Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 249

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:12:50
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nàng rời khỏi Cẩm Y Vệ, rời khỏi vị chủ tử tôn kính nhất, để tới bảo vệ cô gái mà chủ tử yêu mến. Cô gái cũng thủ đoạn và tâm tính bền bỉ thiết huyết tựa như chủ tử . Cho nên, mặc dù trong lòng Thiên Trúc khổ sở, thế nhưng nàng mà bi thương quá lâu. Bởi vì, đó đáng giá.

 

Nàng cúi đầu, quỳ xuống nữa, cung kính dập đầu ba cái với Tiêu Thiều, khí phách : “Thuộc hạ tạ ơn chủ tử trọng dụng.”

 

Tựa như Tiêu Thiều cũng đả động, thấp giọng : “Đa tạ ngươi.”

 

Cảm ơn ngươi lựa chọn theo nàng .

 

 

Hiển nhiên chuyện Tưởng Nguyễn giam đại lao chỉ mỗi truyền tới tai Tiêu Thiều, đồng thời, cũng truyền tới tai Tuyên Ly. Sắc mặt Tuyên Ly khi tin còn khó coi hơn Tiêu Thiều mấy phần.

 

“Ghê tởm?” Hắn nghiến răng thốt hai từ, trong lòng phẫn nộ trào dâng, vung tay vỗ mạnh xuống bàn. Bình vì chấn động mạnh mà rơi xuống đất, vỡ tan thành vô mảnh vụn. Thị vệ ẩn trong phòng cũng dám thở mạnh, vẻ mặt Tuyên Ly lúc quá mức đáng sợ.

 

Vị Bát điện hạ vốn nổi tiếng thư sinh nhã nhặn giờ đây sớm còn nụ ôn hòa nữa, bắp thịt mặt co rút vì cơn thịnh nộ, vặn vẹo đến quái dị.

 

Nàng dám! Nàng dám như !

 

Cứ như , cho dù giam đại lao nàng cũng gả cho , còn hai chữ ghê tởm. Tuyên Ly tự nhận từng với Tưởng Nguyễn, nguyên nhân Tưởng Nguyễn đối xử khắc nghiệt như với chỉ một, đó chính là Tiêu Thiều.

 

Trong chuyện nam nữ, xưa nay Tuyên Ly đều đ.á.n.h thắng đó, từng đối thủ. Nữ nhân, trong mắt cũng chỉ là thứ ngu xuẩn mà thôi. Tưởng Nguyễn cùng vốn quá nhiều liên quan, chẳng qua mỗi thấy nàng, trong lòng đều sẽ một cảm giác quái dị. Trong thâm tâm , nàng vốn nên thuộc về . Thứ vốn là của riêng lựa chọn Tiêu Thiều, thậm chí còn cam nguyện mạo hiểm ngay trong thời khắc then chốt , khiến Tuyên Ly nhớ chuyện cũ nhiều năm về .

 

Ngày núi Già Nam, Bát Kỳ từng thu mười tử. Tiêu Thiều là tử thứ ba của Bát Kỳ , hàng thứ ba, nên gọi Tam sư . Còn hàng thứ tám, tôn Tiêu Thiều một tiếng sư . Từ nhỏ Tuyên Ly thông minh, trong đám con trai của hoàng đế, nổi bật nhất. Còn nhỏ tuổi mà danh tiếng cực , trăm họ ủng hộ và yêu mến, thuận lợi đủ đường. Vốn quen với việc bản giỏi nhất, nhưng đến núi Già Nam đụng tường cứng.

 

Bát Kỳ hề hạn chế tử tu tập thứ gì. Thời điểm Tiêu Thiều bái nhập sư môn, Cẩm Anh vương phủ vẫn xảy chuyện. Tính tình lạnh nhạt, đặc biệt cảm thấy hứng thú với thứ gì, nên Bát Kỳ dạy mỗi thứ một chút, thành thế nào thì dựa vận mệnh của . Vốn chỉ dạy cho đôi chút, song năng lực lĩnh ngộ của Tiêu Thiều thật kinh , thứ nào cũng học đến trình độ lô hỏa thuần thanh. Các sư núi Già Nam đều bội phục Tiêu Thiều, Tiêu Thiều vốn sống nội tâm còn là một vô cùng cao ngạo, hề để tâm những thứ tục vật .

 

Phạm Khắc Hiếu

Từ nhỏ Tuyên Ly cam lòng chịu thua khác, mỗi ngày khắc khổ tu tập nhưng cũng chống nổi một cái liếc nhẹ của Tiêu Thiều. Thiếu niên tranh cường háo thắng, huống chi thái độ Tiêu Thiều đối đãi khác lúc nào cũng lãnh đạm, tích góp nhiều ngày, rốt cuộc khiến Tuyên Ly sinh lòng bất mãn. Hắn hiểu vì bản đạt thứ gì đều dốc hết sức lực, còn Tiêu Thiều chẳng cần hao tâm tổn sức mà vẫn .

 

Kể từ khi Cẩm Anh vương phủ gặp sự cố, nội tâm Tuyên Ly vô cùng sảng khoái. Dù Tiêu Thiều bêu danh loạn thần tặc tử, song Thánh thượng vẫn càng thêm trọng dụng y. Tiêu Thiều thể thẳng kiêng dè mặt quân vương, thậm chí cần đoán tâm tư của ngài như Tuyên Ly. Tiêu Thiều nắm trong tay ba mươi vạn Cẩm Y Vệ, Tuyên Ly tất nhiên kiêng dè, dám biểu lộ sự thù ghét. Nhiều năm qua, giữ mối quan hệ xã giao nóng lạnh với Tiêu Thiều, giờ đây đột nhiên Tưởng Nguyễn phá vỡ. Lúc , Tuyên Ly mới phát hiện , oán khí và sự đố kỵ dành cho Tiêu Thiều nhiều năm nay từng tiêu tan.

 

“Tiêu Thiều động tĩnh gì ?” Hít sâu một , Tuyên Ly cố định tâm trạng, cất tiếng hỏi.

 

Thuộc hạ cung kính đáp: “Hồi bẩm Điện hạ, Cẩm Anh Vương gia bất cứ hành động nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-249.html.]

 

Việc trọng đại như , e rằng lúc truyền khắp kinh thành. Tiêu Thiều động thái gì, xem tâm tư dành cho Tưởng Nguyễn cũng quá sâu nặng. Tuyên Ly thầm nhạt. Tiêu Thiều quả là kẻ mắt cao hơn đầu, ban đầu ở núi Già Nam hết sức lạnh lùng. Phàm những nữ tử mê luyến y, nào Tiêu Thiều chỉ là một kẻ vô tâm vô phế. Nếu nữ nhân ngu xuẩn Tưởng Nguyễn vì Tiêu Thiều mà từ chối , khiến nàng thấy rõ Tiêu Thiều rốt cuộc lạnh lùng vô tình đến mức nào. Huống hồ... Tuyên Ly khẽ. Chuyện Tiêu Thiều thỉnh cầu Thánh thượng ban hôn, tất cả văn võ bá quan đều rõ. Một khắc còn đường hoàng mặt Thiên tử xin cưới, một khắc trong lòng nhốt đại lao mà chẳng hề hỏi han. Vốn dĩ trong lòng triều thần, Tiêu Thiều mang tiếng loạn thần tặc tử, giờ đây danh tiếng sẽ càng thêm bại hoại, ắt sẽ rơi xuống vực sâu muôn trượng.

 

Có lẽ việc sẽ còn khiến Ý Đức Thái hậu sinh lòng chán ghét. Tuy Thái hậu trực tiếp quản chuyện triều chính, song điều đó nghĩa là lời của bà trọng lượng. Trong một thời khắc, thái độ của Ý Đức Thái hậu thậm chí thể định đoạt tương lai sĩ đồ của một triều thần.

 

Tiêu Thiều vì chuyện ắt sẽ chịu nhiều tổn thất. Tuyên Ly nghĩ đến đây, tâm trạng thể vui, trong khoảnh khắc ngắn ngủi, bực dọc đều tan biến hết. Hắn cất cao giọng: “Ngươi tiếp tục phái chằm chằm Cẩm Anh vương phủ, xem Tiêu Thiều động tĩnh gì.”

 

“Vâng.” Thuộc hạ lĩnh mệnh rời . Tuyên Ly xuống chiếc ghế bành, xoay chiếc nhẫn ban chỉ ngón tay, khóe môi từ từ nhếch lên thành nụ .

 

 

Thuận theo chiều gió vốn là bản tính cố hữu của con , điều thể hiện rõ nét nhất tại phủ Thượng thư.

 

Bọn nha , bà tử ở Nguyễn cư đều hoang mang bất định. Ngay khi tin Tưởng Nguyễn giam đại lao lan , những kẻ ý đồ riêng lập tức phản chủ, trở mặt chạy theo chủ nhân mới.

 

Chỉ trong nửa năm ngắn ngủi, Tưởng Nguyễn nhốt đại lao đến hai . Lần là về cái c.h.ế.t của Tưởng lão phu nhân, nhưng việc đó hề kinh động đến Hình bộ, huống hồ còn nhiều điểm khả nghi. Hôm nay, c.h.ế.t là Hòa Di Quận chúa, liên quan đến hoàng gia, vụ án trực tiếp giao cho Hình bộ thẩm tra xử lý. Quan trọng nhất, vụ án một nhân chứng cực kỳ quan trọng: Tứ hoàng tử Tuyên Lãng. Giết khác trông thấy, nhân chứng là hoàng tử một nước, e rằng Tưởng Nguyễn chắc chắn thoát khỏi tội danh. Hầu như tất cả đều cho rằng, Tưởng Nguyễn sẽ còn may mắn như . Tiền đồ xán lạn của hai Tưởng Tín Chi, từ nay sẽ chấm dứt tại đây. Rốt cuộc, Tưởng phủ vẫn thể dung chứa nổi bọn họ.

 

Trong sân, Hồng Anh chống eo, chiếc ghế tựa mềm mại phơi nắng. Ngày thu, giờ Ngọ, ánh dương ấm áp, quá nóng cũng chẳng quá lạnh. Trên bàn bày biện những món bánh ngọt tinh xảo, ngay cả cũng là loại dưỡng sinh do Tưởng Quyền cố ý dặn dò . Thấy ngày sinh nở sắp đến gần, trong phủ từ xuống đều cực kỳ kính trọng Hồng Anh.

 

Ngồi đối diện là Tưởng Đan. Nàng bóc một miếng bánh ngọt đưa lên miệng, c.ắ.n một mảnh nhỏ, : “Món bánh tệ.”

 

“Lão gia mời đầu bếp bên ngoài đến.” Hồng Anh thản nhiên đáp lời. “Vài hôm nữa Tứ tiểu thư sẽ cung, bánh ngọt trong phủ chỉ là loại tầm thường, mong cô nương đừng chê.”

 

“Di nương ,” Tưởng Đan nhún nhường. “Trong cung chẳng dễ sống như vẻ ngoài, chẳng Đại tỷ tỷ cũng gặp chuyện ngay trong cung .” Mặt nàng chợt xụ xuống. “Vốn còn nghĩ khi cung sẽ nhờ Đại tỷ tỷ chiếu cố đôi phần, nào ngờ xảy chuyện .”

 

“Thế sự vô thường.” Hồng Anh thở dài, liếc Tưởng Đan. “Tuy nhiên Tứ tiểu thư là phúc dày, cung nhất định sẽ Thánh thượng cưng chiều chăm sóc. Vinh dự của Tưởng phủ đều trông cậy cô. Có lẽ Đại tiểu thư về cũng thể rạng rỡ bằng Tứ tiểu thư .”

 

“Di nương đừng trêu ghẹo .” Tưởng Đan cúi đầu, con ngươi chợt lóe lên tia sáng, nàng như vô tình hỏi: “ nay Đại tỷ tỷ giam đại lao, Phụ nghĩ cách gì để cứu tỷ ?”

 

“Cách gì, thể nghĩ cách gì đây?” Hồng Anh bưng tách mặt lên, hớp một ngụm : “Xảy chuyện lớn như , nếu cẩn thận sẽ liên lụy cả nhà. Tội danh Đại tiểu thư phạm thật sự quá lớn, cha ngươi giận đến suýt chịu nổi, thương lượng hồi lâu với Nhị ca ngươi nhưng vẫn tìm đối sách. Giờ đây Thục phi nương nương đang phẫn nộ, Bệ hạ mất Hòa Di Quận chúa, Đại tiểu thư khó thoát tai kiếp. Nếu cha ngươi cố ý cầu xin, há chẳng sẽ rước họa ?”

 

Tay Tưởng Đan khẽ khựng , nàng chuyển sang vẻ lo lắng: “Vậy ý của Phụ , chính là buông tay mặc kệ Đại tỷ tỷ?”

 

“Phụ cũng đành lực bất tòng tâm.” Hồng Anh móng tay sơn đỏ của , giọng điệu đầy vẻ tự đắc. “Đại tiểu thư Tưởng phủ, ắt hiểu thế nào là hy sinh một chút danh dự, thể vì tư lợi một liên lụy cả gia tộc.”

 

Loading...