Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-06-01 23:12:03
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Lệ Trân lại nói: “Thẳng con trai này của bà ta đúng là nuôi uổng mà, dưỡng lão, lo ma chay, không cái nào làm được.”

Ninh Hương cười một cái nói: “Con trai anh ta cũng sẽ nhìn theo học theo thôi, bản thân anh ta cuối cùng sẽ có kết cục gì? Loại chuyện này, gần như đều là đời này học đời kia, cũng có thể nói là đời này báo ứng đời kia.”

Vương Lệ Trân nghĩ nghĩ rồi nói: “Con trai anh ta là người đầu tiên nhìn thấy Lý Quế Mai chết, cháu đừng nói, cũng thật sự sẽ có khả năng như vậy… …”

Mà gần đây hay mấy ngày tiếp đó của nhà họ Giang sẽ có bộ dạng gà bay chó sủa như nào, mâu thuẫn sẽ bùng nổ như nào, không cần đi xem cũng chẳng cần nghe ngóng cũng có thể tưởng tượng được. Người lớn sẽ không làm loạn ở tang lễ, nhưng Giang Ngạn ba đứa nhỏ đó sẽ không quan tâm.

Ninh Hương cũng không hỏi thăm chuyện này nhiều, ở nhà Vương Lệ Trân ăn cơm xong lại tán gẫu mấy chuyện thư giãn liền quay về thuyền của mình. Tắm rửa một cái cả thân thể thoải mái lên, sau đó chốt cửa đóng cửa sổ, chùm chăn vùi đầu đi ngủ.

Bầu trời mùa đông treo mấy ngôi sao sáng, điểm xuyến lên ngôi làng nhỏ bên sông.

Ninh Kim Sing cùng Hồ Tú Liên hôm nay quay về hơi muộn nên bữa tối nhà họ Ninh cũng sẽ muộn hơn. Ngồi xuống ăn cơm đầu tiên không tám chuyện nhà người ta, Hồ Tú Liên nhìn Ninh Lan hỏi: “Thi xong rồi, thi được như nào?”

Ninh Lan trong lòng không có chuẩn bị, cầm đũa bới cơm, một lúc lâu sau mới nói: “Nói không rõ được.”

Ninh Kim Sinh giơ đũa gắp rau, “A Lan tốt nghiệp cấp ba, hơn nữa vừa tốt nghiệp được hai năm, trong thôn nhiều học sinh cấp hai đi thi như vậy, còn có người đã tốt nghiệp được mười năm tám năm, A Lan nếu như còn không đỗ, vậy thì người khác cũng chỉ là phí công.

Hồ Tú Liên nghe lời này cũng gật gật đầu, “Cũng phải, nếu đại đội chúng ta có người thi đỗ, nếu không phải là A Lan thì cũng là Kiến Đông, những người khác chỉ là tham gia cho vui, có chữ còn không biết hết, có khi đều nộp giấy trắng ấy chứ.”

Ninh Ba ngẩng đầu nói theo: “Chị cả chính là chữ cũng không nhận ra được hết.”

Chuyện Ninh Hương đăng ký tham gia thi đại học theo người nhà họ Ninh thấy thì chính là Ninh Hương đầu óc không bình thường làm chuyện cười cho người ta xem, sau lưng bị không ít người chê cười. Hồ Tú Liên cũng không muốn nhắc đến chuyện này, chỉ nói: “Đừng nhắc đến nó nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-172.html.]

Vậy là Ninh BA cũng không nói thêm cái gì, Ninh Kim Sinh lúc này lại nói Ninh Lan: “Kỳ thi cũng kết thúc rồi, đừng ở nhà không nữa, ngày mai tiếp tục đi làm công đi. Toàn dựa vào tao với mẹ mày đi làm thì trong nhà sống như nào, có thể kiếm thêm một chút thì kiếm.”

Ninh Lan cúi đầu ăn cơm, hít sâu một hơi không nói chuyện.

Ăn cơm xong tắm rửa đi ngủ, cô ta nằm trên giường tay đan chặt vào nhau, im lặng khấn vái tất cả các loại thần một lần, không cầu xin cái gì khác, chỉ cầu cô ta lần này thuận lợi thi đỗ đại học. Chỉ cần thi đỗ đại học thì cả đời ăn chay cũng được.

Mà Hồ Tú Liên cùng Ninh Kim Sinh sau khi quay về phòng lên giường lại nói tán gẫu về chuyện nhà họ Giang, không có chuyện gì khác, tất nhiên là nói về Lý Quế Mai “Chết không nhắm mắt”.

Chuyện hai năm nay của nhà họ Giang bọn họ cũng đều biết hết, Hồ Tú Liên vô cùng tiếc nuối, chỉ nói: “Nhà có điều kiện tốt như nhà họ Giang, cái đồ mắt trắng Lưu Doanh không phải là người yên lành gì cho cam, hai năm đã hại nhà họ Giang thành như vậy.”

Ninh Kim Sinh tiếp lời: “Còn không phải chính là phụ nữ phá hoại à.”

Hồ Tú Liên nghĩ nghĩ vẫn không hả giận, “Nếu không phải Ninh Hương lúc đó ầm ĩ đòi ly hôn, nhà họ Giang cũng sẽ không biến thành như vậy, nhà thông gia tốt biết mấy chứ, cùng nhà chúng ta giúp đỡ lẫn nhau thì nhà chúng ta cũng sẽ không biến thành như bây giờ.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Hai năm nay không có cảm giác gì khác, chính là càng ngày càng nghèo, thu nhập chủ yếu là từ công điểm của bà cùng Ninh Kim Sinh. Ninh Lan cũng đi làm công, nhưng cô ta căn bản không kiếm được bao nhiêu công điểm, có thể nuôi một mình cô ta đã không tệ, hoàn toàn không giúp đỡ được gì cho gia đình.

Ninh Kim Sinh thở phảo một hơi, “A Lan thi đỗ đại học là được.”

* * *

Từ sau khi trọng sinh quay về vẫn luôn bận rộn đủ mọi loại chuyện, Ninh Hương ngay cả một ngày ngủ nướng cũng chưa có. Bây giờ cuối cùng đã vượt qua thi đại học, sau khi cả người thả lỏng thì giấc ngủ này cô ngủ dài hơn bình thường nhiều, ngủ mãi đến trưa ngày hôm sau.

Sau khi tỉnh dậy rời giường kéo rèm cửa sổ nhìn ánh sáng, chỉ cảm thấy bên ngoài ánh nắng tươi đẹp.

Bởi vì là mùa đông, Dương liễu bên hồ sớm đã trụi hết, chỉ còn sót lại cành cây trơ trọi. Ninh Hương đẩy cửa sổ hít một hơi không khí ướt lạnh trên mặt sông, quay người vào trong cột tóc lên, bắt đầu nhàn nhã nấu cơm.

Loading...