Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-06-02 11:06:36
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỳ thật chủ yếu cũng là mọi người đều một lòng đặt vào chuyện học, không có tâm tư nghĩ chuyện khác. Mỗi ngày không phải ở phòng học lên lớp thì chính là tự học trong phòng tự học, thời gian ở ký túc xá cũng không phải là nhiều, đương nhiên mâu thuẫn cũng ít.

Mặc dù tổng thể bầu không khí ở chung tương đối vui vẻ nhưng cũng không phải là làm gì cũng là tám người làm cùng nhau, vẫn là có phân chia thân hay không thân.

Trước khi Hồ Nguyệt giường số một và Tống Tử Trúc giường số hai thi đậu đại học thì là thanh niên trí thức, kinh nghiệm chung nhiều, bình thường cùng nhau tương đối nhiều một chút, Triệu Cúc giường số ba và Trương Phương giường số bốn trước đó đều đi làm ở công xưởng, bọn họ thường xuyên kết bạn.

Còn lại Hứa Lệ San từng làm y tá ở bệnh viện, Kim Văn Đan từ đơn vị cơ quan thi đến đây, còn có Cố Tư Tư đã từng đi lính chuyển nghề về, ba người họ thì thường kết bạn với nhau.

Bởi vì mỗi ngày Ninh Hương đều phải dành thời gian để thêu thùa, tất cả thời gian rảnh rỗi đều tận dụng, cho nên tương đối không gần gũi với ai, đều như nhau cả. Người khác biết cô muốn kiếm tiền duy trì cuộc sống, bình thường cũng sẽ không quấy rầy cô nhiều.

Đương nhiên, không quấy rầy nhiều không có nghĩa là lạnh nhạt, nếu trong túc xá có một vài hoạt động tập thể, vẫn như cũ đều là tám người cùng nhau. Ví như hiện tại khai giảng cũng tầm một tháng rồi, Kim Văn Đan đề nghị cuối tuần cùng nhau ra ngoài ăn bữa cơm.

Ý nghĩ này nói ra, những người khác quả quyết giơ tay đồng ý, Ninh Hương hiển nhiên cũng không có ý kiến.

Bất quá cuối tuần này cô còn có một chuyện phải làm, đó chính là thêu ra một phần bức vẽ của lâm viên, cầm đến cho thầy thêu Châu Văn Khiết xem xét. Tước đó cô đã lưu lại địa chỉ nhà Châu Văn Khiết, nghĩ cuối tuần bà ấy hẳn là ở nhà.

Tháng tư, thời tiết Tô Thành đã nóng lên chút ít.

Tối thứ bảy, Ninh Hương ngồi bên bàn đọc sách cầm bút máy viết thư cho Vương Lệ Trân. Trước đây cô đã đồng ý với Vương Lệ Trân một tháng sẽ viết cho bà ấy một lá thư, dùng từ đơn giản, kể một ít chuyện nhỏ về cuộc sống trong trường học của cô.

Viết xong gấp giấy viết thư lại nhét vào phong bì, dùng nhựa cao su dán lại rồi điền địa chỉ lên.

Trương Phương rửa mặt xong trở về đi đến bên cạnh Ninh Hương, thấy cô đang nghiêm túc điền địa chỉ liền chào hỏi một câu: “Viết thư về nhà hả?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-199.html.]

Ninh Hương ngẩng đầu cười cười: “Ừm.”

Mặc dù cô nói với bạn cùng phòng là mình đến từ nông thôn, nhưng cũng không nói kỹ về tình huống cụ thể trong nhà, cũng không nói chuyện mình từng ly hôn. Bị hỏi đến vấn đề này, cô mập mờ một câu liền cho qua chứ không nói nhiều.

Cô đến trường đi học mặc dù không thể không xã giao, nhưng xã giao chung quy là thứ yếu, chủ yếu nhất vẫn là học tập. Có thể duy trì quan hệ tốt đẹp và hòa thuận với bạn học là được rồi, không cần thiết chuyện gì cũng nói cho người ta biết.

Kim Văn Đan đã lên giường nghe được đối thoại của Ninh Hương và Trương Phương bỗng ngồi dậy, đưa đầu nhìn Ninh Hương hỏi một câu: “Ninh Hương, vậy ngày mai cậu phải đến bưu điện đúng không?”

Ninh Hương lại nhìn về phía cô ấy gật gật đầu: “Ngày mai phải đi ra ngoài tìm sư phụ tớ, thuận tiện đi gửi thư luôn.”

Kim Văn Đan nghe nói như thế bèn vội xuống giường, lấy một lá thư từ bàn đọc sách của mình ra đưa đến trước mặt Ninh Hương, cười nói: “Vậy phiền cậu giúp tớ gửi luôn, cảm ơn nha.”

Chuyện nhỏ giúp đỡ lẫn nhau giữa bạn học, Ninh Hương cười đưa tay nhận: “Được.”

Ninh Hương cất thư Kim Văn Đan đưa cho cô, đặt hai lá thư cùng một chỗ, không lâu nữa là đến giờ tắt đèn. Hồ Nguyệt và Tống Tử Trúc còn ở phòng tự học chưa trở về, những người khác lần mò trong bóng tối mà lần lượt lên giường.

Ninh Hương lên giường nằm xuống, hít một hơi thật dài, giảm bớt mệt mỏi của cả ngày, sau đó liền nhắm mắt đi ngủ.

Ngày hôm sau mặc dù là chủ nhật, cô vẫn như cũ mà dậy rất sớm, cùng Hồ Nguyệt và Tống Tử Trúc đi nhà ăn ăn sáng, lại đến phòng tự học đọc sách học tập. Tự học nửa ngày, đến trưa ăn cơm trưa xong cô liền đeo cặp màu vàng đi ra cửa.

Đón lấy cảm giác nóng hổi của ánh mặt trời trên đầu, cô đến bưu điện mua tem rồi gửi thư đi, sau đó mua chút bánh ngọt rồi ngồi xe buýt đến nhà thầy thêu Châu Văn Khiết. Lúc này cũng không có điện thoại để hẹn trước, chỉ có thể thử vận may.

Ninh Hương cầm lấy địa chỉ mà Châu Văn Khiết để lại cho cô, ngồi xe buýt đến gần đó, sau đó lại hỏi người khác mới tìm được nhà Châu Văn Khiết. Nhà bà ấy ở chỗ nhà ngói có bức tường trắng ngói đen trong tòa nhà nhỏ hai tầng ven sông.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau khi tìm tới, cô đến gõ cửa thì nghe được tiếng thầy thêu Châu Văn Khiết vừa đáp lời vừa ra mở cửa. Sau khi mở cửa, ánh mắt hai người chạm nhau, đôi mắt thầy thêu Châu Văn Khiết bỗng dưng sáng lên, cười nói: “Là A Hương à.”

Loading...