Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 207

Cập nhật lúc: 2025-06-02 11:06:55
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Ngạn, Giang Nguyên và Giang Hân rời khỏi đại học Đông Vu lại đi trở về tiệm cơm Tây. Tìm tới chỗ đậu xe rồi mở khóa xe, Giang Ngạn đạp xe chở Giang Nguyên và Giang Hân về nhà, em trai em gái một đứa ngồi phía sau, một đứa ngồi phía trước.

Những năm này xe đạp vẫn là hàng cao cấp và thời thượng, chiếc xe Giang Ngạn đạp này là Giang Kiến Hải vì dẫn bọn nó đến Tô Thành, muốn bọn nó chịu ở lại nên cố ý mua cho.

Cứng rắn thì không được, càng cứng rắn thì ba đứa con này càng hận anh ta, anh ta lại không có nhiều thời gian để bồi dưỡng tình cảm, hòa hoãn quan hệ với ba đứa nhỏ này, càng không thời gian để dạy dỗ bọn nó, vì thế chỉ có thể dùng cách thức trực tiếp này để dỗ dành bọn nó trước.

Giang Ngạn chở Giang Nguyên và Giang Hân về đến nhà, Giang Kiến Hải bận rộn như thường lệ nên không ở nhà. Lưu Doanh đương nhiên là ở nhà, cô ta không những ở nhà mà còn đang ngồi vắt chân trên sô pha, chờ ba đứa bọn nó về.

Mà Giang Ngạn, Giang Nguyên và Giang Hân mở cửa lần lượt đi vào nhà, căn bản nhìn cũng không nhìn cô ta một cái, trực tiếp xem cô ta như không khí.

Nhưng lần này Lưu Doanh không xem bọn nó như không khí, nhìn Giang Ngạn đang đi phía trước, hỏi: “Lại lén lấy tiền của tao đúng không?”

Giang Ngạn không thèm để ý cô ta, cũng không nhìn cô ta, trực tiếp đi về phòng. Giang Nguyên cùng Giang Hân dĩ nhiên cái gì cũng nghe anh cả bọn nó, đi theo sau Giang Ngạn, không thèm nhìn Lưu Doanh một cái.

Lưu Doanh nén cơn giận, soạt một cái đứng lên khỏi ghế sô pha: “Đứng lại hết cho tao! Tao hỏi bọn mày có phải là lại lấy trộm tiền của tao không? Lỗ tai điếc rồi hả?”

Giang Ngạn và Giang Nguyên sợ Lưu Doanh, bởi vì từng bị cô ta đánh, nhưng cũng không sợ đến mức hoàn toàn kinh sợ. Nghe thấy Lưu Doanh rống như thế, Giang Ngạn dừng bước chân lại, quay lại nhìn cô ta chằm chằm, nói: “Lưu Doanh cô làm cho rõ ràng, mỗi ngày cô nhàn nhã ở nhà ngồi ăn chờ chết, trong nhà này làm gì có tiền của cô? Đều là của cha tôi!”

Từ sau khi ba đứa nhỏ dần dần tiếp nhận chuyện mình không thể không vào thành sống, bọn nó cũng không thèm gọi Giang Kiến Hải là cha nữa, học theo cách gọi cha của một số người trong trường, cảm thấy gọi như này lạnh nhạt, không có tình cảm.

Trong nhà này, về mặt khí thế thì cho tới giờ Lưu Doanh chưa từng thua ai, rống lên với Giang Ngạn: “Tao là vợ của cha mày, cha mày đem tiền đưa cho tao, chính là tiền của tao! Mày không được tao cho phép mà lấy tiền của tao, chính là trộm!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-207.html.]

Giang Ngạn lười làm ầm lên với cô ta, càng không đánh nhau với cô ta, trực tiếp ném cho cô ta một câu: “Chính là trộm, cô mau gọi cảnh sát đến bắt tôi đi. Gần đây ở trong nhà cũng chán, vừa hay vào cục cảnh sát ở mấy ngày.”

Nói xong nó liền đi vào phòng, không phản ứng với Lưu Doanh nữa.

Giang Nguyên và Giang Hân cũng không làm ầm lên với Lưu Doanh, sợ chọ cô ta tức lên thì cô ta lại phát điên, mình sẽ không được sống tốt. Bây giờ cha bọn nó không ở nhà, có thể nhịn thì nhịn, nếu không sẽ làm ầm lên, nói không chừng lại bị thiệt thòi.

Giang Ngạn, Giang Nguyên và Giang Hân vào phòng, 'rầm” một cái đóng cửa lại. Lưu Doanh bị bỏ lại ở bên ngoài, tức giận đến khẽ cắn môi nhưng cũng không đuổi theo làm loạn với ba đứa nó. Cô ta ngồi trở lại ghế sô pha, gương mặt lạnh lùng tiếp tục chờ Giang Kiến Hải về.

Không ngờ Giang Kiến Hải rất nhanh liền trở về, sau khi về đến nhà thì cả mặt đầy mỏi mệt. Vào cửa, anh ta liếc một cái liền thấy sắc mặt Lưu Doanh không được tốt, hôm nay quá mệt mỏi, thực sự không muốn cãi nhau với cô ta, anh ta bèn trực tiếp đi vào toilet.

Kết quả vừa tới cửa toilet, Lưu Doanh liền đi theo.

Lưu Doanh đi theo phía sau anh ta, vẻ mặt cáu kỉnh nói: “Con trai con gái ngoan của anh lại trộm tiền của em đi ra ngoài chơi, chơi đến mức vừa nãy mới về nhà, rốt cuộc là anh quản hay là mặc kệ?”

Giang Kiến Hải ở trong xưởng bận bịu cả ngày, hôm nay nhiều chuyện, mệt mỏi đến mức đầu đều ong ong. Anh ta thực sự không nghĩ mệt mỏi cả ngày, về đến nhà còn phải quản những chuyện lông gà vỏ tỏi này, liền nói một câu: “Lấy của em bao nhiêu tiền, anh đưa cho em là được.”

Lưu Doanh nghe nói như thế thì vô thức sửng sốt một chút, cảm thấy có chút buồn cười, sau đó liền bật cười.

Giang Kiến Hải thực sự không muốn cô ta quấy rầy những chuyện này, nhẫn nại mà lại hỏi cô ta: “Còn có chuyện gì?”

Lưu Doanh lại nhìn anh ta cười một cái: “Không có.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Thấy cô ta nói không có việc gì, Giang Kiến Hải quay người tiến vào toilet. Đóng cửa toilet, khiến mình và Lưu Doanh cách nhau, không nhìn thấy mặt của cô ta, trong lòng mới cảm thấy thả lỏng, dễ chịu một chút.

Loading...