Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Một Đời Làm Mẹ Kế - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-05-30 22:38:00
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đương nhiên hiện tại không có mâu thuẫn gì với mấy đứa con, chỉ có mâu thuẫn với bà mẹ chồng xấu này. Còn mấy đứa con, cô ta cảm thấy mình hoàn toàn có thể nhịn được, dù sao sau khi có biện pháp, ba đứa trẻ này có thể đưa cô ta đến đỉnh cao cuộc đời.

Nhưng Lý Quế Mai, cô ta thật sự hoàn toàn nhịn không được, có chuẩn bị tâm lý khuyên chính mình bớt buồn buồn thì cũng nhịn không được. Biểu tình kia của Lý Quế Mai vừa bày ra, bô bô mắng chửi là cô ta liền m.á.u xông lên não muốn đánh nhau với bà ta.

Giang Kiến Hải không hiểu được, anh ta mở to mắt nhìn về phía Lưu Doanh, vô cùng bất đắc dĩ nói: “Cho nên tại sao lại muốn náo hả? Bà ấy đã lớn tuổi như vậy, nói chứ cũng sắp xuống mồ rồi, em nhường bà ấy một chút không được sao? Để bà ấy an hưởng tuổi già không được hả? Còn có đây là năm gì rồi, mướn người giúp việc để cho người ta tố giác sao? Đây là chuyện bóc lột giai cấp, mấy lời này về sau em ít nói giùm anh cái.”

Lưu Doanh mở to hai mắt: “Là em muốn náo sao? Mẹ anh là người thế nào anh nhìn không ra sao? Lúc trở về anh nói với em, bà ấy chỉ là miệng mồm linh tinh nhưng con người rất tốt, xin hỏi tốt chỗ nào? Em không cần nghe hiểu bà ấy nói, nhìn sắc mặt và giọng điệu liền biết mấy lời mắng em khó nghe nhường nào. Em ở nhà cũng không có làm việc nhà, làm không tốt không phải là bình thường sao? Em ở nhà cũng không có hầu hạ ai, đến nơi đây hầu hạ cả nhà anh, lại còn mắng em! Bà ấy chính là muốn chèn ép em, giẫm đạp em dưới chân mà!”

Giang Kiến Hải lại hít sâu một hơi: “Việc nhà làm không tốt thì em học hỏi luyện tập đi, những phụ nữ khác đều được, chỉ có em không được? Còn nữa, em làm không tốt, bà ấy nhìn không vừa mắt lải nhải hai câu thì thế nào? Em có mất miếng thịt hay là thế nào? Cái gì gọi là muốn đạp giẫm em dưới chân?”

Lưu Doanh trong nháy mắt lại bực dọc: “Giang Kiến Hải, anh có ý gì hả? Không xem em là người đúng không?”

Giang Kiến Hải vốn cũng không phải là người có kiên nhẫn đối với phụ nữ, đời trước lại quen đối xử với Ninh Hương như thế. Anh ta đối với Lưu Doanh cũng không kiên nhẫn nhiều, sớm đã bị cô ta giày vò mà mất hết. Thấy thái độ của Lưu Doanh không tốt, lần này anh ta lập tức nổi giận.

Giận lên nói với Lưu Doanh: “Anh có ý gì hả? Anh còn muốn hỏi em có ý gì nữa kìa? Kia là mẹ anh! Mẹ ruột một tay phân một tay nước tiểu mà nuôi anh lớn! Nói bao nhiêu lần rồi, em nhường bà ấy một chút, nhường bà ấy một chút không hiểu sao?”

Lưu Doanh oán giận nói tiếp nói một câu: “May tay phân một tay nước tiểu cho ăn mà lớn hả?”

Giang Kiến Hải: “...”

Anh ta thực sự nhịn không được, nổi giận lớn tiếng: “Lưu Doanh, em có bị bệnh không? Đọc sách toàn dùng để cãi nhau mắng nhau đúng không? Kính già yêu trẻ hiếu kính cha mẹ em có biết hay không? Vợ trước của anh không biết chữ cũng hiểu hơn em!”

Lại nhắc vợ trước đúng không, Lưu Doanh cười lạnh: “Vợ trước của anh tốt như vậy, anh cứ nhớ mãi không quên như thế thì đi tìm cô ta đi!”

Giang Kiến Hải tức giận muốn xỉu, thực sự không nghĩ ra sao mình lại cưới về một người vợ như thế, trước khi kết hôn rõ ràng không phải như vậy. Hiện tại thật sự là hoàn toàn không nói đạo lý, một chút xíu đạo lý cũng nói không hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-lam-me-ke/chuong-117.html.]

Văn nhã có nội hàm cái rắm, lời lẽ lúc mắng người khác càng khiến người ta tức giận hơn so với người không đi học.

Mẹ anh ta nói không sai, sách đều bị đọc trong bụng chó hết rồi!

Trước khi kết hôn là giả vờ sao?

Khẳng định là giả vờ.

Anh ta thật sự tức muốn chết, dùng tay che trán phục hồi lại hơi thở, nếu không cảm thấy mình có thể sẽ đột ngột chảy m.á.u não qua đời ngay tại chỗ. Anh ta thật không biết phụ nữ có thể càn quấy như thế, anh ta tức gần c.h.ế.t cãi cũng cãi không lại, thật tức c.h.ế.t anh ta tính toán mà!

Thực sự không chịu nổi, anh ta vén chăn lên xuống giường, cũng muốn tránh né Lưu Doanh để tỉnh táo lại.

Kết quả Lưu Doanh ngồi ở trên giường nhìn anh ta: “Cãi nhau không lại liền chạy, lại muốn lạnh nhạt với em đúng không? Anh chỉ có chút bản lĩnh này, ra ngoài cũng đừng trở lại nữa, anh ngủ bên ngoài là được, không khí bên ngoài tươi mới hơn.”

Giang Kiến Hải hít thở thật sâu thật sâu, kiềm chế cơn giận, quay đầu lại nhìn Lưu Doanh, kiềm chế giọng điệu nói: “Lưu Doanh, em làm cho rõ ràng, đây là nhà anh, anh thích ngủ đâu thì ngủ đó. Anh có thể đuổi em đi nhưng em không có quyền đuổi anh đi!”

Lưu Doanh nhìn anh ta: “Anh dám đuổi em đi? Em cầm giấy hôn thú đến ủy ban tố anh ngược đãi vợ! Anh đã cưới em thì phải chịu trách nhiệm với em đến cùng. Em vì anh mà làm mất lòng cha mẹ, anh dám ngược đãi em thử xem, em cá c.h.ế.t lưới rách với anh!”

Nhược điểm của Giang Kiến Hải chính là c.h.ế.t cũng phải sĩ diện, anh ta tuyệt đối sẽ không để cô ta đến ủy ban làm loạn hay là để cô ta nháo đến chỗ công xưởng anh ta, cô ta có thể bóp anh ta gần chết.

Giang Kiến Hải đương nhiên lại suýt chút nữa tức muốn xỉu, thậm chí muốn đưa tay véo mạnh nhân trung của mình. Hơn nửa ngày anh ta quả nhiên cũng sợ rồi yếu rồi cam chịu số phận luôn rồi, nhưng lại không muốn lại chịu thua mà dỗ dành, thế là ném cho Lưu Doanh một câu: “Được, anh đi!”

Nói xong anh ta cầm áo bông lên đi ra ngoài, mặc áo bông rồi vào nhà bếp. Vẫn là ngồi phía sau lòng bếp hút thuốc lá, trọn một đêm hút hết một bao, hút đến rạng sáng vẫn là buồn ngủ nên chạy vào phòng Giang Ngạn, chen lên giường Giang Ngạn Giang Nguyên mà ngủ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sáng sớm Giang Ngạn Giang Nguyên tỉnh lại, cả mặt mơ mơ màng màng ngơ ngác—— Sao mà ngủ dậy ở đầu giường lại nhiều thêm một người vậy?

A, hoá ra là người cha đáng thương của tụi nó.

Loading...