Chị kia nói: “Hai vợ chồng Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên dẫn theo hai đồ khỉ nhà bọn họ đến đây tìm A Hương. Vẻ mặt rất hung ác, xem ra là không tìm được A Hương thì sẽ không bỏ qua đâu.”
Chồng chị kia lại tò mò hỏi: “A Lan gây chuyện thì bắt A Hương là gì?”
Chị kia bĩu môi nhún vai nói: “Còn có thể làm gì nữa, nghe nói hôm nay bọn họ đến điểm thi ngồi chờ A Lan, nhưng không bắt được A Lan, cũng không có cách ăn nói với bên nhà họ Triệu nên nhất định là muốn bắt A Hương xử lý chuyện trong nhà giúp họ thôi.”
Chồng chị ngẩn ra một chút, sau đó nói một câu: “Bệnh tâm thần.”
***
Vân Mộng Hạ Vũ
Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên dẫn theo Ninh Ba, Ninh Dương rời khỏi bờ sông, cũng không lập tức đi về nhà mà chạy đến nhà Lâm Kiến Đông. Lúc đến nhà họ Lâm gọi cửa đúng lúc nhà họ Lâm đang thay phiên tắm rửa chuẩn bị đi ngủ.
Anh cả Lâm Kiến Quốc đi ra mở cửa, nhìn thấy vợ chồng Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên có dáng vẻ như đến để hỏi tội, anh ta theo bản năng sửng sốt một chút, sau đó cũng tính là khách khí hỏi một câu: “Chú thím, đã trễ thế này các người đến đây có chuyện gì sao?”
Ninh Kim Sơn và Hồ Tú Liên lại không chút khách khí, ngược lại còn rất hùng hồ. Ninh Kim Sơn trực tiếp la lớn về phía nhà họ Lâm: “Chúng tôi đến đây tìm Lâm A Tam. Mau gọi Lâm A Tam đến đây cho tôi! Hôm nay cậu ta nhất định phải cho tôi một câu trả lời!”
Lâm Kiến Quốc còn chưa nói gì, người nhà họ Lâm nghe được câu này đều sôi nổi đi ra. Đương nhiên cũng có cả Lâm Kiến Đông mà Ninh Kim Sơn chỉ tên kêu ra. Người một nhà cũng nhìn bốn người nhà họ Ninh, Trần Xuân Hoa là người lên tiếng đầu tiên: “Làm cái gì vậy?”
Hồ Tú Liên nhìn thấy Trần Xua Hoa thì lập tức nổi giận: “Làm gì thì hỏi A Tam của bà thì biết. Cậu ta đã giấu A Hương nhà chúng tôi ở đâu rồi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-241.html.]
Trần Xuân Hoa thật sự cảm thấy vô cùng buồn cười: “Chân mọc trên người A Hương nhà bà mà, nó muốn đi đâu thì đi, liên quan gì đến A Tam nhà chúng tôi chứ? Con mắt nào của bà nhìn thấy A Tam nhà tôi giấu A Hương vậy?”
Ninh Kim Sinh là cứng rắng nói: “Không phải cậu ta thì còn ai nữa? Con thuyền hai phòng của A Hương nó hoàn toàn không thể lái đi được. Trong đội sản xuất của chúng ta, ngoài A Tam nhà bà thì còn ai sẽ lo mấy chuyện bao đồng này mà giúp A Hương lái thuyền đi chứ?”
Nghe được lời này, mọi người trong nhà họ Lâm cũng đều hiểu ra. Đêm hôm đó Lâm Kiến Đông chạy ra ngoài đến buổi tối hôm sau mới về, trong khoảng thời gian lâu như vậy rốt cuộc anh đã ra ngoài làm gì. Thì ra anh đi chuyển thuyền của Ninh Hương sang nơi khác giúp cô ấy.
Vì sao Ninh Hương muốn chuyển thuyền đi, nguyên nhân rất rõ ràng, vì để đề phòng Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên chạy đến.
Trần Xuân Hoa nghĩ đến việc này, bà còn chưa nói gì thì cha Lâm đã nói: “Ninh Kim Sinh, tuy rằng chúng ta đều là người nhà quê, nhưng nói chuyện cũng phải có chứng cứ, càng phải nói tới đạo lý. Ai trong các người đã nhìn thấy A Tam nhà tôi giúp A Hương chuyển thuyền đi vậy?”
Ninh Ba còn không phải là người lớn, đi theo sau lớn tiếng nói: “Chính là Lâm A Tam! Anh mau nói cho chúng tôi biết là anh đã giấu chị cả đi đâu vậy! Hiện tại nhà chúng tôi đã xảy ra chuyện như vậy, chị hai đã chạy, dựa vào đâu mà anh còn giấu chị cả đi chứ?”
Cha Lâm và Trần Xuân Hoa còn có lời muốn nói, nhưng còn chưa nói ra thì Lâm Kiến Đông ở phía sau đã đi lên hai bước. Anh đứng trước mặt Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên, sắc mặt còn nghiêm túc hơn khi đội trưởng nghiêm túc phê bình xã viên phạm lỗi.
Anh nhìn Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên và nói: “A Hương không phải là một đồ vật gì đó, không phải muốn giấu là có thể giấu. Cô ấy và các người đã cắt đứt tất cả quan hệ từ lâu rồi, đừng gặp chuyện lại đi kiếm chuyện với A Hương. Tôi không biết A Hương đi đâu, nhưng hôm nay nếu các người nhất quyết gây chuyện với tôi thì Lâm Kiến Đông tôi cũng không thể làm rùa đen rụt đầu, muốn tranh cãi hay muốn đánh nhau gì tôi cũng chiều hết!”
Lâm Kiến Đông nói ra lời này xong, Lâm Kiến Bình ở bên cạnh lập tức cầm một cái xẻng lên, dáng vẻ như có thể xông lên bất cứ lúc nào. Sau đó anh cả Lâm Kiến Quốc và anh hai Lâm Kiến Quân cũng ngầm hiểu, đều bước đến đứng phía sau Lâm Kiến Đông.
Người nhà họ Lâm đều có dáng vẻ khá cao lớn, bốn anh em bọn họ đứng cạnh bên nhau, khí thế lập tức hiện ra, đặc biệt là trong tay Lâm Kiến Bình còn cầm theo một cái xẻng, giống như có thể lập tức đập bẹp đầu người ta.
Với dáng người của hai vợ chồng Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên, lại thêm hai thằng nhóc mới lớn là Ninh Ba và Ninh Dương ở trước mặt nhà họ Lâm đông người như vậy thì có thể có ưu thế gì? Ninh Kim Sinh cũng không ngờ Lâm Kiến Đông sẽ chơi tàn nhẫn như vậy, biểu cảm trên mặt ông lập tức yếu xuống, không hề có dáng vẻ mạnh mẽ như lúc mới đến nhà họ Lâm.