Sống Lại Một Đời, Gả Cho Một Chàng Vàng Chân Chính - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-04-27 23:24:27
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mày cười cái gì?” Cố Nguyệt không khỏi khó chịu, trừng mắt nhìn cô, chị ta không hiểu dưới loại tình huống thế này, sao cô còn có thể thanh cao như vậy.

“Cố Nguyệt, lẽ nào chị không tò mò, vì sao tôi sống c.h.ế.t cũng không chịu gả cho Triệu Kiến Minh không?” Cố Nghiên không trả lời câu hỏi này, mà tiến thêm một bước, đôi môi đỏ mọng kề sát vào tai cô ta nhẹ nhàng nhả từng chữ một.

“Tại sao?” Cố Nguyệt tất nhiên tò mò, lập tức truy vấn.

Cố Nguyệt liếc mấy xã viên đang tò mò bọn họ thì thầm to nhỏ, cũng không lập tức trả lời ngay, mà ra hiệu chị ta đi theo cô.

“Cố Nghiên, cô rốt cục đang thừa nước đυ.c thả cái gì?” Vấn đề này đã sớm khiến Cố Nguyệt nghi ngờ, bây giờ cô ta phải hỏi cho ra nhẽ. Đợi đến khi hai người đến bên ven sông, Cố Nghiên mới mở miệng:”Bởi vì anh ta có vấn đề."

“Sao có thể thế được!” Cố Nguyệt theo bản năng phản bác: “Tuy anh ấy không cường tráng như Trình Kính Tùng, nhưng cô cũng không được vu oan cho anh ấy có vấn đề gì chứ."

Thế mà cũng bảo vệ đấy!

Cố Nghiên tự biết rằng những gì cô chuẩn bị sắp nói tới đều sẽ vô ích, nhưng cô nói ra cũng không phải vì muốn chị ta thay đổi ý định, mà là vì muốn xin lỗi lương tâm bản thân mình.

Vì thế, dưới ánh nhìn phẫn nộ của cô ta, cô tiếp tục nói: “Anh ta có tính ngược đãi, sau khi kết hôn sẽ bạo lực gia đình"

“Mày nói bậy!” Lần này giọng của Cố Nguyệt đã trở nên sắc bén hơn.

Một người hào hoa phong nhã như anh Kiến Minh, còn biết ngâm thơ, sao có thể bạo lực gia đình được, này cũng thật nực cười.

“Cố Nghiên, tạo thấy mày thật sự hối hận rồi, vì vậy mới phải tuỳ tiện bịa ra mấy lời này để lừa tao, nhưng tao sẽ không tin mấy lời này của mày từ hôn anh Kiến Minh, rơi vào cái bẫy ác độc của mày, để mày cướp anh Kiến Minh đi!” Cô ta thậm chí còn ác ý xuyên tạc lòng tốt của cô.

"Não tàn!"

Nghe thế, Cố Nghiên chửi một câu xong rồi quay người bỏ đi, không khuyên thêm câu nào nữa.

Cô cũng không phải không nóng nảy đâu!

Đối với hành động của chị ta mấy ngày nay, cô thờ ơ lạnh nhạt nhìn chị ta gả cho tên súc sinh đó thì có sao, dẫu sao thì đó cũng là lựa chọn của chính chị ta, cô cũng không có bất kỳ lỗi gì với chị ta cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-75.html.]

Nếu cô ta đã không tin, thì cô cũng không còn cách nào nữa.

“Tao sẽ không tin! Một chút cũng không tin!” Cố Nguyệt căm hận giậm chân, ý nói rằng sẽ không vì vài ba câu của Cố Nghiên mà bị d.a.o động.

Cố Nghiên cũng không quay đầu lại, tin hay không tin thì tùy, chỉ cần chị ta sau này không hối hận là được.

Ngày diễn ra hôn lễ đến như đã định.

Mới sáng sớm đám chim hỉ thước đã bay đến, đậu gần chuồng bò rồi cất tiếng kêu nháo nhác không ngừng, phảng phất như muốn nói: Mối hôn sự này tôi đồng ý! Đồng ý! Sẽ thật hạnh phúc!

“Là điềm lành. Bà cụ luôn thích những điềm lành, lúc này trên mặt tràn đầy ý cười, đích thân chải tóc cho Cố Nghiên.

“Một lược chải cho đến cùng"

DTV

“Hai lược bạch thủ tề mi"

“Ba lược con cháu đầy đàn."

Bà cụ đầy vẻ từ ái lên tiếng chúc phúc, đến cả hốc mắt Cố Nghiên cũng rưng rưng.

Kiếp trước lúc kết hôn, cô cũng muốn bà nội chải tóc, đích thân tiễn cô xuất giá, nhưng Lý Chiêu Đệ và Cố lão không những không cho, mà ngay cả tiệc rượu cũng không cho phép bà ấy đến.

Cuối cùng, bà ấy cũng chỉ có thể đứng giữa đám đông, xa xa nhìn cô.

Cho dù đã trải qua bao nhiêu năm, cô vẫn có thể nhớ rõ khuôn mặt đẫm nước mắt của bà nội ngày hôm đó, trong lòng xót xa đến tột cùng, để lại nỗi tiếc nuối sâu sắc.

“Không được khóc, không được khóc, khóc sưng mắt rồi sẽ không đẹp nữa."

Bà nội Cố không ngừng lau mặt cho cô, mỗi một nếp nhăn trên khuôn mặt già nua đều mang vẻ vừa buồn vừa luyến tiếc.

Cố Nghiên liên tục lên tiếng nhắc nhở.

Quá khứ là quá khứ, hiện tại là hiện tại, cô của bây giờ không còn hối tiếc nữa, vậy tại sao lại khóc?.

Loading...