Sau khi nghe lời này, cả phường thêu im lặng một lúc lâu, các thợ thêu gần như đều sững sờ một lúc, thậm chí có người còn nghi ngờ không biết thợ thêu kia nói có phải là thật hay không.
Ninh Lan cướp hết tiền của gia đình rồi bỏ trốn?
Đúng là làm cho người khác kinh ngạc.
Thật là gan to bằng trời?
Thấy mọi người đều ngẩn ra, thợ thêu kia thở hổn hển nói: “Thật đó, nhà họ Ninh bây giờ loạn hết cả lên rồi, Hồ Tú Liên vội vàng mắng mỏ đi tìm A Lan khiến mọi người cũng bị kinh động, bây giờ rất nhiều người đang xem trò vui. Hồ Tú Liên vừa rồi khóc đến bất tỉnh, nhấn huyệt nhân trung một lúc lâu mới tỉnh lại. Vừa tỉnh lại liền khóc lóc om sòm, khóc vô cùng thảm. “
Nghe nói như vậy, cảm giác không giống như là giả, Hồng Đào thân là chủ tịch hội phụ nữ lập tức cất đồ thêu đi, căng thẳng đứng dậy nói: “Vậy thì nhanh chóng cùng đi xem xem , chuyện lớn như vậy đừng lại nháo ra mạng người . A Lan này cứ im im, vậy mà lại có thể làm ra chuyện như vậy.”
Nhìn thấy Hồng Đào muốn tới nhà Hồ Tú Liên, những thợ thêu khác cũng muốn xem náo nhiệt nên liếc mắt nhìn nhau rồi thu dọn vật liệu thêu, đi theo Hồng Đào đến nhà họ Ninh ở Đội hai. Một nhóm người còn chưa đến gần nhà họ Ninh thì từ xa đã nghe thấy tiếng ồn ào.
Khi đến gần hơn, tự nhiên liền nghe thấy tiếng khóc như khóc mẹ c.h.ế.t của Hồ Tú Liên. Đẩy đám người ra đi vào nhà, liền nhìn thấy Ninh Kim Sinh ngồi ở một bên sắc mặt lạnh lùng cúi đầu hút thuốc, hai chị em dâu của bên Hồ Tú Liên còn ở bên cạnh khuyên can bà để bà ổn định lại trước.
Hồ Tú Liên vừa khóc vừa mắng: “Hồ Tú Liên tôi đúng là xui tám đời mà, tạo nghiệp mấy đời mà nuôi ra hai đứa con gái vô lương tâm như vậy. Một đứa lấy chồng rồi thì sống c.h.ế.t đòi ly hôn, thi đỗ đại học rồi thì không nhận người mẹ này nữa, cái đồ sói mắt trắng. Một đứa đã xác định hôn sự rồi, lại trộm hết tiền của gia đình rồi bỏ trốn. Ninh A Lan nó thà lấy mạng
tôi đi còn thoải mái hơn, không bằng g.i.ế.c tôi rồi chạy còn hơn!
” ”
Ninh A Lan, cái đồ xấu xa này, tức c.h.ế.t tôi, không chừa một xu nào cho nhà, nó muốn ép c.h.ế.t nhà chúng ta hay sao! Sính lễ cũng đã nhận, đồ cưới cũng đã thu, hôn sự cũng đã định, Ninh A Lan giờ chạy rồi, tôi phải giải thích thế nào đây!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-232.html.]
“Người ta mà đến từ hôn, tôi đi đâu lấy hai trăm đồng chứ!”
“Không bằng g.i.ế.c tôi đi cho rồi!”
Hồ Tú Liên đang khóc ác liệt đến mức sắp ngất đi lần nữa thì trong đám đông bỗng có một người nói: “Chó cắn người sẽ không sủa, tôi thấy có phải là do các người ép A Lan quá rồi không? Các người ép buộc nó trước, để nó kết hôn với một người què, nó chính là cố ý nhịn xuống, sớm không chạy muộn không chạy, đợi sau khi nhận sính lễ rồi mới trộm tiền chạy, đúng thật là muốn ép c.h.ế.t các người đó, ăn miếng trả miếng! “
Nghe được lời này, Hồ Tú Liên ngẩng đầu chụp chính xác vào Triệu Thái Tú, hai mắt đỏ bừng, nhảy dựng lên như kẻ điên và định bổ nhào lên Triệu Thái Tú, may mà được người khác ngăn lại, Hồng Đào bên này lại đụng Triệu Thái Tú một cái, “Thím đừng làm loạn thêm nữa.”
Triệu Thái Tú chính là muốn làm cho thêm loạn, náo nhiệt bà ta cũng không thèm xem nữa, khi quay người đi còn cố ý ném lại một câu: “Nói hai câu thật lòng thôi có gì mà vội chứ, trước đây không phải rất đắc ý à, đi đến đâu nói con gái bà ta nhận sính lễ hai trăm đồng, cười đến phải gọi là mặt mày xán lạn. Nhìn đi, cười nhiều rồi cũng lại khóc thôi, vậy nên lời xưa nói như thế nào, làm người không thể quá kiêu ngạo, kiêu ngạo quá dễ dàng vênh váo, nhất định sẽ bị trừng phạt! “
Hồ Tú Liên bị lời này kích thích đến mức sắp điên lên, vẻ mặt Ninh Kim Sinh ở bên cạnh cũng cực kỳ tối tăm, ngón tay cầm điếu thuốc cắm thẳng vào tàn thuốc, cả bàn tay đều phát run. Ông không hút thuốc, vừa nãy chẳng biết ai đó đã đưa ông một điều để ông kìm nén cảm xúc xuống.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hồng Đào lúc này cũng vội vàng tiến lên giúp hai chị em dâu của Hồ Tú Liên khuyên bà.
Mỗi khi có chuyện gì xảy ra trong thôn, hầu hết mọi người đều thuyết phục họ theo chiều hướng tốt, họ sợ gây ra rắc rối lớn hơn, người như Triệu Thái Tú xem náo nhiệt không sợ lớn chuyện, không lo bị đánh còn dám gây thêm rắc rối thực sự cũng không nhiều. Ngay cả khi họ xem rất hả hê thì trong tình huống như vậy hầu hết mọi người sẽ giữ trong lòng, hoặc cũng sẽ chỉ nói riêng với nhau cho hả dạ. Miệng mắc nợ kích thích người khác, rắc muối vào vết thương rỉ m.á.u của người khác giống như Triệu Thái Tú chẳng phải làm cho Hồ Tú Liên càng điên hơn sao?
Thử nghĩ xem chuyện này kinh khủng nhường nào, đã xác định hôn sự với người ta rồi, sính lễ tất cả đều nhận hết rồi, người còn đang vui mừng đắc chí, kết quả là con gái bỏ chạy, còn lấy hết tiền trong nhà. Đây chính là kết hôn mất thì con gái, hủy hôn thì không có tiền còn gì, bên nhà trai sẽ bỏ qua cho sao?