Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 174

Cập nhật lúc: 2025-06-01 23:12:08
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà mẹ anh ta, ngay cả c.h.ế.t cũng không buông tha cho anh ta, làm anh ta gánh vác áy náy cùng bất an , cõng bêu danh, thậm chí làm bà đứa nhỏ vốn không nghe lời anh ta, bây giờ trực tiếp hận anh ta.

Hôm mà anh ta được tin Lý Quế Mai c.h.ế.t vội vàng quay về đó, Giang Ngạn, Giang Nguyên nhìn thấy anh ta liền xông qua cắn anh ta, đôi mắt đỏ ngầu hét lên với anh ta: “Ông còn quay về làm gì? Ông cút đi! Đi mà sống tốt đẹp với vợ của ông!”

Lúc này, Giang Kiến Hải buông thõng hai cánh tay đứng trước mặt Ninh Hương, trên mặt là sự suy sụp trước nay chưa từng có.

Trong hốc mắt anh ta có ánh nước, giọng nói cũng run rẩy, “A Hương, chuyện đời này anh hối hận nhất chính là ly hôn với em. Hối hận nhất nhất là anh có nhiều thời gian để đối xử tốt với em như vậy, mà anh lại… …”

Chán ghét tôi cả một đời.

Ninh Hương cười lên, nhìn anh ta, “Không phải là anh ly hôn tôi, là tôi ly hôn anh.”

Đời này đời sau đời sau nữa, cho dù là trọng sinh một trăm đời, cô cũng sẽ ly hôn với người này. Quan tâm anh ta có thật sự tỉnh ngộ hay không, thật sự có biết sai hay không, có phải là sau này sẽ trở thành một người đàn ông tốt chăm lo cho gia đình hay không.

Không muốn tiếp tục lãng phí thời gian với anh ta nữa, Ninh Hương nói xong lời này liền lập tức quay người, về đến thuyền của mình thì quả quyết khóa cửa lại, không cho thêm Giang Kiến Hải một ánh mắt dư thừa nào, cũng không nói thêm một lời thừa với anh ta, hoàn toàn coi anh ta là không khí.

Giang Kiến Hải ở bên ngoài lại thất thần đứng một lúc, nhìn ngọn đèn sáng lên bên trong thuyền của Ninh Hương, lại nhìn chằm chằm ngọn lửa đèn dầu một lúc, sau đó anh ta loạng choạng quay người, từng bước từng bước dần dần đi xa giống như mất hồn.

Có những thứ có những người, lúc nên trân trọng thì không trân trọng, làm mất rồi thì sẽ không tìm lại được nữa.

* * *Ninh Hương không để Giang Kiến Hải làm rối đến của mình một chút nào, bởi vì cô hoàn toàn không xem anh ta và chuyện nhà anh ta để trong lòng dù chỉ một chút, càng sẽ không thăm hỏi một tí ti, ở bên ngoài ngay cả tán gẫu cũng không nói.

Có một số đàn ông chính là đồ đê tiện, khi đối tốt với anh ta anh ta cho là điều tất nhiên, thâm chí là ghét bỏ, ăn đau chỗ người khác, hiểu rõ ai mới là người tốt thật sự, lại không cần mặt mũi ti tiện quay đầu cầu xin tha thứ.

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-174.html.]

Giống như anh ta chỉ phạm vào một lỗi nhỏ không đáng kể, nhất thời hồ đồ ma quỷ mê hoặc, anh ta tỉnh ngộ hối hận quay đầu, đơn giản nói một câu “Anh sai rồi”, phụ nữ sẽ tha thứ tất cả cho anh ra, mà anh ta tiến lùi cũng có người đợi.

Ninh Hương không phải là khúc xương mềm như vậy, Giang Kiến Hải cũng không quay nổi đầu như vậy. Tất cả sự không như ý đời này anh ta trải qua đều là đáng đời anh ta tự tìm, tự anh sẽ sẽ gánh vác tất cả!

Sau khi dùng hai ba câu nói đuổi Giang Kiến Hải đi, Ninh Hương cũng không quan tâm đến chuyện của nhà họ Giang nữa, chỉ một lòng đợi kết quả thi đại học. Lần đợi này đợi đến sau tết, tháng một nghe thấy loa phát, Hứa Diệu Sơn để tất cả mọi người rút thời gian đến đại đội tự mình nhận kết quả thi đại học.

Mặc dù trong lòng gấp không chờ được nhưng Ninh Hương sau khi nghe thông báo cũng không lập tức đi qua. Cô đợi đến buổi chiều ít người rồi mới đi đến đại đội, sau đó cùng Lâm Kiến Đông cùng nhau đi, hai người đúng lúc gặp nhau ở ngoài cửa lớn.

Chào hỏi một tiếng, Ninh Hương hít một hơi: “Anh hồi hộp không?”

Lâm Kiến Đông thẳng thắn cười gật đầu, cùng cô đi vào cửa lớn đại đội, sau đó đi về phía phòng làm việc của Hứa Diệu Sơn.

Vừa vào cửa phòng làm việc, trên mặt Hứa Diệu Sơn đã cười tươi như hoa, mở miệng chính là: “Nhanh vào nhanh vào.”

Ninh Hương sau khi đi vào liền nói: “Bí thư Hứa, chúng tôi đến lấy phiếu điểm.”

Hứa Diệu Sơn tất nhiên biết bọn cô đến lấy phiếu điểm, anh ta đã chuẩn bị xong từ sớm, quả quyết lấy hai phiếu điểm từ trong ngăn kéo ra đưa đến trước mặt Ninh Hương cùng Lâm Kiến Đông, hắng giọng một cái nói: “Hai người thi đỗ rồi!”

Nghe thấy lời này, Ninh Hương cùng Lâm Kiến Đông lại nhìn kết quả thi trên bảng điểm của mình, phút chốc vui mừng, gương mặt đầy ý cười, ánh mắt càng là phát sáng lấp lánh, trái tim giống như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.

Hứa Diệu Sơn đã sớm vui mừng xong từ lâu, giờ đây khá là bình thản, lại nói: “Chuẩn bị chuẩn bị, ngày kia đi Huyện tham gia thể nghiệm. Chuyện thi đỗ chúng ta cứ giữ bí mật đã, đợi trường học chính thức nhận vào, chúng ta thông báo cho toàn thôn qua loa!”

“Nói lời giữ lời đó, nếu thật sự được nhận vào, đến lúc đó nhất định phải đem theo pháo đến cửa nhà hai người phát giấy nhập học!”

Loading...