Mặt của Cố Nguyệt và Triệu Kiến Minh lập tức đen thui.
Bọn họ  trưởng thành đến như , chẳng lẽ   sợ hai con gà mái già  ?
Triệu Kiến Minh vốn  ngột ngạt thì ngay lập tức nổi giận: “Cố Nghiên, cô đang  ý gì đó?"
"  ý gì ?” Cố Nghiên nhíu mày, như thể cô  hiểu   đang  cái gì.
A đúng , tất nhiên là cô đang cố ý khıêυ khích ,  sai!
Nếu   bản lĩnh thì đừng  mắc lừa!
Đáng tiếc Triệu Kiến Minh là   thể chịu  kích thích, trực tiếp   trong.
“  nhặt!” Triệu Kiến Minh  chính     cô, tức giận  đến về hướng cái ổ gà.
Cố Nguyệt lập tức  theo.
Thấy thế, hai bà cháu  một  nữa liếc , cả hai đều  thấy sự hả hê ở trong mắt .
Cần  , hai con gà ở trong nhà  sợ  lạ.
Khi mà  thấy  lạ, sức chiến đấu của hai con gà mái cũng  thua kém gì so với gà trống.
Đương nhiên,   như Cố Nghiên nhất định  nhắc nhở : “Đừng  mà trách   nhắc nhở hai , hai con gà mái   lợi hại, nếu hai  các   thể, thì cứ  thẳng với ,   gì mà  hổ "
Bây giờ, mặt của Triệu Kiến Minh càng đen hơn.
Cái con gà mái  lợi hại đến  thì cũng  thể lợi hại hơn một  đàn ông trưởng thành như ?
“Cố Nghiên, cô  thể câm mồm   !” Nhìn thấy vẻ mặt  nổi giận của  đàn ông của , Cố Nguyệt trừng mắt  Cố Nghiên.
“ là  ý   nhắc nhở các ,  mà các  còn trách cứ , thật sự là  cảm kích lòng  của  ."
Trà xanh Cố Nghiên cố ý giận dữ, miễn  mà  cho bọn họ kinh tởm là .
Hehe, so với những gì mà bọn họ   với cô, như  cô cũng  tính là quá đáng   ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-mot-doi-ga-cho-mot-chang-vang-chan-chinh/chuong-119.html.]
“Dù  đến lúc đó các    thương, cũng đừng  mà tính toán với chúng , chúng   cố ý nhắc nhở các ."
“Cô yên tâm, chúng  nhất định sẽ  tìm cô!"
Cố Nguyệt suýt chút nữa tức c.h.ế.t vì lời  khıêυ khích của cô, lập tức đồng ý.
Ở bên , Triệu Kiến Minh  đến  mặt cái ổ gà đơn sơ.
Hai con gà mái đang  tổ với ,  vẻ như chúng  buồn ngủ, mí mắt đang đánh   rõ ràng.
DTV
Hai con gà  rõ ràng  ngoan ngoãn.
Hơn nữa, gà mái cũng   là gà trống ,   mà  sức lực công kích lớn ?
Huống chi, ngày thường cũng chỉ   dám bắt nạt động vật cây cỏ, khi nào đến phiên chúng nó  bắt nạt ?
Triệu Kiến Minh kinh thường hừ một tiếng,   xổm ở  mặt ổ gà, một tay bịt lỗ mũi, một tay mở lồng sắt .
 lúc  định thò tay  lấy một quả trứng ...
“Cục tác cục tác cục tác!” Vốn dĩ hai con gà mái đang ngủ gà ngủ gật, tinh thần ngay lập tức tỉnh táo .
Chúng nó một bên la hét chói tai, một bên dùng cái mỏ sắt bén của  mổ  tay của Triệu Kiến Minh.
“A!” Triệu Kiến Minh vẫn luôn  cưng chiều lớn lên,  bao giờ chịu  cái đau  , kêu lên đau đớn.
Cái  vẫn  xong, một con gà khác bay lên  đầu của , tiếp tục mổ, còn nhổ  ít tóc của .
Điều ghê tởm nhất là, thế mà còn ị phân lên  đầu của !
Chất nhầy hôi thối đó, lập tức dính lên khắp cả  của .
“Aaaaa!” Lại  nữa Triệu Kiến Minh rống lên,  định xé xác con gà , thì con gà mái  linh hoạt bay  khỏi đầu .
Sau đó, một con gà khác, tiếp tục gia nhập cuộc chiến đấu, đuổi theo  tiếp tục mổ.
“Cứu ! Cứu  với!” Triệu Kiến Minh là một kẻ nhu nhược, ngay cả khi mà   bắt nạt động vật, đều là động vật   khả năng phản kháng.