Ninh Kim Sinh cầm lên xem, lẩm bẩm tính toán một hồi, sau đó vuốt thẳng tờ giấy, ngẩng đầu nhìn Ninh Lan: “Mày ôn hơn một tháng mà thi có được từng này điểm? Điểm trung bình cộng còn không đạt điểm sàn, mày ôn tập kiểu gì đây?”
Ninh Lan không muốn bị chửi, bản thân cô ta thi không đỗ đã rất khó chịu rồi, thế là cô ta lại lôi chuyện người khác thi được 0 điểm, 19, 20 điểm thuật lại một lần nữa, nói mình ôn hơn một tháng mà thi được từng này đã là giỏi lắm rồi.
Ninh Kim Sinh trợn mắt nhìn cô ta, tức giận ném giấy báo điểm lên bàn, lười nói thêm gì.
Thi trượt là thi trượt, có nói nhiều nữa cũng không có tác dụng gì.
Ông quay người đi múc nước nóng rửa tay chân, vừa xắn tay áo lên vừa hỏi: “Trong những người tham gia thi đại học của đại đội chúng ta có ai đỗ không?”
Ninh Lan lắc đầu: “Con không hỏi, đạt điểm rồi vẫn còn phải kiểm tra sức khoẻ kiểm tra chính trị, qua hết rồi mới được tuyển. Nghe bí thư Hứa nói, đại đội chúng ta thi chả ra sao cả, con đã là thi khá tốt rồi.”
Thi tốt hay không thì cô ta cũng vẫn là thi không đỗ, kiểm tra sức khoẻ và kiểm tra chính trị cũng không liên quan gì đến cô ta nữa. Ninh Kim Sinh hít sâu một ehơi quay đầu đi rửa tay, rửa xong thì ngồi xuống bên bàn, cũng không nói chuyện thi thố nữa.
Kết quả Ninh Lan vẫn không nản lòng, vừa xoa tay vừa nói: “Con muốn sang năm lại thi lần nữa.”
Ninh Kim Sinh bây giờ không còn tin tưởng cô ta, “Với cái thành tích này của mày có thi 10 lần cũng không đỗ được, từ bỏ ngay cái ý định đó đi, tìm nhà nào đó mà gả đi. Cha mẹ cũng không thể nuôi mày cả đời được, qua mấy năm nữa thì đừng có nghĩ lấy được chồng nữa.”
Ninh Lan cắn môi, không nói thêm gì.
***
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-176.html.]
Sau khi Ninh Hương lấy được giấy báo điểm liền quay về nhà chuẩn bị mọi thứ. Qua ngày mai, cô sẽ cùng Lâm Kiến Đông lên huyện kiểm tra sức khỏe theo thời gian mà bí thư Hứa dặn, đo chiều cao cân nặng, đo thị lực, xét nghiệm máu.
Kiểm tra sức khỏe xong thì cũng không còn chuyện gì nữa, chỉ cần chờ đợi thôi.
Kiểm tra sức khỏe có vấn đề gì không cô không dám chắc chắn, nhưng kiểm tra chính trị thì cô không lo lắm. Lập trường giai cấp của cô không vấn đề gì, trước giờ chưa từng nói nửa câu phản động, lại càng không làm những chuyện phản động.
Thành phần gia đình của cô là nông dân, tra về mấy đời trước vẫn là nông dân, không có ai là nhân vật đặc biệt, hơn nữa khi tổ chức thi đại học đã nói rất rõ, sẽ không còn căn cứ theo biểu hiện chính trị và thành phần gia đình để hạn chế thí sinh nữa, mà tiêu chuẩn lớn nhất là tuyển chọn theo điểm số từ cao xuống thấp.
Chuyện duy nhất có thể nói đến của cô chính là ly hôn và cãi nhau với gia đình. Nhưng chuyện tự do ly hôn trước mắt phù hợp với tiêu chí phụ nữ có quyền hôn nhân tự do, ai mà đem chuyện này ra chèn ép, hoặc xâu xé chuyện cô cãi nhau với gia đình, vậy thì cô sẽ nói dựa theo chuyện chống phong kiến, chống hôn nhân sắp đặt.
Tóm lại nếu như có người nào khi kiểm tra chính trị dùng nguyên nhân lạ lùng nào chèn ép cô thì cô chắc chắn sẽ không nhận, cho dù tìm ở đâu, cô cũng phải nghe lý lẽ đàng hoàng. Dựa theo thông báo truyền xuống của Trung Y không hề có nhiều điều kiện xét tuyển như thế.
Không có quá nhiều lo lắng, trong quá trình chờ đợi kết quả, cô vẫn như cũ ngày ngày cặm cụi thêu thùa, làm những sản phẩm trang trí kích thước nhỏ, cũng sẽ làm những sản phẩm có kích thước khá lớn như bình phong, sản phẩm nhỏ cần thời gian ngắn, sản phẩm lớn thì phải thức khuya.
Thời gian chờ đợi lần này không hề lâu, cuối cùng thì kết quả cũng có rất nhanh rất thuận lợi rồi, hoàn toàn không có chút khó khăn gì.
Khi thông báo được truyền ra từ loa của đại đội, Ninh Hương đang ở trạm thêu. Lúc đó cô vừa ăn trưa xong chưa được bao lâu, toàn bộ thợ thêu vừa đến ngồi xuống, vừa hay đang nói chuyện phiếm, chuẩn bị bắt đầu làm việc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ninh Hương cũng vừa tách tơ xong xỏ qua kim, khi đầu kim chạm đến mặt vải, nghe thấy từ loa truyền đến âm thanh của Hứa Diệu Sơn, vẫn là “a lô” hai lần, sau đó nói:” Chào các vị xã viên các vị đồng chí, bây giờ thông báo một thông tin quan trọng! Thông báo một thông tin quan trọng!”
Nghe thấy vậy, Ninh Hương dừng lại động tác trên tay.
Cả trạm thêu im lặng, Hứa Diệu Sơn tiếp tục nói:” Lần đầu tuyển sinh sau khi thi đại học được phục hồi, bây giờ đã hoàn toàn kết thúc rồi. Trải qua sự chọn lọc điểm thi từ cao xuống thấp, cùng với kiểm tra sức khoẻ và chính trị, đại đội Điềm Thủy chúng ta có hai đồng chí trúng tuyển. Đồng chí Lâm Kiến Đông và Ninh Hương đều được đại học Đông Vu tuyển sinh! Mời hai đồng chí đúng 3 giờ chiều nay đến đại đội, tôi sẽ phát giấy thông báo cho hai người.”