Nhị đương gia hỏi đáp.
khổ Nhị Thập.
Mê Truyện Dịch
Vị Nhị đương gia giống hệt Nhị công tử, lời ngoài miệng chẳng giữ cái gì, cả chuyện nên lẫn nên , còn chẳng lấy một tia ý thức, hỏi xem nàng ,
Nhị công tử khi đó uống say, đầu ngăn miệng, mơ màng hồ đồ mà một đống chuyện, đó buộc nàng trở thành câm.
Nhị đương gia thần chí thanh tỉnh mà như say rượu, tuôn một tràng dài bên ngoài còn rõ từng chữ, chọn Hoàng Thượng Thái Tử gì gì đó , nàng kinh hồn bạt vía. Nàng thực sự sợ sẽ học theo Nhị công tử, đợi lát nữa sẽ đem lỗ tai nàng bỏ độc.
Có một việc, là rơi đầu.
Dã sử hoàng thất Đại Tễ, nàng một chút cũng . Lỗ tai đóng , nàng dứt khoát nhắm mắt , trong lòng mặc niệm, về nhà đoàn viên, đoàn viên đoàn viên, đoàn tụ sum vầy, viên viên viên viên.
Nhị đương gia thấy bộ dáng của nàng, cũng đoán đại ý. Hắn : "Cô kháng cự như , hiển nhiên sẽ đem lời khắp nơi."
Nhị Thập xác thực sẽ , nàng sợ Nhị đương gia diệt khẩu. Có điều, tướng mạo của Nhị đương gia so với Nhị công tử nhu thuận hơn nhiều. Chắc vì suy yếu, gương mặt môi trắng bệch, trời chiều chiếu trong mắt cũng che bệnh trạng.
Nếu đột nhiên thấy ngẩng đầu lên, Nhị Thập hàng vạn sẽ đem nam tử gầy trơ xương mà nghĩ đến Mộ lão gia hình béo .
Nàng tình nguyện để chính tưởng tượng.
"Huống hồ." Nam tử còn : "Ta những điều , nếu như cố tình ngóng thì cũng sẽ thôi. Không tính là bí mất gì lớn."
Hai chữ "bí mật" khiến cho Nhị Thập . Nàng thấy khuôn mặt của Nhị đương gia, cảm giác như thêm một bí mật.
"Ta tên là Lâm Quý Đồng." Nhị đương gia .
Nhị Thập gật đầu.
Hắn nhặt lên một nhánh cây, bãi cỏ vạch từng nét, ba chữ "Lâm Quý Đồng". Viết xong mới hỏi: "Cô chữ ?"
Nhị Thập lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-49-so-phan-nhi-thap.html.]
Nét mặt trở nên cổ quái, "Cô nương chữ, dám một xông Hoàng lăng?"
Bởi vì, căn bản nàng từng nghĩ sẽ xông Hoàng lăng. Nàng vẫn cho rằng ám đạo chỉ là một đường bình thường. Nếu như sớm đường cơ quan, nàng chắc chắn sẽ .
Lâm Quý Đồng tựa hồ hiểu rõ, bật , "Ta bội phục sự can đảm của cô nương."
Nhị Thập như tỉnh ngộ, nàng đến cửa còn tiến . Hiện tại nàng đành bỏ qua đường tắt, chỉ còn trông chờ xuống núi, trốn tránh sự đuổi theo của Nhị công tử.
Một lát , vết thương của Lâm Quý Đồng đỡ đau hơn nhiều, lau mồ hôi trán, vịn cây. "Sắc trời còn sớm, chúng về thôi. Ở đây vật bắt lửa, khi mặt trời xuống núi càng dễ thương."
Nhị Thập trong lòng nghĩ đến ngọn nến trộm trong phòng Lý thẩm. Vốn định đến Giang Châu thì nghỉ ngơi ở khu rừng một đêm. Hôm nay nàng loanh quanh khu rừng vài vòng, đều là ban ngày. Mắt thấy bốn phía tối dần, lá xanh cành càng nhuốm đen, vô cùng lạnh lẽo. Nàng may mắn gặp Lâm Quý Đồng, nếu một đợi ở cánh rừng cả đêm, nàng khẳng định sẽ dám ngủ.
Nhị Thập đưa nhánh cây dò đường cho Lâm Quý Đồng gậy chống, khập khiễng, vài bước dừng , ho khan hai tiếng. Hắn che miệng, : "Thật xin , thể chất vốn yếu ớt."
Nhị Thập mỉm , biểu lộ chính ngại việc ho khan.
Sắp đến gần sơn trại, những tiếng bước chân truyền đến dồn dập, cùng với đó là một tiếng hô lớn của nam nhân: "Lại đây tìm."
Nhị Thập nghĩ, hoặc là sơn tặc tới bắt , hoặc là Nhị công tử tới bắt . Tóm bọn họ bắt chính là nàng. Nàng vội vàng trốn lưng Lâm Quý Đồng.
Lâm Quý Đồng dừng bước, vịn gậy chống, ho khụ đến cong lưng.
"Nhị đương gia." Sơn tặc y phục màu cọ cầm đầu hô lên, thấy lưng Lâm Quý Đồng lộ một mảnh y phục nữ nhân, đầu về phía hô lớn: "Tìm cô !" Nói xong, giơ ngang đao hướng chỗ Nhị Thập, "Cô, !"
Lâm Quý Đồng duỗi tay , như thể hất cây đao xa.
Sơn tặc y phục màu cọ vội vàng thu hồi đao, : "Nhị đương gia, nữ nhân là thê tử sắp cưới của Lỗ Nông."
Lâm Quý Đồng nở nụ , "Lúc buổi sáng ngoài, Lỗ Nông còn là độc , một ngày tìm một mối hôn sự ?"
Sơn tặc y phục màu cọ sờ sờ mũi, mập mờ : "Có một cô nương lạc đường núi, gặp cũng là duyên phận."
Lâm Quý Đồng cúi thấp đầu, lúc ngẩng lên ngưng tụ thần sắc. Mặc dù gầy gò uy nghiêm, "Cô nương chạy đến đây, cho thấy nàng vui vì mối hôn sự . Ta chuyện, sáng sớm mai sẽ đưa nàng xuống núi."