, Ninh Hương tạm thời gác lại tất cả, không tiếp tục thêu nữa. Cô dành hết thời gian cho đơn hàng thêu hai mặt theo yêu cầu của khách sạn Tô Hương, ngày ngày quyết tâm thêu tỉ mỉ từng đường kim mũi chỉ.

Ban ngày, lúc kí túc xá nóng đến nỗi không ngồi được, cô mang các công cụ như chỉ màu thêu và kéo, khung thêu,... đi ra ngoài. Khổ vải của bức tranh thêu này rất nhỏ, không cần dùng đến giá may áo to, chỉ cần một khung thêu dáng hình tròn trong tay là có thể thêu được luôn.

Sau khi đi ra ngoài, cô tìm ra vườn nghỉ mát, hưởng thụ một chút thanh tịnh sau giờ ngọ. Thêu mệt, cô sẽ ngẩng đầu ngắm phong cảnh, cô đã vô cùng mãn nguyện rồi.

Mới hơn nửa tháng, Ninh Hương đã thêu xong hai mặt hoa đào và gấu trúc cho bức tranh thêu này. Sau hai ngày thêu xong, cô không gọi điện thoại báo với phòng làm việc của Hàn Học Minh, mà tự ngồi xe đến, đích thân đưa tranh thêu của mình lên cửa.

Nghe nói cô đến đây, Hàn Học Minh đích thân đi ra chào đón cô. Dẫn cô đến văn phòng của mình, ngồi xuống ngắm nghía tranh thêu hai mặt do cô xong, anh ta vẫn luôn gật đầu khen ngợi, nói rằng anh ta không thông thạo việc thêu thùa lắm, nhưng vẫn có thể nhận ra tranh thêu của Ninh Hương tốt hơn người khác.

Anh ta không nghi ngờ gì về tay nghề của Ninh Hương, hơn nữa còn vô cùng hài lòng về bức tranh thêu này. Sau khi nhận tranh, Hàn Học Minh đương nhiên vô cùng sung sướng thanh toán cho Ninh Hương một nghìn đồng tiền như đã trao đổi trước đó.

Lúc Ninh Hương vươn tay nhận lấy một nghìn đồng tiền này, theo bản năng, hô hấp của cô trở nên nhanh lạ thường. Giá hàng trong thời đại này rất rẻ, một nghìn đồng có thể coi như một khoản tiền sung túc, cô cũng muốn thờ ơ, muốn không khẩn trương chút nào, nhưng cô hoàn toàn không làm được.

Lúc cất tiền nhận được vào trong balo, Ninh Hương còn banh mắt và hô hấp. Đương nhiên, Hàn Học Minh cũng phát hiện cô khẩn trương, đoán rằng cô chỉ là một cô gái thôn quê, có lẽ chưa từng thấy nhiều tiền như thế, nên bỗng chốc không thể đối xử như bình thường.

Loading...