Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 153

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:54:11
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng suy đoán, cô ta vội vàng quay đầu lại, đi nhà xưởng tìm Giang Kiến Hải. Cũng may anh ta ở ngay văn phòng nhà xưởng chứ không đi đâu, cô ta tìm được văn phòng lập tức đi vào cửa nói: “Tiền với phiếu trong nhà đều bị trộm hết rồi, Giang Ngạn, Giang Nguyên với Giang Hân bây giờ cũng không thấy về nhà, anh có biết bọn nó đi đâu không?”

Giang Kiến hải nghe thấy vậy trong lòng trùng xuống, anh ta cả ngày đều vội vàng làm việc, chạy đi chạy lại quanh nhà xưởng xử lý đủ loại chuyện, làm sao nah ta biết Giang Ngạn, Giang Nguyên với Giang Hân đi đâu? Bọn chúng có thể đi đâu được chứ?

Giang Kiến Hải nhíu mày nói: “Có ý gì?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Lưu Doanh lạnh lùng nghiêm mặt, nói chuyện cũng không dễ nghe: “Ý của em là, chắc chắn bọn chúng đã lấy trộm tất cả tiền bạc ở trong nhà rồi trốn đi! Anh nuôi dạy con cái cũng tốt thật, trộm toàn bộ tiền của gia đình, không chừa lại đồng nào!”

Giang Kiến Hải nghe cô ta nói vậy lại đau đầu, não như muốn nổ tung. Anh ta cắn răng nhẫn nhịn, không muốn chấp nhặt cùng cô ta, vội vàng đứng dậy về nhà.

Sau khi vừa về đến nhà, trong phòng quả nhiên bị người khác lục tung lên, mà Giang Ngạn, Giang Nguyên cùng Giang Hân không về nhà.

Bây giờ thật sự anh ta không đau lòng vì bị mất tiền, mà lo lắng cho sự an toàn của ba đứa nhỏ. Bản thân bọn chúng chưa từng đi xa nhà, hơn nữa không có đủ tiền để ở nhà khách, chỉ có thể ngủ đầu đường xó chợ. Còn có Giang Hân nhỏ như vậy, sợ rằng Giang Ngạn với Giang Nguyên sẽ làm lạc mất Giang Hân.

Anh ta lo lắng, không biết đi đâu để tìm người. Suy nghĩ một lúc, vội vàng bước chân ra cửa, quay trở lại văn phòng của mình. Sau đó ngồi xuống cầm lấy điện thoại, gọi điện cho đại đội Cam Hà.

Điện thoại được kết nối anh ta chợt nghe ra đó là giọng nói của bí thư đại đội, chào hỏi qua loa hai câu, anh ta nói đột nhiên không tìm thấy Giang Ngạn, Giang Nguyên với Giang Hân đâu, làm phiền bí thư đại đội đi đến nhà anh ta xem thử giúp, xem bọn chúng có phải chạy về nông thôn với bà nội không.

Bí thư đại đội bỏ điện thoại xuống lập tức đi đến nhà họ Giang, tình cờ nhìn thấy ba đứa trẻ đang ăn cơm cùng Lý Quế Mai. Bây giờ anh ta mới yên tâm, trước khi đi còn dặn ba đứa nhỏ một câu: “Nên nhớ, sau này đi đâu thì phải nói với người nhà một tiếng.”

Giang Ngạn, Giang Nguyên, Giang Hân tai trái lọt sang tai phải, một người ngoài như anh ta thì biết cái gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-153.html.]

Bí thư đại đội dặn dò hai câu rồi rời đi, còn phải về gọi điện báo cho Giang Kiến Hải biết bọn trẻ vẫn an toàn. Kết quả anh ta còn chưa kịp đi, Lý Quế Mai lại buông đôi đũa xuống đứng lên nói với anh ta: “Tôi đi với cậu.”

Bí thư đại đội nghĩ thầm rằng bà ta muốn nói chuyện cùng với con trai, lập tức cùng bà ta đi về đại đội. Ba đứa nhỏ Giang Ngạn cũng không yên phận ở nhà, đi theo đằng sau m.ô.n.g bà nội cùng đi đến đội đội.

Vào phòng truyền thanh, bí thư đại đội đến bàn làm việc cầm điện thoại lên, gọi điện cho Giang Kiến Hải. Vang lên hai tiếng không đợi Giang Kiến Hải nhấc máy, anh ta lại cúp điện điện thoại rất nhanh.

Khoảng ba giây sau, Giang Kiến Hải điện lại.

Bí thư đại đội nhận điện thoại chào hỏi với Giang Kiến Hải hai câu, chỉ nói Giang Ngạn, Giang Nguyên và Giang Hân đều đã về nhà, gọi điện để anh ta yên tâm, sau đó nói Lý Quế Mai muốn nói chuyện cùng anh ta, rồi đưa ống nói đến tay Lý Quế Mai.

Lý Quế Mai cầm ống nghe đặt bên tai, nói với điện thoại: “Người phụ nữ c.h.ế.t tiệt kia đã làm gì cháu của mẹ? Con không những không giúp con gái mình, con lại đi giúp người phụ nữ kia! Rốt cuộc đó là nhà của ai, dựa vào cái gì mà lại đánh đập cháu trai cháu gái của mẹ? Ba đứa nhỏ cả người đầy thương tích, có phải do người phụ nữ kia làm hay không?”

Giang Kiến Hải nghe được tiếng quát hung dữ của Lý Quế Mai, thần kinh cũng theo bản năng mà kéo căng. Anh ta cầm điện thoại hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh hết sức nói: “Là bọn nhỏ tự mình chạy về nhà, hai ngày nữa con sẽ về đón bọn chúng.”

Giang Ngạn, Giang Nguyên cùng Giang Hân nghe được giọng nói trong điện thoại, Giang Ngạn lập tức hung dữ nói: “Bọn con không về!”

Lý Quế Mai cũng nói trong điện thoại: “Người phụ nữ kia vẫn ở đấy, con nghĩ cháu trai cháu gái mẹ sao có thể về được chứ? Quay về lại bị cô ta đánh đập sao? Bản thân con có vợ, là con mặc kệ không quan tâm người trong nhà mỗi này như thế nào sao? Đợi đến khi con dạy dỗ lại vợ mình cho thật tốt thì hãy đến đón bọn trẻ về.”

Giang Kiến Hải vừa định nói chuyện, điện thoại “cạch” một tiếp bị cúp.

Ngày trước thì không nói, bây giờ bọn trẻ phải đến trường, vừa mới khai giảng học kỳ mới không lâu, vì thế anh ta lại càng vội vàng điện lại. Nhưng Lý Quế Mai không nhận, dẫn theo Giang Ngạn, Giang Nguyên cùng Giang Hân về nhà.

Bí thư đại đội thấy điện thoại vẫn vang, lập tức nói: “Đi hết rồi.”

Loading...