Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 163

Cập nhật lúc: 2025-06-01 23:11:42
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai cô gái này, một người tốt nghiệp cấp hai, một người chỉ học một năm tiểu học. Vừa rồi lúc nghe được thông báo khôi phục kỳ thi đại học, họ không có ý nghĩ sẽ đăng ký, nhưng sau khi thấy Ninh Hương đăng ký thì họ cũng muốn thử xem.

Hai người cứ thương lượng như vậy, một đường đi thẳng về nhà.

***

Ninh Hương lấy được đơn đăng ký, cục đá trong lòng cũng coi như rơi xuống đất. Kỳ thật khi cô nghe nói chuyện thi đại học trong năm này có học vấn tiểu học thi lên đại học, nhưng kỳ thật tự cô cũng chưa trải qua cho nên mới thấp thỏm.

Hiện tại đơn đăng ký đã lấy được, trái tim thấp thỏm cũng yên ổn trở lại.

Trở lại nhà thuyền, kẹp đơn đăng ký vào sách, tâm tình Ninh Hương nhẹ nhõm xào rau nấu cơm, ăn cơm xong cô lại ra cửa đi đến công xã một chuyến. Chạy đến xã mua bán mua một cây bút máy giá rẻ và một bình mực nhỏ.

Mua bút và mực xong, Ninh Hương từ công xã vội trở về nhà thuyền lấy đơn đăng ký ra, dùng bút máy cắm vào bình mực bơm mực sau đó nghiêm túc điền thông tin cá nhân của mình lên đơn đăng ký.

Từng nét bút điền xong thông tin, cô cầm đơn đăng ký lên cẩn thận thổi cho khô, chờ đến khi bút tích đều khô, cô hít sâu một hơi, không trì hoãn thêm một phút một giây nào mà vội lại chạy tới bộ đại đội gửi đơn đăng ký cho Hứa Diệu Sơn.

Hứa Diệu Sơn cầm đơn đăng ký của cô, nhìn nhìn nói: “Ừm? Chữ viết cũng không tồi.”

Anh ta mơ hồ nhớ rằng, hai năm trước cô và Giang Kiến Hải đến bộ đại đội đòi ly hôn, lúc điền thỏa thuận ly hôn, viết tên của mình vẫn còn xiêu xiêu vẹo vẹo. Xem ra mấy năm nay bỏ công không ít, chữ cũng viết đẹp như vậy.

Ninh Hương nhìn Hứa Diệu Sơn nhận lấy đơn đăng ký, được khen thì cười tự nhiên rồi cùng anh ta hàn huyên vài câu, sau đó cũng không đi ra ngoài mà vẫn đứng ở cạnh bàn làm việc, không có ý định đi.

Hứa Diệu Sơn nghi hoặc, lại ngẩng đầu nhìn cô: “Sao vậy? Còn có chuyện gì?”

Ninh Hương nhấp môi: “Bí thư Hứa, anh... Có thể… Có thể đóng dấu cho tôi không?”

Nghe xong lời này, Hứa Diệu Sơn bỗng dưng sửng sốt một chút, sau đó lập tức cười ra tiền: “Sao vậy? Cô còn sợ tôi làm đen đơn đăng ký của cô à, chính là tôi phát cho cô trước mặt nhiều thợ thêu như vậy, tôi có thể không đóng dấu sao?”

Ninh Hương vội vàng giải thích: “Bí thư Hứa, tôi không ý này, tôi chỉ là…”

“Hiểu mà.”

Hứa Diệu Sơn cắt ngang lời cô, kéo ngăn kéo lấy ra con dấu của Uỷ ban đại đội, ấn đủ mực xong “cạch” một cái đóng dấu một hình tròn đỏ thẫm lên đơn đăng ký, đóng xong lại lần nữa nhìn về phía Ninh Hương: “Thế này đã thiết thực rồi chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-163.html.]

Thế này là rất thiết thực, Ninh Hương gật mạnh đầu đáp lời “Ừm”, “Cảm ơn bí thư Hứa.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Hứa Diệu Sơn vẫn là câu nói kia: “Đăng ký rồi thì ôn tập cho tốt.”

Ninh Hương lại lần nữa gật đầu: “Được.”

***

Ra khỏi văn phòng Hứa Diệu Sơn, Ninh Hương hít thật sâu rồi chậm rãi thở ra. Trong khoảnh khắc này bỗng cảm thấy không khí bên ngoài mát mẻ hơn vài độ, hít thở đến nỗi phổi cũng có loại cảm giác ngọt ngào.

Sau đó khi cô đi ra cửa lớn của bộ đại đội, trước mắt bỗng xuất hiện hai thợ thêu của phường thêu, đều là 17-18 tuổi. Bởi vì tuổi nhỏ nên tham gia với mọi người chưa lâu, cảm giác tồn tại ở phường thêu rất thấp.

Nhưng một người đại đội lại thường làm việc cùng với người ở phường thêu, nói không quen biết là không có khả năng.

Hai thợ thêu này, một người tên Tiểu Yến, một người tên Thải Phượng.

Ninh Hương chào hỏi hai người họ, bọn họ hỏi Ninh Hương: “Chị A Hương, chị tới nộp đơn đăng ký sao?”

Ninh Hương cười gật gật đầu: “Chị đã nộp rồi, các em cũng tới đăng ký sao?”

Tiểu Yến hơi ngượng ngùng: “Không biết có được không, thấy chị đăng ký nên cũng muốn thử, vì vậy mới tới đây.”

Ninh Hương cổ vũ các cô: “Cơ hội tốt như vậy, cố gắng thi thử xem sao, thi không đậu cũng không có tiếc nuối.”

Thải Phượng ngược lại không hề không tự tin như Tiểu Yến, gật gật đầu nói: “Dù sao cố gắng hết mình là được.”

Nói xong lời này Ninh Hương phải rời đi, bảo bọn họ đi nộp đơn đăng ký đi. Nhưng cô đi chưa được vài bước lại bị Thải Phượng lên tiếng gọi lại.

Cô quay đầu lại, chỉ nghe Thải Phượng nói: “Chị A Hương, về sau chị đều tới phường thêu đi, chúng ta cùng nhau ôn tập. Còn có thể bảo anh ba Lâm sau khi tan làm cùng đến đây, anh ấy là học sinh cấp ba đó.”

Ninh Hương cười một chút, ngẫm lại chính mình đã một mình vùi đầu ôn tập hai năm, hiện tại xác thật cần tìm một người bạn cùng nhau giao lưu học tập. Người nhiều thì ý nghĩ cũng nhiều, mạch suy nghĩ đa dạng, đối với việc hiểu kiến thức cũng càng có sự trợ giúp.

Vì thế cô gật gật đầu: “Được đó.”

Tiểu Yến và Thải Phượng rất vui vẻ, cứ như vậy tay khoác tay tiến vào bộ đại đội.

Loading...