Đến bên cạnh thác nước, mấy con cá giữa hồ nước, Mộ Cẩm chút tiếc hận. Hắn chán ghét nữ nhân thông minh, nhưng nữ nhân thông minh cũng hiếm . Tích tài ái tài , nên mới tiếc hận.
(*Tích tài ái tài: thương tiếc, quý trọng tài giỏi)
"Nhị công tử." Một lát qua , Thốn Bôn vội vàng chạy đến. Trên đường rừng vết máu, sơn tặc tới, vì thế truy tìm theo vết bánh xe mà đến.
Mộ Cẩm đầu .
"Thuộc hạ đến chậm."
"Không . Ngươi mà tới sớm, thì nữ nhân chạy thoát." Mộ Cẩm dùng cây quạt vỗ nhẹ lòng bàn tay, "Chạy trốn , lắm. Chưa thấy quan tài đổ lệ."
"Nhị Thập cô nương chạy ?"
"Chạy." Mộ Cẩm dừng một chút, : "Lúc xe ngựa chạy , nàng ở xe."
Thốn Bôn chuyển hướng về phía thác nước, hỏi: "Là dừng ở đây ?" Nơi cũng vị trí để chạy trốn.
Mộ Cẩm chỉ chỉ tàng cây một mảnh vải vụn nhỏ. là của Nhị Thập rách khi cành cây cào . Hắn tay trái cầm quạt, tay dùng ngón trỏ vuốt nhẹ quạt, thong thả ung dung mà : "Ta cẩn thận cân nhắc, nàng là chính nhảy xuống, là ngựa đem nàng hất xuống."
Tuy như , nhưng Thốn Bôn hiểu, Nhị công tử trong lòng rõ.
"Thốn Bôn, ngươi xuống tìm . Dù nàng c.h.ế.t đuối ở chỗ , cũng đem t.h.i t.h.ể vớt lên, quất xác." Hai chữ cuối chầm chậm nhấm nuốt ở kẽ răng Mộ Cẩm, sinh mùi m.á.u tươi.
"Dạ." Thốn Bôn lệnh, nhảy giữa hồ.
Mộ Cẩm dù bận vẫn ung dung mà tảng đá lớn. Hướng của Nhị Thập, sớm suy đoán.
Một lát , Thốn Bôn hiện mặt nước, "Nhị công tử, ."
Mộ Cẩm thực bình tĩnh, "Đã ." Càng bình tĩnh càng quỷ dị.
Thốn Bôn hỏi: "Nhị Thập cô nương khả năng Hoàng lăng."
"Ngày đó Tiểu Thập đến Linh Lộc Sơn, đối với Hoàng lăng quả thực hứng thú. Nàng yêu thích truyền thuyết dân gian, trở về nhất định sẽ tới việc ." Mộ Cẩm nhẹ: "Nữ nhân hẳn là trốn đến Hoàng lăng. Nàng ngày thường một bụng ý đồ xa, nghĩ tới, tình thế cấp bách cũng mất sự thông minh."
Thốn Bôn trán chảy xuống, là giọt nước giọt mồ hôi. Hoàng lăng cơ quan trùng trùng điệp điệp, lúc , trộm mộ cũng c.h.ế.t ít, ngay cả những kẻ tinh thông Dịch Kinh bát quái, cũng nhiều kẻ bỏ mạng ở đây. Nhị Thập dù thông minh, bất quá cũng chỉ là một nữ nhân bình thường, nàng đó chỉ đường chết.
"Lăng mộ Hoàng đế cũng dễ như . Nếu nàng thể ở Hoàng lăng bình yên vô sự, cũng tha cho nàng một mạng." Mộ Cẩm chuyển hướng Thốn Bôn, "Để ngừa vạn nhất, phái lục soát bộ núi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-41-so-phan-nhi-thap.html.]
"Vâng."
- ---
Nhị Thập cửa động, tính nín thở một thời gian. Nếu qua nửa thời gian mà nàng tìm thấy đầu khác, thì nàng sẽ lập tức cửa động.
Cực kỳ may mắn, nàng thấy một cái sơn động khác.
Trên bờ hai ám đạo trái , bên cạnh để phân biệt khắc bốn chữ to.
Nàng chữ.
Mê Truyện Dịch
Ám đạo bên trái tối đến nỗi thấy năm ngón tay, bên hình như còn chút ánh sáng. Nàng quyết định bên . Mới mấy bước, phía liền gặp lối . Nàng kinh hỉ chạy ngoài, chỉ thấy một gò núi. Dựa cây rừng xung quanh, đây hẳn là chỗ sâu nhất bên trong Linh Lộc Sơn.
Bơi lội tiêu tốn quá nhiều sức lực. Sắc trời còn sớm, Nhị Thập vốn là nghỉ ngơi một lát, ở cửa động, bóp bóp bả vai .
Sau nửa khắc ngắn ngủi, nàng liền lên đường chạy trốn.
Nghe bí mật của Nhị công tử là sự thật thể tranh cãi. Cho dù tạm thời bảo vệ tánh mạng, thì cũng chắc sẽ động sát khí.
Nghỉ ngơi một hồi, Nhị Thập sợ Mộ Cẩm theo dòng nước đuổi tới, dám ở lâu. Nàng đẩy một đám cỏ dại cao đến đầu gối , tiến về phía . Ven đường nàng hái một nhánh cây, xóa bỏ dấu vết.
Xa xa Nhị Thập thấy một con đường nhỏ đầy bùn lầy.
Có đường liền . Nàng chỉ cần thể , tự nhiên tránh một trận. Huống hồ, nàng còn ngân lượng của Nhị công tử lộ phí.
Nào ngờ, trốn đến một cây thì thấy một nam nhân thô lỗ kêu to: "Nhịn , liền ở đây giải quyết một chút."
Thanh âm giống với một tên sơn tặc.
Nhị Thập co dậy, đang , vặn túm dây quần của Lỗ Nông.
Nàng trừng mắt . Người nam nhân cho nàng cảm giác giống như gặp gấu lớn, cánh tay thô bạo.
Lỗ Nông trói chặt dây quần, ha ha, "Ý trời a, các , mang cô nương trở về!"
Nhị Thập một cử động nhỏ cũng dám. Lỗ Nông bước vài bước tới, xách nàng lên như xách một con gà nhỏ.