Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 270

Cập nhật lúc: 2025-06-04 14:20:18
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật ra Ninh Hương cũng cảm thấy Sở Chính Vũ không có cái gì là không tốt, ngược lại cảm thấy cậu ấy tốt về mọi mặt, bất kể là ngoại hình, hay là thành tích học tập, hay là hoàn cảnh gia đình, cậu ấy đều hơn hẳn những bạn học khác, tích cách cũng rất tốt, vô tư thoải mái có khiến cho người khác vui vẻ, trong trường học nữ sinh có thiện cảm đối với cậu không phải là ít.

Xét về hoàn cảnh gia đình, sau khi cậu ấy tốt nghiệp chỉ có thể giỏi hơn chứ không thể thua kém người khác.

Nếu thật sự bây giờ Ninh Hương chỉ là một cô gái hai mươi hai tuổi chưa có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, có thể cô đã rung động vì cậu ấy từ lâu. Nhưng bây giờ cô không có tâm trạng, cô còn rất nhiều chuyện quan trọng phải làm.

Sở Chính Vũ ngồi bên bàn ăn nhìn cô ra khỏi căn tin, trong lòng nổi lên một trận bão tuyết. Nhưng cậu ấy cũng không phải người dễ đau buồn, bi ai, ngồi tiêu hóa cảm xúc bị từ chối một lúc, lại cúi đầu ăn một miếng cơm to.

Cơm nước xong quay trở lại ký túc xá nằm lên giường, kê cánh tay lên cái gối trên đầu giường lại bắt đầu thất thần.

Nhìn cậu ấy như vậy, bạn cùng phòng lại đến hỏi cậu ấy đã xảy ra chuyện gì.

Thật ra cậu ấy cũng không giấu diếm, ánh mắt không chuyển động nói: “Bị từ chối.”

Bạn cùng phòng khác nghe thấy thế, tất cả lập tức đều cảm thấy hứng thú, một đám người đến gần, tiến đến vây quanh trước mặt Sở Chính Vũ nhìn cậu ấy tò mò hỏi: “Sao lại bị từ chối? Nói bạn nghe chút đi.”

Sở Chính Vũ quay đầu nhìn về phía bọn họ: “...”

Tại sao lời tỏ tình của cậu ấy bị từ chối, bọn họ lại vui vẻ và kích động như vậy?

Đối với chuyện Sở Chính Vũ tỏ tình với Ninh Hương, Ninh Hương cũng không cảm thấy bị ảnh hưởng. Cái này chẳng qua giống như thêm một đoạn nhạc đệm nhỏ vào cuộc sống của cô, đã nói rõ ràng cho nên cô cũng không để tâm nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-270.html.]

Tiếp theo, Ninh Hương ở cùng với một chỗ Lâm Kiến Đông hơn nửa tháng, Ninh Hương đưa ra những ý tưởng sáng tạo và góp ý chỉnh sửa, Lâm Kiến Đông dựa vào cảm hứng của mình để bắt tay vào vẽ và chỉnh sửa bức vẽ, cuối cùng cũng hoàn thành bức vẽ nữ thần.

Vẫn như cũ, đây không phải là một bức tranh có màu sắc hoàn hảo, cũng không phải tác phẩm cùng đẳng cấp như các nghệ sĩ thực thụ tạo ra, nhưng những đường nét lần này đã được xử lý một cách khéo léo hơn trước rất nhiều. Từ trang phục, trang sức rồi đến thần thái, đều cực kỳ chi tiết và tỉ mỉ.

Ninh Hương cùng Lâm Kiến Đông cực kỳ hài lòng lật giở tài liệu bản vẽ mà mình sáng tạo, sau khi hoàn thành bức vẽ thì đưa cho Chu Văn Khiết và Lý Tố Phân xem qua. Chu Văn Khiết và Lý Tố Phân cũng không hiểu gì về vẽ vời, chỉ cảm thấy rất đẹp.

Đối với các tác phẩm thêu, đẹp là đủ rồi.

Ninh Hương mượn tài liệu từ chỗ Chu Văn Khiết, sử dụng những phương pháp đã học ở phường thêu, tự sáng tác bản phác thảo.

Trong tay cô có đủ nguyên vật liệu, lúc nghỉ hè đi đến phường thêu mang về không ít. Bây giờ cô được Trạm trưởng Trần cực kỳ tin tưởng, cũng giới cô với thợ thêu Mộc Hồ mặt dài, căn bản cô muốn có nguyên vật liệu gì cũng đều cho cô.

Sau khi bản thảo hoàn thành, Ninh Hương quay trở lại trường học bắt đầu căng vải làm ra bức thêu nữ thần. Đương nhiên trong tay cô cũng có vài món đồ thêu tốt lấy được từ phường thêu, tranh thủ trong lúc hoàn thành bản phác thảo thêu được không ít.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thời gian trôi qua từ ngày này qua ngày khác, từ mùa thu bước qua mùa đông, cây bạch quả trong trường học đã bắt đầu thay lá, từng mảng màu vàng óng ánh nổi bật trong khuôn viên trường. Màu vàng óng biến thành màu xám, một ngày nào đó, không khí lạnh ập đến, trên người khoác thêm mấy cái áo dày.

Bởi vì bận rộn, cho nên ở trường Ninh Hương ít khi ra ngoài đi dạo, ngoại trừ bạn cùng phòng, bạn cùng lớp, cùng với Chu Văn Khiết, Lý Tố Phân, hoặc là một số người tiếp xúc trong các hoạt động cần thiết của nhà trường tổ chức, thì người khác muốn gặp Ninh Hương cũng không gặp được.

Cô cũng chuẩn bị tâm lý, đoán được rằng có thể lần trước Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên vẫn chưa hết hy vọng, còn có thể bỏ thời gian lại chạy trộm tới trường học tìm cô. Nhưng Hồ Tố Liên quả nhiên là bị tổ cảnh sát dọa làm cho sợ, hai vợ chồng sau đó cũng không đến nữa.

Vương Lệ Trân viết thư gửi cho Ninh Hương, dùng chữ Hán thêm bính âm nói cho cô biết, Ninh Lan mất tích nửa năm nay chưa thấy về, Ninh Ba bị đuổi học ở trường, mỗi ngày đều phải đi làm kiếm công điểm cùng Ninh Kim Sinh với Hồ Tú Liên, còn Ninh Dương vẫn tiếp tục đi học.

Lúc thu hoạch vụ mùa, đội sản xuất phân phát lương thực cho từng hộ gia đình sau khi nộp thuế, nhà họ Ninh nhận được lương thực không lau, nhà họ Triệu lại tới cửa vơ vét một trận, lấy đi hơn một nửa số lương thực của nhà họ Ninh, để lại Ninh Kim Sinh cùng Hồ Tú Liên suýt c.h.ế.t vì khóc.

Loading...