Nàng kéo kéo chăn mền, lật cách xa .
Hắn thoáng thở một nụ .
Chỉ những lúc suy nghĩ xa trong lòng, Nhị công tử mới dùng một tiếng khẽ, dọa nàng một mồ hôi lạnh.
Hắn : "Ngươi là thức ăn của Đông Tây Nhị Tài. Chết vì bệnh vị sẽ ảnh hưởng. Nhớ dưỡng bệnh."
Nhị Thập: "..." Cảm giác Nhị công tử mới bệnh .
Gặp một chủ tử thể hiểu thấu, nàng ngoại trừ giả ngu , còn cách nào khác, chỉ thể tiếp tục ngủ.
Vốn là choáng váng, xong cũng liền ngủ thật.
Tiểu Thập , Nhị công tử ngày đó là bàn chuyện ăn gì đó cực kỳ lớn.
Thập Nhất tiễn đại phu ngoài, đường vặn gặp Nhị công tử tâm tư nở rộ.
Nhị công tử hỏi thăm vì mời đại phu.
Thập Nhất thành thật trả lời,
Nghe Nhị Thập bệnh, Nhị công tử càng vui mừng nhướng mày, : "Ta xem nàng c.h.ế.t ."
Thập Nhất khó hiểu.
Bất quá ngẫm , thê tử thì giường bệnh triền miên, Nhị công tử còn chẳng hỏi đến. Lại nguyện ý tự xem Nhị Thập, tự cho là một kiểu quan tâm khác.
Đồng thời cũng rõ, Nhị công tử ngày đó bàn luận chuyện ăn cực kỳ lớn, mà là lớn như thể trời sập.
- ---
Nhị Thập ở Yểm Nhật Lâu dưỡng bệnh, chân bước khỏi phòng.
Thái độ Mộ Cẩm mơ hồ, mong manh giữa g.i.ế.c giết.
Qua vài ngày, Nhị Thập cảm thấy ẩn nấp như cũng cách, Nhị công tử g.i.ế.c nàng, đêm đến cho nàng một đao là xong chuyện.
Về việc khăn thêu, Nhị Thập cách khác bán , quyết định tìm Lưu đại nương chuyện. Nhị Thập rời Yểm Nhật Lâu.
Thốn Bôn hôm nay trở về.
Chính sảnh của Mộ phủ phía tây, là chỗ ở của Nhị công tử. Đi đến một đoạn đường nhỏ, là ngã rẽ. Nhìn qua phía bắc, từ gần đến xa, chỉ thấy một tòa Hoa Uyển, một tòa Yểm Nhật Lâu. Hướng nam là Trạch Lâu của Tô Yến Tinh. Băng Sơn Cư ở hồ sâu, sừng sững phía nam Mộ phủ.
Thốn Bôn lúc đúng đến chỗ rẽ.
Một nữ tử áo quần sắc vàng khỏi Hoa Uyển, hướng tươi.
Thốn Bôn eo bài của nàng, "Lục cô nương."
Nàng khom gối hành lễ, "Thốn Bôn công tử."
Thiếp thất thị tẩm của Nhị công tử, Thốn Bôn nhớ rõ đến năm . Tiểu Lục là thứ nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-35-so-phan-nhi-thap.html.]
Từ Nhất đến Ngũ đều còn nữa, Tiểu Lục trở thành nữ nhân đến sớm nhất, niếm trải sự tình, ngây thơ rực rỡ, hình dáng so với tuổi còn nhỏ hơn. Nhị công tử , nàng ở trong đám nữ nhân , là tâm kế nhất.
Mà tâm kế nhất, hiện tại là Nhị Thập cao cư thủ vị.
Tiểu Lục hướng Yểm Nhật Lâu mà .
Từ Hoa Uyển là một nữ tử váy áo lục lam, đuổi theo Tiểu Lục, "Ta cùng với."
"Vừa nãy hỏi ngươi, ngươi ."
Đường từ Hoa Uyển đến Yểm Nhật Lâu, nối liền với mà cần rẽ ở ngã rẽ.
Ước ban đầu là cho hai bên nữ nhân tranh đấu. mà tới lui hai bên đường, đều là những nữ nhân thường đoạn đường nhất, cây cỏ ven đường cũng mọc đoạn đường khác.
Mê Truyện Dịch
"Nhị Thập!" Tiểu Lục lên tiếng.
Thốn Bôn thoáng dừng chân, đầu .
Nhị Thập mặc váy hải đường tím, ánh trời lấm tấm chút mồ hôi. Nàng hướng Tiểu Lục mỉm , ánh mắt vô ý dừng mặt . Nàng hành lễ.
Thốn Bôn lễ phép gật đầu, rời .
Nhị Thập thẳng , thu hồi ánh mắt.
Tiểu Lục thiết kéo tay Nhị Thập, "Đi nào, trong Yểm Nhật Lâu."
Nhị Thập chút nghi hoặc.
Tiểu Thập giải thích : "Tiểu Cửu gửi thư."
Tiểu Lục đắc ý : "Nàng trong thư ân cần hỏi thăm các ngươi lắm đó."
Ba tiến Yểm Nhật Lâu.
Tiểu Lục kéo dài giọng, hô to: "Ta, Tiểu Lục đây!"
Nghe tên nàng, Thập tứ chạy đầu tiên, khoanh tay hỏi: "Bới móc cái gì?"
Tiểu Lục giơ lá thư sắc hạnh trong tay lên, "Thư của Tiểu Cửu."
Thập Tứ khinh thường bĩu môi, "Liên quan gì đến chúng ?"
Tiểu Lục : "Chẳng lẽ ngươi khi Tiểu Cửu rời khỏi Nhị công tử, sống khá giả ? Bạc đủ dùng ?"
" á." Tiểu Thập ở lưng, hạ giọng : "Thê tử của Nhị công tử tuy thể nhược nhiều bệnh, nhưng dù cũng là chính thê. Chúng thể so bì dù như thế nào chăng nữa. Chúng mà lỡ lời thì khó bảo vệ , sẽ đuổi ."
Thập Nhất , "Có chuyện gì trong phòng ."
Hoa Uyển Tiểu Lục chữ, Yểm Nhật Lâu Thập Nhất chữ. Còn đều .
Có hai chữ, Thập Tứ tin tưởng nội dung trong lá thư. Thập Tứ : "Nói xem, dù sớm muộn vị phu nhân cũng sẽ tìm chúng gây phiền toái, nhân lúc còn sớm hãy cùng nghĩ cách, Nhị công tử thì nên mưu sinh thế nào?"
Tiểu Lục mở phong thử, ném một câu: "Tiểu Cửu thành ."