Xem , nàng chặt đứt ý chí phản kháng. Hết hy vọng là .
Có điều, thấy nàng bày khuôn mặt như , Mộ Cẩm càng bực bội. Hắn hồi lâu lời nào.
Mê Truyện Dịch
Nhị Thập ở mặt đất.
Vừa kịp thưởng thức y phục mới của nàng, lúc mới thấy, thạch lựu cùng xanh đen giao làn váy, mấy cánh đóa hoa mẫu đơn nở rộ. Nàng nào giống mẫu đơn diễm lệ, tựa như một gốc cây giấu ở trong hoa mẫu đơn, là loại tùng nhỏ cúc non, mảnh khảnh đáng thương. "Nói thì , nhưng cũng nhất thiết đưa ngươi gian tế."
Nhị Thập cũng phản ứng gì.
Mộ Cẩm cảm thấy chính điều thừa thãi, đầu , sợ đám ríu rít đến phiền. Hắn tiến lên, "Ngẩng đầu, suốt ngày quỳ cái gì mà quỳ?"
Nhị Thập vội vàng ngẩng đầu, thẳng thắn lên.
Mộ Cẩm cầm quạt chỉ thẳng n.g.ự.c nàng, "Từ nay về , nơi của ngươi chính là của ."
Nàng rõ nguyên do.
"Ta ngươi cam tâm tình nguyện."
Như thế nào là một nô tài trung thành và tận tâm bên cạnh Nhị công tử?
Nhị Thập lấy Thốn Bôn ví dụ.
Thốn Bôn cam tâm tình nguyện ? Đương nhiên . Trung thành đối với chủ tử là cách nhất bảo vệ tính mạng, nàng thể tự nguyện hiến dâng trái tim .
Vì , Nhị Thập nghiêm túc gật đầu.
Mộ Cẩm cái mặt thộn như đầu gỗ của nàng, lửa nóng từ càng lớn. Hắn thể , nàng thế là bất trung.
cái lòng trung thành sắc màu xám xịt c.h.ế.t chóc , là lòng trung thành thấy.
Khi đó ở phòng bếp, cằm nàng thoáng mượt mà. Mấy ngày gần đây trở về vẻ gầy gò. Cái thứ mỏng manh , yếu ớt như cái xương cổ của nàng, chỉ một bóp là vỡ vụn.
Hắn vốn định để nàng mặc xiêm y rực rỡ, thể thêm vài phần xinh . Ít nhất các nữ nhân khác đều như thế.
Mộ nhị công tử quên, các thị khác của ai ai cũng xinh tuyệt trần, là tôn lên y phục, chứ y phục tôn lên .
Nhị Thập ngũ quan đơn bạc, mặc váy áo rực rỡ sắc hoa thêm điềm đạm đáng yêu. Thôi thì thương xót, khiến cho Mộ Cẩm tin theo Thốn Bôn một , thực chất là tin nàng một .
Nhị Thập quỳ thẳng, tổn thương vai lan khắp da thịt nàng, nửa trái cực kỳ mất tự nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-93-so-phan-nhi-thap.html.]
Mộ Cẩm hỏi: "Bả vai thế nào ?"
Nàng ngẩng đầu, chú ý đến lúc hỏi câu chút tự nhiên. Nàng lắc đầu.
Hắn còn : "Lắc đầu là ? Không chữa ?"
Nàng nâng cánh tay lên cử động, cho còn gì đáng ngại. Có điều, cứ thế mà nâng vai lên, biểu hiện mặt của nàng chút kiềm chế nổi, chỗ vết thương kéo căng, thống khổ như từ bên trong vết thương .
Lúc , Nhị Thập chút bộ dạng lúc . Nàng nhanh chóng che vết thương, lấp đầy nó như một dòng sông bằng phẳng, thản nhiên như gì, lộ nửa phần tâm tư.
Nô tài, đây chính là nô tài. Và đây cũng là phận của nàng.
Phiền, thực sự phiền. Mộ Cẩm dùng cây quạt chọc vết thương của nàng, hỏi: "Đau ?" Lúc , đang ngùn ngụt sát ý, chỉ sợ dùng lực lớn.
Nhị Thập quan sát vẻ mặt của , cân nhắc trả lời. Con mắt đen như mực di chuyển vô cùng chậm chạp.
Hắn lạnh lùng mà dùng sức, hỏi : "Đau ?"
Nàng nhẹ gật đầu. Trên mặt nứt nữa, nàng khống chế vô cùng .
Mộ Cẩm nàng đang ngầm chịu đựng đau khổ, buông lỏng tay.
Nhị Thập đờ đẫn mà quỳ nguyên tại chỗ, trong lòng thở một . Nhị công tử thật đúng là lòng độc ác, rõ lúc tay vô tình, còn giả nhân giả nghĩa hỏi "Đau ?". Đau ư? Hắn cho chính một chưởng , hỏi xem đau ? Đau ?
Mộ nhị công tử trầm mặc .
Toàn bộ gian phòng, thứ thấy thấy, đều như giống Nhị công tử trầm mặc mà cứng ngắc. Cứng ngắc nhất chính là Nhị Thập.
Nàng đang suy nghĩ cái gì, nàng cũng dám ngủ gật thẫn thờ nữa. Con mắt chằm chằm mặt đất, cũng dám sấp, sống lưng thẳng tắp mà quỳ gối xuống đất.
Con mắt Mộ Cẩm đảo liên tục mặt Nhị Thập. Phải chăng bởi vì nàng việc vất vả hết nhà đến nhà khác, nên dù kinh hoảng, cũng thể trong thời gian ngắn mà điều chỉnh bên trong bản . Hắn nữa bắt nàng trung thành, nàng lập tức bộ dạng cẩu nô tài, mắt đảo, miệng cũng nhếch.
Cái khuôn mặt biểu tình , với Thốn Bôn chút...
Không giống.
Thốn Bôn trời sinh ít .
Nàng , đùa vui vẻ, tình nguyện còn thể nhếch miệng, vẻ mặt mất hứng.
Nhớ những lúc nàng cùng Thốn Bôn ở gần , khỏi nhớ khung cảnh hai gần gũi.