Nghĩ tới nghĩ lui, cô ta liền nghĩ tới Lâm Kiến Đông.
Ở trong thôn bọn họ, Lâm Kiến Đông là người có khả năng lấy ra tài liệu ôn tập nhất.
Sau khi nghĩ đến Lâm Kiến Đông, trong lòng liền kiên định hơn rất nhiều, Ninh Lan cũng không sốt ruột, trước tiên đi mượn sách giáo khoa đem về nhà, ngồi xuống chuẩn bị ôn tập kiến thức cơ bản trước.
Kết quả sau khi cô ta mở sách giáo khoa ra, thấy những câu hình học và số học các kiểu ở trước mắt thì liền trở nên ngây ngốc.
Cô ta vẫn nghĩ mình đường đường là học sinh tốt nghiệp cấp ba, nhưng dường như đã quên rằng, trong chín năm đến trường học, căn bản cô ta chưa từng nghiêm túc học hành. Mà những kiến thức cơ bản trước mắt này càng chưa hề có quá nhiều vết tích tồn tại trong đầu cô ta.
Cô ta từ năm 1967 bắt đầu học lớp một, khi đó là năm đại cách mạng văn hóa bắt đầu, trong trường, tất cả nghỉ học làm loạn cách mạng. Đeo cặp sách đi học căn bản đều không học tập, không phải tranh đấu với thầy cô thì là tổ chức đi biểu tình.
Năm 75 cô ta tốt nghiệp cấp ba, năm 76 đại cách mạng chính thức kết thúc. Cô ta học tiểu học năm năm, cấp hai cấp ba mỗi cấp hai năm, suốt chín năm trong thời kỳ đặc biệt như vậy, trong trường căn bản không ai học tập đàng hoàng, dạy về văn hoá đàng hoàng thì có nhưng không được xem là nội dung quan trọng.
Cô ta nhìn kiến thức trong sách giáo khoa, trong lòng chợt lạnh tới tận cùng.
Cô ta vẫn nghĩ người khác trình độ cấp hai cũng đi thi, cô ta trình độ cấp ba đương nhiên không thành vấn đề. Nhưng lúc này mở sách giáo khoa ra mới thật sự ý thức được, đây là ôn tập gì chứ, đây rõ ràng là bắt đầu từ con số không mà!
Đương nhiên nói từ số không thì có hơi khoa trương, đối với một vài câu hỏi đơn giản cô ta vẫn không vấn đề gì, chỉ cần không phải chữ Hán lạ thì phần lớn đều biết, viết chút bài văn ngắn cũng có thể, nhưng đó đều là những thứ cơ bản nhất.
Nhìn mấy hình học trước mắt, nghĩ đến thời gian ôn tập chỉ có hơn một tháng, ánh mắt cô ta bắt đầu thiếu tự tin, trong đầu vang lên ong ong, quả thực muốn đập đầu. Rất nhiều thứ chỉ dễ dàng khi tưởng tượng, khi thật sự bắt tay vào làm mới phát hiện có bao nhiêu khó khăn.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-166.html.]
Nhưng cô ta không đập đầu, cô ta hít mạnh một hơi để mình bình tĩnh, không thể chưa bắt đầu đã nửa đường bỏ cuộc.
Phải biết rằng người khác cũng không tốt hơn gì cô ta, phần lớn đều là không đến trường học, hoặc là bỏ học sớm, còn có những lão tam giới đó(1), đều tốt nghiệp mười năm không đến trường rồi, còn không phải là trong một tháng này ôn tập lại từ đầu sao.
(1) Học sinh tốt nghiệp phổ thông trung học những năm 1966, 1967, 1968
Mọi người đều giống nhau, tất cả đều là ôn tập từ đầu, cô ta cũng không kém chỗ nào, cô ta có thể.
Cứ vậy mà cổ vũ chính mình, Ninh Lan lại hít một hơi sâu, tay siết chặt bút chì, cắn răng, bắt đầu buộc chính mình đọc sách.
***
Từ sau khi hết năm, Ninh Hương bắt đầu làm các tác phẩm nghệ thuật cao cấp, ngày thường lại chú ý đọc sách ôn tập cho nên đến bây giờ cũng chỉ làm ra có hai bức sản phẩm thêu. Sau hôm đăng ký, cô giao sản phẩm mình làm xong cho phường thêu lấy tiền, cũng không lấy thêm vật liệu.
Tác phẩm nghệ thuật cao cấp tuy rằng làm rất chậm nhưng phải tỉ mỉ mới làm được tác phẩm tinh tế, mỗi sản phẩm thêu tinh xảo được làm ra, cảm giác thành tựu không giống với trước kia. Hơn nữa, tuy rằng vài tháng mới có thể làm ra một bức, nhưng tổng thể tiền công so với những món trước đó thì nhiều hơn không ít.
Tạm thời không làm sản phẩm thêu, Ninh Hương định dùng một tháng tiếp theo để ôn tập, với tâm thái chạy nước rút mà củng cố tóm lược lại tất cả kiến thức, cũng nghiên cứu sâu hơn một chút, bảo đảm lúc thi sẽ không có sai sót.
Tiểu Yến và Thải Phượng cũng không ngừng việc thêu, bọn họ vừa làm việc thêu kiếm tiền vừa ôn tập. Đương nhiên lúc này có rất nhiều người vừa đi làm vừa ôn tập, bởi vì còn muốn ăn cơm, thi đại học không nhất định có thể thi đậu, nhưng bụng nhất định không thể bị đói.
Ninh Hương theo như đã đồng ý với Tiểu Yến và Thải Phượng, ban ngày đến phường thêu ôn tập với bọn họ. Bọn họ đọc sách của bọn họ, cùng nhau thảo luận đề bài của bọn họ, mặt khác các thợ thêu vẫn cứ tán gẫu thêu hoa.
Đại khái cảm thấy sẽ làm ồn đến ba người ôn tập, cũng đại khái lúc tán gẫu có chút không tự nhiên, chạng vạng lúc các thợ thêu đang thu dọn đồ về nhà, Hồng Đào giao chìa khoá phường thêu cho Ninh Hương, nói với cô và Tiểu Yến, Thải Phượng: “Ngày mai bọn chị không tới nữa, dù sao gần đây thời tiết lạnh, nguyên liệu được phát cũng không nhiều nên ở nhà làm, phường thêu này bèn nhường cho các em ôn tập vậy.”