"Anh ta là ai vậy ạ? Chẳng lẽ là Triệu Kiến Minh?" Kết hợp hai điểm này lại, khiến Trình Kính Tùng nghĩ tới một người, vậy là không tự chủ được nói ra.
"Còn không phải là anh ta sao?"
Cố Nghiên: Trùng hợp thật đấy!
Lúc trước cô chỉ đoán rằng đối phương có thể bị cảm nắng mà chết, không ngờ được cuối cùng đúng là như vậy.
Nhưng như vậy cũng hợp tình hợp lý, trời nắng nóng như vậy, anh ta ăn cơm còn không no, còn phải lết theo tấm thân tàn tật đi ăn xin, có thể không bị say nắng được sao?
Hoặc là do bản thân anh ta cũng không còn mong muốn sống sót gì nữa rồi.
Dù sao thì cũng đã tan cửa nát nhà.....
Cố Nghiên đã kéo theo Trình Kính Tùng đi vào đoàn người đó.
Anh ta nằm ở ven đường vô cùng thê thảm, quần áo rách rưới, lộ ra lồng n.g.ự.c bẩn thỉu, hôi hám, gầy trơ cả xương, ruồi nhặng không ngừng bay quanh.
Cố Nghiên liếc nhìn bộ dạng c.h.ế.t không nhắm mắt của anh ta, khóe môi còn chưa hạ xuống giờ không khỏi cong lên.
Tốt lắm!
Không nói đến thù cũ của kiếp trước, chỉ nói đến kiếp này không ít lần cô bị anh ta gài bẫy.
Bây giờ không phải là rất tốt rồi sao?
Khi tấm vải trắng được đặt lên mặt anh ta, tất cả oán hận của kiếp trước, kiếp này đối với Triệu Kiến Minh cuối cùng cũng đã chấm dứt.
Kể từ khi bê bối nhà họ Triệu tham ô tiền bạc, bạo lực gia đình bị lộ ra, mấy người thân thích, bạn bè từng nịnh hót bọn họ đều trốn xa.
Đến cuối cùng, ngay cả người nhặt xác cho Triệu Kiến Minh cũng không có.
Vẫn là khu phố đứng ra qua quýt giúp chôn anh ta.
Nghe nói, ba mẹ nhà họ Triệu ở trong tù sau khi nghe tin này liền hôn mê bất tỉnh.
Hai vợ chồng đã như tro tàn, nửa năm sau cũng nối gót đi theo con trai bọn họ.
Tất nhiên đây đều là những chuyện của sau này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-163.html.]
Công việc kinh doanh của Cố Nghiên ngày càng lớn mạnh, nhiều xưởng nhỏ cũng được mở ở trong thành phố.
Con đường tiêu thụ cũng dần được mở ra cùng với sự xuất hiện của các đường phố, các quầy bán quà vặt ở thôn.
Các đối tác ở nơi khác cũng đến đàm phán.
Chỉ là khi Cố Nghiên ngày càng kiếm được nhiều tiền, cũng không biết có người nghĩ thế nào lại bắt đầu bàn luận nói Trình Kính Tùng bám váy vợ.
Còn nói sớm muộn gì Cố Nghiên cũng sẽ ly hôn với Trình Kính Tùng.
Còn nói Cố Nghiên thường xuyên vừa nói vừa cười với một người đàn ông, nhiều lần còn thấy ăn cơm cùng nhau.
Dù sao bọn họ đều nói thẳng ra không hề kiêng dè, giống như Cố Nghiên cũng có thể đá chồng đi rồi lại tìm về bất cứ lúc nào vậy.
“Thời buổi này ấy mà, đâu chỉ đàn ông có tiền mới không chân thành, kể cả phụ nữ có tiền thì cũng sẽ như vậy thôi!” Không ít người cũng bắt đầu hùa theo.
Đương nhiên, Cố Nghiên không hề biết những chuyện này, bởi vì cô đang nghiên cứu phát triển sản phẩm mới.
Công việc bộn bề chất đống, đương nhiên cô cũng không rảnh để ý tới bên ngoài, công nhân trong nhà máy cũng không dám buôn chuyện nói năng lung tung.
Mãi đến khi “Bà chủ Cố, không xong rồi, mấy đứa nhỏ nhà cô đang đánh nhau với người ta ở ngoài kia!"
Trình Kính Tùng đi ra ngoài bán hàng, hiện giờ mọi người trong phòng trực chỉ có thể gọi điện thoại tìm Cố Nghiên.
Vừa nghe lời này, Cố Nghiên nào còn tâm trạng làm việc, cô lập tức bước nhanh xuống dưới.
DTV
Tới khi cô ra tới nơi, mấy đứa trẻ vừa đánh nhau đã bị mọi người xung quanh kéo ra rồi.
Chỉ là có lẽ cả hai bên đều chưa đánh đủ, hai mắt đỏ ngầu, giống như đối phương là kẻ gϊếŧ ba mình vậy.
“Mày còn dám nói một câu thử xem!"
“Tao cứ nói, tao cứ nói đấy, thế nào, bị ông đây nói nên thẹn quá hóa giận sao?"
“Tao đánh c.h.ế.t mày!"
Thấy không đánh được, hai đứa trẻ hai bên trực tiếp chửi nhau ầm lên, giọng nói cũng đã hơi khàn khàn rôi.
Cố Nghiên vừa đến đã nhìn thấy cảnh này.