Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 229

Cập nhật lúc: 2025-06-02 23:19:59
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không có mấy kẻ nịnh bợ đấy làm phiền, kỳ nghỉ sẽ thoải mái hơn nhiều. Chưa được mấy ngày, Hồng Đào qua tìm Ninh Hương, đứng trước của nhà Vương Lệ Trân hỏi thăm một hồi, nói với Ninh Hương: “Quay về rồi sao không đến phường thêu chơi một chút, mọi người đều rất nhớ em đó.”

Hiếm khi Hồng Đào đặc biệt đến tìm cô, bảo cô đến phường thêu dạo, Ninh Hương thật lòng cười cười. Sau đó vào ngày hôm sau cô bèn cầm vật liệu đến phường thêu Đại đội.

Lần này đến phường thêu, tất cả mọi người đều lấy 20 phần nhiệt tình chào hỏi với cô.

Mọi người không chỉ chào hỏi cô, còn vì biết trước hôm nay cô sẽ đến mà ai cũng đem theo một ít đồ ăn ngon, đợi khi cô đi vào phường thêu thì đều đưa cho cô, không cho phép không nhận, nói là muốn nhiễm chút không khí vui mừng mà cô đem theo từ đại học về.

Thực ra Tiểu Yến cùng Thải Phượng thi không đỗ đại học quả thực đã coi Ninh Hương là nữ thần. Hai người luôn vây quanh hai bên Ninh Hương hỏi cô rất nhiều chuyện về đại học. Sau đó là vừa nghe vừa khao khát, vô cùng ngưỡng mộ.

Thấy Tiểu Yến cùng Thải Phượng như vậy, mấy thợ thêu khác nói hai người: “Đừng chỉ mỗi ngưỡng mộ A Hương, năm nay hai người chẳng phải lại đăng ký thi rồi à, cũng sắp đến thời gian thi cử rồi, lần này thi cho tốt vào, thi đỗ rồi thì cùng A Hương lên Thành phố học đại học.

Tiểu Yến cùng Thải Phượng giọng điệu ủ rũ, “Thím à, thi đại học đâu có dễ như thím nói đâu.”

Ninh Hương cũng cổ vũ bọn họ, “Cố lên, người có chí ắt thành công.”

Tiểu Yến cùng Thải Phượng lúc này hít một hơi, cổ vũ lấy dũng khí.

Nói đến chuyện Tiểu Yến cùng Thải Phượng thi đại học lần nữa, Hồng Đào lại nghĩ đến Ninh Lan, tiếp lời nói: “Năm nay đại đội chúng ta đăng ký ít hơn một chút, chị nghe nói A Lan cũng đăng ký rồi. Trong số đó thì cô ấy đi học nhiều nhất, lần này không biết có đỗ hay không.”

Nói đến Ninh Lan, chuyện nhà họ Ninh tất cả mọi người đều biết, có một thợ thêu tiếp lời nói: “A Lan không phải cần lấy chồng à, sao còn đăng ký thi đại học vậy? Nghe nói mấy hôm nay đang chuẩn bị lễ nạp thái đấy, nhận lễ rồi thì đã xác định là thành.”“Chắc là chưa hết hy vọng muốn thử sức đó mà, nhưng mà theo cách nói của Hồ Tú Liên, cô ấy lên lớp không học hành gì, cơ bản không ổn, căn bản là thi không đỗ cho nên mới tìm nhà chồng cho cô ấy như vậy, để cô ấy nhanh chóng gả đi còn gì. Còn kéo dài nữa thì tuổi lớn rồi càng khó tìm.”

“Dù có khó tìm hơn nữa thì cũng không đến nỗi tìm một người tàn tật chứ, Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên lần này thật là thiếu đạo đức, rõ ràng là đẩy A Lan vào hố lửa mà. Nghe nói nhà họ cũng không giàu có gì, sính lễ là do nghĩ hết biện pháp mới gom góp được. Kết hôn một cái thì trong nhà cũng rỗng tuếch, sau khi kết hôn thì A Lan sao mà sống tốt được. Hơn nữa người chồng này của cô ấy chân không lành lặn, không làm nổi việc nặng.”

“A Lan không nên đồng ý mối hôn sự này mới phải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-229.html.]

“Không đồng ý thì làm thế nào được? Đâm đầu vào cột đi c.h.ế.t à? Đâm c.h.ế.t rồi cũng chưa chắc có người đau lòng cô ấy. Một đứa nha đầu thì có thể có bản lĩnh gì nhiều, không đồng ý hôn sự này thì trong nhà còn chỗ để cô ấy sống sao? Người già nói không sai, nhỏ không thể địch lại lớn… …”

Nói đến đây, mọi người bỗng ăn ý không hẹn mà gặp nhìn Ninh Hương một cái.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ban đầu khi Ninh Hương muốn ly hôn, thợ thêu bọn họ đều khuyên Ninh Hương đã kết hôn rồi thì nhịn một chút không cần làm loạn, trong đó cũng có những lí do tương tự--------Nhà chồng nhà mẹ đẻ hai nhà đều đắc tội thì có chỗ tốt nào?

Phụ nữ sống trên đời không dễ dàng, thực ra có rất nhiều lúc không phải là bản thân mình muốn nhịn xuống, chẳng qua là không nhịn không được. Bởi vì nếu đã buông thả không muốn nhịn nữa thì tiếp theo sẽ gặp phải nhiều khó khăn hơn, rất có thể sẽ không tiếp tục sống nổi.

Khi đó bọn họ cũng cho rằng Ninh Hương ly hôn rồi thì sẽ sống không nổi, so với việc sống không nổi, ở nhà chồng chịu chút tủi nhục thì đã là gì, ai làm dâu mà không phải chịu uất ức.

Bọn họ đều cho rằng Ninh Hương sẽ khó lóc hối hận vì đã ly hôn, sẽ khóc lóc quay về xin cha mẹ tha thứ.

Nhưng kết quả không nghĩ đến là, Ninh Hương lại sống tốt như vậy.

Bây giờ nhìn lại Ninh Hương, trong lòng các thợ thêu trong phường sinh ra cảm giác không giống nhau. Khi nhìn Ninh Hương thậm chí cảm thấy trên người cô đang phát sáng, cô đã dùng bằng chứng sống động mạnh mẽ nhất chứng minh ---------- Cô ly hôn không hề sai, phụ nữ có thể có cách sống khác.

Ly hôn thì làm sao, sau khi ly hôn vẫn có thể làm ra sản phẩm thêu dương danh Tô Thành như thường , vẫn có thể cố gắng học hành thi đỗ đại học như thường, vẫn có thể trở thành trụ cột và nhân tài của đất nước như thường, vẫn có thể sống tốt hơn những thợ thêu là họ như thường.

Ninh Hương cũng đang nghe bọn họ sôi nổi tám chuyện, thấy bọn họ hồi lâu không lên tiếng, cô tò mò quay đầu nhìn, liền đụng phải ánh mắt của những thợ thêu này. Cô bỗng chốc khó hiểu, chỉ nghi hoặc hỏi một câu: “Sao vậy?”

Các thợ thêu nhao nhao thu hồi ánh mắt lại, Hồng Đào cười nói: “Không có gì.”

Ninh Hương cảm thấy có chút kỳ quái nhưng cũng không hỏi rõ ràng. Vốn dĩ bọn họ đang nói đến chuyện Ninh Lan, cô dù sao cũng là chị của Ninh Lan, không muốn bị người ta lôi kéo vào đề tài này, vậy là bèn thu ánh mắt lại tiếp tục thêu thùa.

May mà những thợ thêu này cũng không nói đến cô, giống như tất cả mọi người đều đã mặc nhận, chuyện của Ninh Lan không liên quan đến cô.

Loading...