Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 124

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:52:58
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bây giờ cô ta thấy Ninh Hương, đúng thực là chỗ nào cũng đều tốt, ha ha.

Bởi vì là quan hệ người cũ và người mới, trời sinh chính là quan hệ bị lấy ra so sánh, cơn ghen trong lòng Lưu Doanh không khống chế được mà bốc lên, nhìn bóng lưng Ninh Hương mở miệng nói: “Sao vậy hả? Giang Kiến Hải ly hôn với cô rồi cưới tôi nên cô thấy tôi thì không vui hả?

Đơn giản là tìm cảm giác tồn tại, ý kia chính là —— Nhìn xem, cô xinh đẹp thì thế nào, hiền lành thì thế nào, còn không phải thua tôi sao. Giang Kiến Hải không phải người coi trọng bề ngoài, hơn nữa lại theo đuổi, người ta chỉ thích con gái có nội hàm và gia đình học thức.

Cô ta cảm thấy Ninh Hương khẳng định cũng là ghen tị, bởi vì người đàn ông là xưởng trưởng bị cô ta đoạt đi cho nên hiện tại nhìn thấy cô ta mới có phản ứng này. Cô ta vừa ghen vừa cảm thấy rất đắc ý, dù sao cô ta cũng là đương nhiệm, là người thắng lợi.

Ninh Hương nghe nói như thế liền ngừng bước chân, đặt lưỡi liềm vào giỏ rồi quay người lại.

Cô nhìn mặt Lưu Doanh một cái, hỏi một câu: “Cô đắc ý lắm hả?”

Lưu Doanh không nói chuyện, chỉ là nhìn Ninh Hương, biểu tình rõ ràng.

Ninh Hương cười nhạo một cái, hơi không nói nên lời: “Giang Kiến Hải không nói với cô sao, là tôi đề nghị ly hôn với anh ta, ngay tại phường thêu của đại đội chúng tôi, tất cả tú nương đều nhìn thấy. Anh ta là tên rác rưởi, tôi không cần nên ném đi, cô nhất định phải nhặt về, còn tưởng là bảo bối mà mình giành được, còn muốn tạo cảm giác tồn tại trước mặt tôi, đầu óc bình thường chứ?”

Lưu Doanh bị cô nói đến mức xanh mặt, mím môi bình ổn hơi thở, ngón tay nắm chặt lưỡi liềm.

Ninh Hương nhìn cô ta nói tiếp: “Sao hả? Anh ta bỏ cô ở lại nông thôn mà một mình vui sướng đi vào thành, cô còn chưa phát hiện anh ta là tên rác rưởi sao? Tôi nói anh ta là tên rác rưởi mà người khác không tin, hẳn là cô nhận thức rõ hơn chứ? Có tâm tư và thời gian đi giành đàn ông thì đi làm gì đó không tốt hơn hả? Cô biết không, cũng bởi vì loại phụ nữ như cô mà loại đàn ông như Giang Kiến Hải mới cảm thấy mình là cái bánh thơm ngon, là trung tâm thế giới. Cần gì phải bợ đỡ để nâng giá trị cho loại người như anh ta, dành nhiều thời gian hơn để nâng giá trị cho mình không tốt hơn sao?”

Lưu Doanh vẫn luôn bình ổn hơi thở, nghe Ninh Hương nói xong, cô ta cứng rắn nhếch khóe miệng cười một chút, buộc phải tôn trọng mà nói: “Anh ấy đương nhiên là bảo bối, công việc của anh ấy dễ kiếm nhiều tiền, có tiền cho tôi tiêu, sao lại không phải là bảo bối? Giang Ngạn Giang Nguyên và Giang Hân cũng thông minh, về sau lại có triển vọng lớn, cuộc sống của tôi sẽ trôi qua tốt hơn, giá trị bản thân tự nhiên sẽ cao lên. Nhưng còn cô, cô cũng chỉ mạnh miệng thôi chứ còn gì nữa?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-124.html.]

Giang Ngạn, Giang Nguyên, Giang Hân?

Ninh Hương nhìn chằm chằm Lưu Doanh, lát sau lại thuận nước đẩy thuyền thử thăm dò mà hỏi: “Một nông dân như tôi không tưởng tượng được, bọn nó về sau có thể có tiền đồ lớn thế nào để cô sống những ngày tốt lành như vậy.”

Lưu Doanh cười cười: “Cô tưởng tượng không được là đúng rồi, cô có bao nhiêu kiến thức chứ, đến cả chữ cũng không biết, tin tức quốc gia quốc tế cô có biết không? Một năm này nhiều chuyện lớn, mắt thấy là phải biến thiên, thứ cô không tưởng tượng nổi còn nhiều nữa.”

Một năm này?

Biến thiên?

Ninh Hương nhìn Lưu Doanh, ánh mắt càng phát ra thâm thúy, nếu như cô suy đoán hợp lý, cô gái này hẳn là cũng không phải người bình thường, cô ta biết tiếp theo xã hội sẽ biến hóa, cũng biết Giang Ngạn Giang Nguyên và Giang Hân sau khi lớn sẽ rất có tiền đồ.

Bởi vì thế này, cho nên mới khăng khăng gả cho Giang Kiến Hải?

Nếu như đúng, vậy cô ta thật là không đáng để ai đồng tình, khoá trái cửa nhà với Giang Kiến Hải rồi cùng giày vò lẫn nhau cả đời đi.

Gặp phải người mẹ kế chỉ vì công danh lợi lộc như cô ta, Giang Kiến Hải thì là tên súy thủ chưởng quỹ(1) hoàn toàn mặc kệ việc trong nhà, đời này Giang Ngạn Giang Nguyên và Giang Hân còn có thể có tiền đồ lớn như vậy hay không, cứ chờ sau này sẽ biết.

(1) Ai đó yêu cầu người khác làm việc nhưng bản thân không làm gì

Đời trước Ninh Hương hi sinh rất nhiều cho Giang Ngạn Giang Nguyên và Giang Hân, con nít vốn là khó dẫn theo, huống chi là mấy đứa nhỏ vốn không có bất kỳ quan hệ m.á.u mủ gì với cô, phẩm hạnh thì cũng không tốt đẹp gì.

Mới đầu bọn nó không tiếp nhận cô, thái độ thù địch đối với cô vô cùng lớn, không ít lần hợp lại bắt nạt cô. Nhưng cô chỉ như bọn nó tuổi còn nhỏ, kiên nhẫn và thật tâm với bọn nó, bao dung hết mọi điểm xấu của bọn nó, đợi cơ hội sẽ dạy tụi nó đạo lý làm người và lợi ích của việc nghiêm túc học tập.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô thương hại bọn nó không có mẹ ruột không ai dạy, cha ruột lại vung tay mặc kệ, cô làm đồ ăn ngon cho bọn nó, mỗi ngày đều dọn dẹp sạch sẽ cho bọn nó có thể diện, không để cho tụi nó trông như ăn mày mà bước ra đường.

Loading...