Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 271

Cập nhật lúc: 2025-06-04 14:20:20
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng qua lần này nhà họ Triệu cũng coi như hạ thủ lưu tình, không lấy hết tất cả đống lương thực đi, không đập phá ngôi nhà nhỏ của nhà họ Ninh, cũng không phá hỏng hai cái tài sản duy nhất của nhà họ Ninh bây giờ - cái chảo sắt nhỏ với hai cái bát sứ trắng.

Liên tục gặp khó khăn, Ninh Kim Sinh cùng Hồ Tú Liên giống như cũng đã cam chịu số phận, giống như Vương Lệ Trân, bắt đầu cụp đuôi học cách cư xử cẩn thận với mọi người trong thôn. Cả nhà đã suy bại thành thế này, sao còn thể sống hạnh phúc ở trong thôn được.

Bị người khác bắt nạt, cũng không dám giương nanh múa vuốt, gặp ai cũng ba chân bốn cẳng chạy.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ninh Hương ngồi trên bàn học xem xong bức thư, trong lòng không có lấy một suy nghĩ hay chút bất ổn dư thừa nào, gập bức thư lại cho vào trong phong thư, để phong thư vào ngăn tủ giữa, để cùng với mấy bức thư đã nhận lúc trước đó, giống như cất giấu một bộ sưu tập về đời người.

Sau khi mùa đông đến, thời tiết ở thành phố Tô cực kỳ lạnh. Ninh Hương được sinh ra và lớn lên ở vùng này, cho nên đã quen với loại khí hậu như thế này. Nhưng ở ký túc xá có mấy người không chịu nổi, chỉ nói ở đây lạnh thấu xương thấu tủy.

Trường học khai giảng đầu năm, đó là vào khoảng đầu tháng ba, khi cành liễu đ.â.m chồi nảy lộc, chưa được trải nghiệm qua cái lạnh của thành phố Tô. Bây giờ đang là mùa đông, đi đến đâu cũng chỉ cảm thấy như có máy điều hòa dán lên mặt, buổi tối ngủ bên tai đều bị lạnh buốt.

Trương Phương là người không thích nghi được nhất nói: “Mình còn nghĩ mùa đông này không cần mặc áo bông đâu, vẫn hay nghe ‘Trên có trời, dưới có Tô Châu’, mình còn nghĩ bốn mùa đều giống như mùa xuân, mới đến đây học đại ta, học. Không ngờ còn lạnh hơn ở phương Bắc chúng, mặc nhiều quần áo vậy mà vẫn chưa thấy đủ, mùa đông này mình xem như mình cũng cảm nhận được thế nào là lạnh thấu xương.”

Ninh Hương nhìn cô ấy cười cười nói: “Ở đây vừa lạnh vừa ẩm đó.”

Dự báo thời tiết cho biết bao nhiêu độ cũng chỉ là giá trị tham khảo, không giống như nhiệt độ mà cơ thể cảm nhận được.

Mùa đông thì ẩm và lạnh, mùa hè thì oi bức, có đôi khi gió thổi lên mặt đều là cái nóng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-271.html.]

Sau khi thời tiết chuyển lạnh, thời gian cũng đến gần cuối năm 1978. Cũng chính là giữa tháng mười hai hàng năm theo lịch âm, phiên họp toàn thể Ban chấp hành Trung Ương Đảng lần thứ ba khóa XI sẽ tổ chức ở Bắc Kinh.

Hội nghị toàn thể lần thứ ba Ban Chấp hành Trung ương khóa XI đã chỉ rõ, chấm dứt “Lấy đấu tranh giai cấp làm gốc”, chuyển trọng tâm công việc của đất nước sang hiện đại hóa xã hội chủ nghĩa.

Hội nghị này cũng là một dấu mốc quan trọng trong việc thực hiện cải cách và mở cửa, từ nay về sau xã hội Trung Quốc sẽ tiến vào một thời đại hoàn toàn mới- tất cả mọi người đua nhau liều mạng kiếm tiền, thoát khỏi nghèo khó mở ra thời kỳ giàu có.

Mặc dù trước mắt hội nghị vẫn còn chưa chính thức diễn ra, nhưng quả thật không khí xã hội gần đây đã cởi mở hơn rất nhiều. Hơn nữa một số tờ báo đã bắt đầu đăng nhiều kỳ của một số báo và tiểu thuyết, trở thành một loại hình thức tiêu khiển của rất nhiều sinh viên.

Mọi người đều điên cuồng theo đuổi tiểu thuyết, mỗi ngày xem xong thì lập tức đưa cho người kế tiếp. Khoa lịch sử của trường đại học khoa học xã hội nơi Ninh Hương theo học, sinh viên khoa lịch sử lại cực kỳ yêu thích.

Những cuốn tiểu thuyết cách mạng ngày trước đã đọc không biết bao nhiêu lần, khó lắm mới thấy phát hành, cũng giống có rất nhiều người không thích bài hát của Đặng Lệ Quân, nhưng vừa mới ra mắt liền khiến không biết bao nhiêu người si mê.

Hôm nay, Cố Tư Tư lại có thêm một ấn phẩm mới tiếp theo của cuốn tiểu thuyết, vui sướng gào to lên cầm tờ báo quay về. Sau đó những người khác trong ký túc xá bảo cô ấy đọc nhanh đi, cô ấy lập tức điều chỉnh lại tâm trạng, ngồi xuống đọc tiếp.

Sau khi đọc xong cố gắng nhẫn nại tìm người để trao đổi, cô ấy đưa tờ báo cho Hứa Lệ San. Trong ký túc xá có một thỏa thuận về chuyện này, bất kể ai xem xong trước cũng không được tiết lộ, phải đợi cả bảy người xem xong mới có thể thoải mái thảo luận.

Vì vậy Cố Tư Tư cố gắng kìm lại, đợi những người khác trong ký túc xá đọc xong.

Cuối cùng tờ báo cũng được chuyển đến tay Ninh Hương, Ninh Hương đặt sản phẩm thêu đang gần xong trong tay xuống, cầm tờ báo đến bên bàn ngồi xuống yên tâm đọc. Cô cũng giống như những người khác, cũng đọc kỹ từng chữ một, cẩn thận suy ngẫm.

Chờ đến khi cô xem xong, Cố Tư Tư là người đầu tiên lên tiếng: “Thế nào, các bạn thấy thế nào, tập này có phải hay hơn không? Suýt nữa thì mình đã khóc rồi, tác giả đúng là giỏi thật đấy!”

Loading...