Sống Lại Một Đời, Gả Cho Một Chàng Vàng Chân Chính - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-04-28 14:00:32
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô giống như nàng tiên giáng trần.

Mới sáng sớm đã có thể nhìn thấy cảnh này, đôi mắt của Trình Kính Tùng ngay lập tức trở nên dịu dàng và bối rối, cơn chóng mặt do thiếu ngủ biến mất ngay lập tức.

“Thật tuyệt. Anh nở nụ cười ngốc nghếch, kéo chiếc chăn bị trượt xuống cho cô.

Sau khi cẩn thận giém từng góc chắn, lúc này anh mới rón rén đứng dậy, như sợ làm cô thức giấc.

Trình Kính Tùng không mặc bộ quần áo gần như là đồ mới như ngày hôm qua nữa, bởi vì bộ quần áo được mượn từ nhà thím Tiền giống như chiếc xe ba gác, giặt sạch sẽ xong lập tức muốn trả lại.

Anh nhìn quần áo mà Cố Nghiên đã thay khi cô tắm rửa vào ngày hôm qua, cũng mang tất cả chúng đi.

Mặc dù người trong quê không thích giặt quần áo cho phụ nữ, nhưng anh sẵn sàng làm việc này.

Đây là vợ của mình, cũng không phải là người phụ nữ không đúng đắn nào khác, sao chồng lại không thể giặt hộ quần áo?

Sau này Trình Kính Tùng còn muốn nấu cơm đun nước, làm việc nhà, cho gà ăn, xới đất trong khu đất tư nhân hoặc đan những chiếc giỏ bằng rơm, đến lúc đó có thể gửi chúng đến xã mua bán để đổi lấy tiền.

Rõ ràng mỗi ngày đều phải lặp lại những việc này, nhưng hôm nay rõ ràng là có động lực hơn.

Khoảng chín giờ, Cố Nghiên tự nhiên tỉnh dậy sau giấc ngủ say, vừa định vươn vai một cái, kết quả là bắt gặp ánh mắt trong veo của hai đứa trẻ.

“Chị dâu, chị tỉnh rồi!” Mao Mao và Nhuyễn Nhuyễn đã canh gác ở bên cạnh giường được hơn nửa giờ rồi.

Không phải họ có tật xấu thích ngắm người ta ngủ, mà cũng giống như Trình Kính Tùng, cảm thấy tất cả những điều này đều không có thật.

Vì thế, sợ chị dâu đột nhiên biến mất, lúc này mới cố thủ ở đây.

"Đúng vậy, chị tỉnh rồi" Thấy mình còn không dậy sớm bằng hai đứa nhóc, Cố Nghiên không khỏi có hơi xấu hổ, nào còn dám ở trên giường thêm một giây nào nữa: " Các em có đói bụng không, chị dâu đi nấu cơm cho em ăn nhé"

Cô mặc chiếc áo khoác bông cồng kềnh vào, muốn xuống giường.

Nhuyễn Nhuyễn vội vàng lắc đầu: “Chị dâu, anh trai đã nấu cơm xong rồi, chị dậy là có thể ăn ngay"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-86.html.]

"Chị dâu, em đi giày cho chị!" Nhuyễn Nhuyễn vừa nói xong, Mao Mao đã cầm giày bông của Cố Nghiên lên, chờ Cố Nghiên duỗi chân ra.

Những người không biết chắc còn tưởng Cố Nghiên là một Hoàng thái hậu nào đó.

"Hai người các em, làm như chị dâu bị bại liệt vậy"

Trong lòng Cố Nghiên thực sự cảm động lại chua xót: "Về sau không cho phép làm như vậy nữa, chị dâu có thể tự mình làm được."

Nói xong, cô vội vàng cầm lấy giày mình rồi xỏ vào.

Sao có thể để trẻ con đi giày cho mình, nghiệp chướng đấy!

Ai ngờ Mao Mao lại không vui, bĩu môi nói: "Nhưng bọn em muốn hầu hạ chị dâu mà!"

"Đúng vậy! Đúng vậy!" Nhuyễn Nhuyễn cũng không vui.

Bọn nó không muốn chị dâu nghĩ bọn nó chỉ biết ăn không ngồi rồi ở trong nhà.

“Hai đứa ngốc.” Cố Nghiên bất đắc dĩ xoa xoa đầu chúng.

DTV

Chờ đến khi Cố Nghiên ra khỏi phòng, Trình Kính Tùng đã dọn hết đồ ăn lên bàn cho cô.

“Nghiên Nghiên, ăn cơm thôi.” Sau khi Trình Kính Tùng nhìn cô một cái, lập tức cúi đầu xuống, nghĩ tới chuyện tối hôm qua ngủ cùng nhau, lỗ tai của anh không kiềm chế được đỏ bừng lên.

“Ấy, anh cả, sao tai và mặt anh lại đỏ như vậy?” Mao Mao phát hiện ra điều này, không nhịn được lớn tiếng kêu.

“Giống như m.ô.n.g khỉ vậy á!” Nhuyễn Nhuyễn còn không quên bổ thêm một dao.

Bị mấy đứa em phát hiện ra mình xấu hổ, lúc này Trình Kính Tùng lập tức đen mặt: “Ăn cơm cũng không chặn được miệng bọn em!"

Nhìn mấy anh em cãi nhau chí chóe, Cổ Nghiên bật cười.

Đây mới là một gia đình bình thường, không giống như nhà họ Cố, ngoại trừ việc tẩy não cô cũng vẫn là tẩy nào, càng không giống như nhà họ Triệu, còn không cho phép cô được lên bàn ăn cơm.

Loading...