Sống Lại Một Đời, Gả Cho Một Chàng Vàng Chân Chính - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-04-29 11:30:48
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhuyễn Nhuyễn ngẩng đầu, dường như nghĩ đến cái gì, nói: "Đúng rồi chị dâu, cuối cùng em cũng biết bác sĩ Tần kia vì sao lại quen mặt như vậy!"

“Vì sao?” Cố Nghiên hỏi theo bản năng.

Tiếng nói ngây ngô của Nhuyễn Nhuyễn: "Bởi vì mặt của anh ấy có hơi giống chị dâu!"

Nghe vậy, Cố Nghiên không khỏi ngơ ngẩn.

Bọn họ trông giống nhau??

“Đứa nhỏ này nói...” Nói linh tinh gì vậy.

Trình Kính Tùng vừa định khiển trách đôi câu, nhưng lại chợt nghĩ lại, thế mà anh phát hiện giữa họ thật sự giống nhau.

Nhất là giữa lông mày.

“Chị Tần đó là em gái ruột bác sĩ Tần, nhưng còn không giống bác sĩ Tần bằng chị dâu." Nhuyễn Nhuyễn nói thêm.

“Đúng thật!” Lần này Trình Kính Tùng cũng gật đầu tán đồng.

Thế nên, đây chính là người trong cuộc u mê, người ngoài cuộc tỉnh táo?

Cuối cùng Cố Nghiên bừng tỉnh hiểu ra: “Thì ra là thế."

“Vậy đúng là trùng hợp, thế giới lớn như vậy, có thể gặp được người lớn lên giống mình cũng là duyên phận." Cô cười bảo.

Còn cái khác, Cố Nghiên cũng không nghĩ nhiều, dù sao bọn họ một người đến từ thôn núi nhỏ cách xa thành phố, một người lớn lên ở thành phố.

Hai người cách nhau ngàn dặm, dù lớn lên giống nhau nhưng có thể có liên quan gì chứ?

Hơn nữa, thậm chí bà nội còn tự chứng minh, Lý Chiêu Đệ thật sự đã sinh cô, lúc ấy bà cụ cũng ở đó.

Người khác có thể lừa cô, nhưng làm sao bà nội có thể vậy.

“Đúng đó, đúng là có duyên." Hai anh em Trình Kính Tùng gật đầu theo.

Cố Nghiên không nghĩ nhiều, tất nhiên họ sẽ càng không nghĩ nhiều gì.

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-176.html.]

“Đi thôi, chúng ta dẫn Nhuyễn Nhuyễn dạo quanh một vòng, thả lỏng tâm trạng” Cố Nghiên khôi phục trạng thái bình thường, dịu dàng nắm tay cô nhóc.

Lân cận có một công viên nhỏ, một nhà ba người có thể đi dạo.

Trùng hợp ở đó có nhϊếp ảnh gia thu phí chụp hình.

“Chúng ta cũng qua chụp hình đi” Cố Nghiên chợt nhớ hai năm qua, thậm chí một tấm hình chung họ cũng không có.

“Được ạ!” Nguyễn Nhuyễn lập tức nhảy lên vui vẻ.

Vừa nghĩ tới có thể có một tấm hình chung với Nghiên Nghiên, khuôn mặt tuấn tú cương nghị của Trương Kính Tùng cũng xuất hiện nụ cười, anh gấp không chờ nổi lôi kéo hai người: “Đi, qua chụp ảnh"

Nhuyễn Nhuyễn ngẩng đầu, thấy tươi cười trên mặt anh cô bé sắp tràn cả ra.

A, nhìn cũng biết anh cả không phải vì muốn chụp ảnh với cô bé mới vui vẻ như vậy. Không chừng, anh còn ghét bỏ cô bé là kỳ đà cản mũi!

Trong lúc nội tâm Nhuyễn Nhuyễn đang bêu rếu anh, Trình Kính Tùng đã đi lên trước hỏi thăm: “Chào anh, xin hỏi một lần chụp bao nhiêu tiền?"

“Một đồng tiền." Đối phương trả lời.

“Vậy cho bọn tôi chụp hai tấm.” Cố Nghiên tiếp lời.

“Được rồi.” Đối phương gật đầu, sau đó sắp xếp dáng chụp cho họ: “Hai vợ chồng trẻ đứng vai sóng vai, bạn nhỏ đứng phía trước, ở giữa hai người đó....Ây....Đúng đúng đúng...Cứ như vậy...Tới, cùng nói quả cà theo tôi"

“Quả cà (*)!"

(*) Bắt nguồn từ câu nói của Từ Hi Thái Hậu, lần đầu tiên chụp bằng máy ảnh phương Tây, bà đã nói “quả cà” để chụp, quả cà khẩu hình giống = cheese. Khi chụp hay nói từ này để có một khuôn miệng tươi cười tự nhiên.

Theo âm thanh phát ra, chỉ nghe “Tách” một tiếng, khoảnh khắc ba người tươi cười đã dừng lại trong ảnh.

Phía sau họ là mặt hồ gợn sóng lăn tăn, mấy con chim bồ câu đang bay lượn cạnh lan can, đúng lúc cũng bị máy chụp chụp vào, họ nam tuấn nữ hiền, như một cặp trời đất tạo thành, cô bé nhỏ trước họ lớn lên cũng thanh khiết dễ thương.

“Quá đẹp, thật sự quá đẹp!” Chuyên viên quay phim chụp qua vô số tấm hình, giờ phút này cũng không kìm được cảm thán.

Tiếp đó, nhóm Cố Nghiên đổi tư thế, chụp một tấm nữa.

Giờ là Trình Kính Tùng ôm Nhuyễn Nhuyễn, Cố Nghiên dựa sát vào Trình Kính Tùng, một nhà ba người lại tiếp tục nở nụ cười hạnh phúc.

Loading...