Bên này, Cổ Đại Bảo và Lý Chiêu Đệ cũng biết được lai lịch của em họ Tần từ miệng những người đi đường.
"Quả nhiên là một ông chủ lớn đến từ tỉnh.”
Lý Chiêu Đệ cũng không biết nghĩ đến cái gì, vừa lẩm bẩm vài chữ, vừa ngẩn người, như thể nghĩ tới chuyện gì đó trong quá khứ.
Năm đó, không biết đứa trẻ đó như thế nào rồi!
“Vậy thì khá lắm rồi?” Cổ Đại Bảo không phát hiện ra sự kỳ lạ của Lý Chiêu Đệ, ngược lại tỏ vẻ chẳng bố, trong lòng nghĩ, bản thân sau này nhất định sẽ giàu có hơn anh ấy, để anh ấy phải quỳ xuống gọi cậu ta là ba.
Nhưng quan trọng nhất bây giờ, đó là xây nhà!
DTV
Sau khi hai mẹ con tìm được đội thợ xây ở tỉnh, bọn họ chỉ có một yêu cầu, đó là ngôi nhà được xây phải to và sang trọng hơn ngôi nhà của nhà Cố Nghiên ở làng bên!
Đội xây dựng đã đáp lại bằng một nụ cười, kỳ thực trong lòng chẳng biết phải nói gì.
Cố Nghiên nhà người ta bây giờ là bà chủ lớn số một số hai ở trong tỉnh, không biết nghĩ như thế nào mà lại không có chút hối hận nào khi năm đó đối xử với con gái mình như vậy, mà còn đi đâu cũng hơn thua.
Còn không biết tự cầm chân lên mà nghĩ, thật sự so bì được không?
Ngôi nhà cũ nhà họ Cố được phá bỏ, sau đó đào móng bên dưới.
Khi nhà họ Cố đang chìm đắm trong khao khát về căn nhà mới, ai ngờ, Cổ Đại Bảo làm chuyện khuất tất cuối cùng cũng lộ ra, bị công an bắt ở hang ổ làm hàng giả.
Chỉ là tên nhóc này không thành thật, lựa chọn nhảy xuống biển chạy trốn, kết quả đầu va phải tảng đá, sau khi được cứu lên thì trở thành người thực vật.
“Sao có thể như vậy được, làm sao có thể như vậy được, con trai tôi rõ ràng là làm ăn chân chính, sao các người có thể nói thằng bé liên quan đến lừa đảo?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-183.html.]
Lý Chiêu Đệ biết được tin tức này, khi chạy đến bệnh viện, trực tiếp ngã quỵ xuống đất, khóc cạn nước mắt.
Chân của ba Cố cũng mềm nhũn,môi điên cuồng run rẩy, hồi lâu không nói được lời nào.
Đây là đứa con duy nhất của nhà họ Cố!
Hơn nữa buổi sáng mọi chuyện còn tốt đẹp, cậu ta còn bảo ăn thêm hai cái bánh bao thịt, nhưng bây giờ lại trở thành một người thực vật sống dở c.h.ế.t dở. Ai rơi vào hoàn cảnh này cũng sẽ không chịu nổi.
“Chứng cứ đã xác thực rồi.” Công an nghiêm túc trả lời.
Có điều Cổ Đại Bảo bây giờ đã rơi vào tình cảnh như vậy, đương nhiên cũng không còn cách nào bắt cậu ta vào tù, bây giờ chỉ có thể để cậu ta chịu án bên ngoài nhà tù.
“Tôi không tin, tôi không tin, con trai tôi thật thà như vậy." Lý Chiêu Đệ vô cớ bắt đầu làm loạn, khỏi phải nói là giọng nói vang đến mức nào, e là còn vang hơn cả gϊếŧ heo.
Khi Cố Nghiên đến, nhìn thấy Lý Chiêu Đệ nằm trên đất khóc lóc om sòm.
Đương nhiên không phải là cô đến thăm Cố Đại Bảo.
Chỉ là đưa Nhuyễn Nhuyễn đến bệnh viện khám về tình hình phục hồi của tim, tình cờ gặp phải cảnh tượng này.
“Chị dâu, kia hình như là người nhà họ Cố, hay là chúng ta tránh ra xa chút đi." Nhuyễn Nhuyễn nhỏ giọng nói, nhìn thấy đối phương hung hãn như vậy, theo bản năng nắm lấy Cố Nghiên, muốn kéo cô đi.
Cố Nghiên gật đầu, quay người chuẩn bị rời đi.
“Cố Nghiên, rốt cuộc mày có chút lương tâm nào không? Em trai mày giờ biến thành bộ dạng như vậy rồi mày còn không thèm nhìn nó một cái!” Lý Chiêu Đệ đang phát điên, cũng không biết từ lúc nào nhìn thấy cô, đột nhiên đổ cơn tức giận lên đầu cô.
Theo bà ta nghĩ, nếu như không phải Cố Nghiên lúc đầu không nghe theo sự sắp xếp của bà ta, gả cho nhà họ Triệu giàu có và quyền lực.