Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

SỔ TAY NGỰ THÚ CỦA NỮ PHỤ TRONG MẠT THẾ - CHƯƠNG 104: LỜI CHÚC PHÚC CỦA TIỂU HỒNG

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-01-15 00:32:48
Lượt xem: 1,409

Diệp Như Hề nào biết rằng khi Lệ Trường Uyên gọi điện thoại cho cô, nói chuyện công việc mà trong đầu vẫn đầy ắp suy nghĩ làm thế nào để "bán đứng" tình địch tiềm ẩn - anh họ của anh ấy.

Tất cả chỉ vì đề phòng khả năng Diệp Như Hề có thể để ý đến Hạ Đông Thịnh - người ưu tú, xuất sắc nhất căn cứ ngoài anh ra.

Còn về Chu Vũ, hoàn toàn không gây ra mối đe dọa nào. Mùa xuân của Chu Vũ cũng đã đến, gần đây anh ấy đã phải lòng một nữ nghiên cứu viên của Long Thủ, đã nhiều lần bày tỏ sự ân cần với cô gái đó, chuyện này Diệp Như Hề cũng biết rõ.

Diệp Như Hề cười nói: "Hóa ra, anh Lệ cũng sẽ quan tâm đến loại chuyện này sao? Được rồi, vậy em chính thức đồng ý gia nhập đội tiên phong."

Trong bụng Lệ Trường Uyên đang có cả đống "ý đồ xấu xa" cuồn cuộn, nhưng bề ngoài vẫn là một bộ dạng chính trực, ôn hòa dặn dò:

"Ừm, vậy em nghỉ ngơi thêm chút nữa, bữa trưa đừng ăn qua loa, ăn chút đồ ngon vào. Chiều một giờ, tập trung tại sân bay A1 của căn cứ, chúng ta sẽ xuất phát đúng giờ. 12 giờ 40 anh sẽ gọi điện thoại nhắc em ra ngoài."

Diệp Như Hề: "Vâng, anh Lệ, anh cũng phải chú ý sức khỏe. Còn nữa, không cần gọi điện thoại nhắc em đâu, em nhớ thời gian rồi."

Lệ Trường Uyên đường hoàng nói: "Không sao, đây là trách nhiệm của anh với tư cách là đội trưởng!"

Diệp Như Hề không tiện ngăn cản nữa, nếu không sẽ giống như cô không cho anh ấy làm một đội trưởng có trách nhiệm.

Cúp điện thoại, Diệp Như Hề vừa xoa tai Thỏ Thỏ, vừa hét lên đầy phấn khích: "A a a, chị thật sự cảm thấy, giọng điệu anh Lệ khi nói chuyện với chị đặc biệt dịu dàng và kiên nhẫn, chẳng lẽ anh ấy không phải đang tán tỉnh chị sao?"

Lông tai của Thỏ Thỏ sắp bị xoa đến rụng hết cả rồi, nó bất lực lấy ra từ không gian nhỏ bên mình một củ cà rốt cấp ba tươi ngon.

Còn về số lượng lớn cà rốt cấp một được tích trữ trước đó... Khụ, nó chê chiếm quá nhiều diện tích, đã sớm bảo Diệp Như Hề mang đến nhà ăn căn cứ Huyền Vũ rồi, đổi lấy mấy viên tinh hạch hệ Lôi cấp hai.

Thỏ Thỏ già dặn nói: "Chủ nhân, chị chắc chắn là đang tương tư rồi! Nếu đã để ý đến tên hai chân đó, thì cứ đi bắt anh ta về thôi, nếu anh ta không nghe lời, chị cứ lừa anh ta vào không gian. Trong không gian chị là chủ, đến lúc đó, chẳng phải muốn anh ta làm gì cũng được sao? Đảm bảo anh ta có kêu gào đến khản cổ cũng không ai cứu được..."

Kể từ khi có chiếc máy tính bảng của riêng mình, Thỏ Thỏ thường xem phim truyền hình mà Diệp Như Hề đã tải xuống trước đó để giải trí, đã đưa ra một đề nghị rất "lưu manh".

Diệp Như Hề đen mặt, giật lấy củ cà rốt yêu thích nhất của Thỏ Thỏ, bực bội nói: "Chị cho em xem tivi là để em học thêm nhiều kiến thức về xã hội loài người, sao em học được toàn thứ vớ vẩn thế hả?"

Thỏ Thỏ:...?

Chuyện này có gì vớ vẩn chứ? Ở thế giới loài thỏ của chúng rất phổ biến, nếu thích thì cứ trực tiếp lao lên phát ra lời mời "sinh thỏ con".

Nếu không thì làm sao khả năng sinh sản của loài thỏ lại mạnh mẽ như vậy chứ.

Tuyết Bảo đang thong thả ăn cá khô cười nhạo: "Chủ nhân đang thẹn thùng đấy. Con thỏ ngu ngốc này, chẳng hiểu gì về lòng tự trọng của loài người cả."

Tuyết Bảo: "Chủ nhân, hay là thế này đi, chị không muốn kéo anh ta về không gian, làm thế này thế kia, vậy thì hãy tạo thêm cơ hội ở bên ngoài, để anh ta làm thế này thế kia với chị. Phim truyền hình nói rồi, cái này gọi là tự chui đầu vào lưới..."

Diệp Như Hề: "Tuyết Bảo, em cũng im miệng cho chị! Sau này, hai đứa các em hãy dành thời gian tu luyện nhiều hơn, xem tivi ít thôi!"

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Tuyết Bảo và Thỏ Thỏ:...!!!

Thú cưng quá thông minh cũng không phải là chuyện tốt.

Chỉ có thể may mắn là Lệ Trường Uyên không hiểu tiếng thú, nếu không, việc cô có ý đồ "bất chính" với anh ấy, còn thường xuyên nảy sinh ảo tưởng "anh ấy thích cô" sẽ bị bại lộ hoàn toàn.

Chẳng bao lâu sau, đội thám hiểm sông ngầm lại lên đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/so-tay-ngu-thu-cua-nu-phu-trong-mat-the/chuong-104-loi-chuc-phuc-cua-tieu-hong.html.]

Chiếc máy bay quân sự cỡ nhỏ mà Diệp Như Hề đang ngồi, do Chu Vũ lái. Diệp Như Hề, Lệ Trường Uyên, Hạ Đông Thịnh và Hứa Thắng Nam đều ngồi ở khoang sau.

Khoang sau đã được cải tạo, ghế ngồi ở hai bên, khoảng cách giữa các ghế là 60 cm, khi không chiến đấu, mặc định hướng vào giữa lối đi, thuận tiện cho việc trao đổi trực tiếp với đồng đội bên kia. Khi chiến đấu, có thể xoay tự do 180 độ, hướng ra cửa sổ, ở giữa là lối đi tương đối rộng rãi.

Điều này là để thuận tiện cho các dị năng giả mang theo thú cưng biến dị của mình.

Tuy nhiên, hiện tại, ngoài Diệp Như Hề, những người khác đều không có thú cưng biến dị.

Còn Diệp Như Hề, ngoài Tả Liễu Hữu Đằng trên cổ tay, những thú cưng khác đều được cất trong không gian.

Chúng không thích tiếng ồn ào khi máy bay cất cánh.

Mọi người của đội Long và đội Hổ ngồi mỗi bên một bên.

Nếu như trước đây, sau khi lên máy bay, nếu có người cùng giới, Diệp Như Hề sẽ theo bản năng tìm người cùng giới, ưu tiên ngồi cạnh người cùng giới.

Khi máy bay quân sự bay trên không, thỉnh thoảng sẽ gặp phải những đàn chim zombie hoặc chim biến dị có tính tấn công mạnh. Mặc dù trên máy bay sử dụng tinh hạch làm năng lượng, đã thiết kế ra s.ú.n.g năng lượng, pháo năng lượng, khi đối đầu với những con thú biến dị này, có thể nhanh chóng giải quyết, nhưng trong quá trình chiến đấu, máy bay khó tránh khỏi bị rung lắc.

Ngồi cạnh người cùng giới, như vậy cũng không cần lo lắng khi chiến đấu, nếu lỡ cơ thể lắc lư quá mạnh, sẽ chạm vào người khác giới bên cạnh.

Nhưng bây giờ, Diệp Như Hề đã biết Hứa Thắng Nam thích Hạ Đông Thịnh...

Mà bản thân cô dường như cũng có ý với Lệ Trường Uyên, tự nhiên không thể tiếp tục làm theo thói quen trước đây nữa.

Hứa Thắng Nam cũng hoàn toàn không có ý định ngồi cùng phía với cô, ánh mắt thường xuyên vô thức nhìn về phía Hạ Đông Thịnh bên cạnh.

Quả nhiên, thích một người, đôi khi là không thể che giấu được.

Đương sự thì mê muội, người ngoài cuộc thì sáng suốt.

Còn về Hạ Đông Thịnh, anh ấy đang dùng dị năng hệ Kim tạo ra một khẩu súng, dường như không nhận ra ánh mắt của Hứa Thắng Nam.

Diệp Như Hề cẩn thận quay đầu lại, liếc nhìn Lệ Trường Uyên... lại phát hiện, anh ấy cũng vừa nhìn cô.

Ánh mắt đột nhiên chạm nhau, Diệp Như Hề thản nhiên tìm một chủ đề để nói: "Anh Lệ, hy vọng lần này chúng ta sẽ không giống như lần trước, bị đàn chim biến dị tấn công, hehe."

Tuyệt đối không thể thừa nhận mình đang lén nhìn anh ấy!

Chờ đã... Khi cô lén nhìn anh ấy, anh ấy cũng đang nhìn cô, tại sao cô phải chột dạ chứ?

Lệ Trường Uyên cười nói: "Em quên rồi sao, hôm nay, chúng ta hình như vẫn chưa dùng Tiểu Hồng..."

Qua nhiều lần thử nghiệm, Diệp Như Hề cũng đã tìm ra, lời chúc may mắn của Tiểu Hồng có hiệu lực trong một ngày là đúng, nhưng không phải là 24 giờ, mà là bất kể khi nào bắt đầu chúc phúc, đến 0 giờ đêm hôm đó sẽ tự động hết hiệu lực.

Thời gian bắt đầu ban phước lành càng muộn, mức độ may mắn được gia trì sẽ càng mạnh hơn một chút.

12 giờ 40, khi Lệ Trường Uyên gọi điện thoại nhắc cô ra ngoài tập hợp, đã dặn dò trước, năng lực của Tiểu Hồng, đợi đến khi vào đoạn giữa sông ngầm - khu vực mà hai lần trước bọn họ chưa thám hiểm, sẽ sử dụng.

Và sẽ sử dụng trên ba người Diệp Như Hề, Lệ Trường Uyên, Hứa Thắng Nam.

Loading...