Sống Lại Một Đời, Gả Cho Một Chàng Vàng Chân Chính - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-04-29 11:30:40
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngồi chờ ba ngày liên tiếp, cuối cùng cũng lấy được số.

“Mời vào"

Theo sự rời đi của người bệnh trước đó, bên trong phòng khám truyền đến một giọng nói ôn hoà.

Nghe tiếng nói rõ ràng còn rất trẻ, cũng rất quen tai.

Quả nhiên...

Khi mở cửa, Cố Nghiên thấy được người đàn ông ngồi sau bàn không phải người trước đó đến mua lẩu tự sôi của cô sao, lại là ai chứ?

"Hoá ra là anh trai kia!" Nhuyễn Nhuyễn trực tiếp kinh hô, mắt hạnh mở to, hiển nhiên không nghĩ đến sẽ trùng hợp như vậy.

Tần Chi Văn cũng phản ứng lại, đẩy đẩy cặp kính trên mũi, cười nói: "Thật đúng là trùng hợp..."

Anh ấy nói, khi nhìn thấy dung mạo của Cố Nghiên, trợn mắt một lát.

Một là, lần trước anh ấy vì ngược sáng, căn bản không thấy rõ diện mạo của Cố Nghiên, nhưng bây giờ, gương mặt này, sao lại quen mắt như vậy?

Thậm chí loại cảm giác quen thuộc này thật giống như đã ở chung rất lâu.

Đừng nói anh ấy, Trình Kính Tùng và Cố Nghiên cũng đang nhìn anh ấy chằm chằm.

Hai người đều cảm thấy anh ấy cũng quen mắt, đặc biệt là Cố Nghiên, cái loại rung động trong nội tâm lại xuất hiện.

Thậm chí đột nhiên cô còn có hơi muốn khóc.

Trong lúc nhất thời, không khí đều có chút đọng lại.

"Anh trai, hoá ra anh là bác sĩ!" Nhuyễn Nhuyễn hiển nhiên không cảm nhận được cảm xúc phức tạp giữa những người lớn.

Cô bé dường như rất thích đối phương, vừa thẹn thùng vừa tự quen thuộc chạy đến.

Bị cô bé làm gián đoạn, mấy người lớn đều ý thức được chính mình thất thố, sôi nổi thu hồi tầm mắt.

"Đúng vậy, anh là bác sĩ." Tần Chi Văn ngồi xuống một lần nữa, đồng thời cũng làm thủ thế: "Mọi người cũng ngồi đi, nói tình huống của đứa nhỏ đi"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-172.html.]

Nhắc đến cái này, hai vợ chồng Cố Nghiên không có tâm tư nghĩ gì khác, lập tức trả lời nghiêm túc.

Trình Kính Tùng biết tỉ mỉ hơn một chút, anh biết gì nói hết không giấu diếm nửa lời.

"... Bác sĩ, tình huống chính là như vậy" Sau khi nói xong, trong mắt anh mang theo sự thấp thỏm, lo lắng nhìn Nhuyễn Nhuyễn, hận không thể là người mắc bệnh tim.

"Trước đừng lo lắng." Tần Chi Văn đã từng gặp rất nhiều vẻ mặt như vậy, sau khi an ủi vài tiếng, lấy ra ống nghe: "Bạn nhỏ Nhuyễn Nhuyễn, lại đây, anh bác sĩ nghe cho em trước."

"Vâng vâng!!"

Nghe quá trình chẩn đoán bệnh, khi thì anh ấy nhíu mày, khi thì buông ra, cuối cùng buông ống nghe bệnh ra.

"Tình huống có hơi phức tạp, đi làm mấy loại kiểm tra trước, sau khi xác định tình huống cụ thể của tim, chúng ta lại chế định phương án phẫu thuật kỹ càng tỉ mỉ." Tần Chi Văn vừa nói, vừa cúi đầu bắt đầu khai đơn.

“Tốt tốt." Trình Kính Tùng vội vàng trả lời.

Trong quá trình kiểm tra, Nhuyễn Nhuyễn cũng là ngoan ngoãn hiểu chuyện, không khóc không nháo, từ điện tâm đồ, CT, tất cả đều kiểm tra một lượt.

Kết quả là ngày hôm sau mới có.

Nhận được đơn kiểm tra, hai vợ chồng Cố Nghiên đi thẳng đến văn phòng bác sĩ Tần.

Tần Chi Văn cẩn thận quan sát báo cáo: "... Tình huống tốt hơn nhiều so với tưởng tượng, xác suất phẫu thuật thành công cũng ở 95% trở lên, tôi nắm rất chắc, đồng thời cũng rất kiến nghị hai người làm phẫu thuật cho đứa nhỏ, cũng không biết phụ huynh của hai người có ý kiến gì?"

"Mặt khác tổng chi phí, chi sau phẫu thuật tầm 3000 đồng!"

DTV

“Nếu có khó khăn trong phương diện tiền nong, có thể viết đơn xin ở chỗ cửa xanh bệnh viện chúng tôi.” Đối phương lại nói, như lo lắng bọn họ không có đủ tiền.

“Tiền không là vấn đề.” Hai vợ chồng Cổ Nghiên lắc đầu, đừng nói 3000 đồng, cho dù hiện tại ba vạn cũng là chuyện dễ như trở bàn tay với bọn họ.

Bọn họ lo lắng chính là...

"Vậy nếu thất bại sẽ có hậu quả gì?"

Tuy rằng xác suất thành công rất cao, nhưng lỡ như có lỡ như thì sao?

Loading...