Số Phận Nhị Thập - Chương 283: Số Phận Nhị Thập
Cập nhật lúc: 2025-07-09 09:48:06
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Hoàng Thượng đại ái vô cương." Sống chung với Từ A Man lâu , mấy câu a dua nịnh hót, Mộ Cẩm hạ bút cũng thành văn.
Tiêu Triển cảm thấy cực kỳ châm chọc, kết cục là chỉ một vứt bỏ bộ. Thiếu niên Tiêu Triển thể cùng Lý Trác Thạch hoa tiền nguyệt hạ , phảng phất như cách xa cả một thế hệ.
(*Hoa tiền nguyệt hạ: hoa trăng, chỉ những nơi nam nữ tỏ tình, chuyện tình yêu.)
Thiếu nữ Lý Trác Thạch từ khi nào biến mất ?
"Niệm tình ngươi thê tử con gái, nếu như mất mạng sẽ để cô nhi quả phụ, cũng là khiến cho bá tính Đại Tễ thêm một đau khổ." Tiêu Triển cứng nhắc : "Trẫm thể tha cho ngươi một mạng."
"Tạ ân g.i.ế.c của Hoàng Thượng." Mộ Cẩm vẻ mặt cảm kích.
Lại là vẻ cảm kích dối trá. Tiêu Triển trầm mắt, lẳng lặng suy tư.
Mộ Cẩm cũng yên lặng.
Hai với vài câu hòa hoãn, tiếp tục moi móc từ đối phương điều kiện lợi cho .
Tiêu Triển phá vỡ sự yên lặng : "Trẫm cũng điều kiện." là thần kỳ, khi so sánh Mộ Cẩm với đám gian thần, Tiêu Triển phát hiện bản cũng thể suy nghĩ đến chuyện buông bỏ ân oán.
Trong đáy mắt Tiêu Triển, Mộ Cẩm thấy một tia tính kế: "Mời Hoàng Thượng ."
"Hoàng Hậu nương nương là còn sống..." Tiêu Triển nghẹn giọng: "Hay chết?"
"Bẩm Hoàng Thượng." Mộ Cẩm thành khẩn mà : "Thảo dân cùng Hoàng Hậu nương nương đồng hành tới Tây Phụ Quan, ký ức hai năm chút sai lệch. mà, việc ngừng thở ngay tại chỗ cũng thích khách của Hoàng Thượng xác nhận."
Tiêu Triển khó thở, giống như trái tim bóp nghẹt: "Hơi thở cũng thể che giấu, thích khách bắt mạch, điêu dân nhà ngươi, chớ lừa gạt Trẫm."
Mộ Cẩm nhẹ nhàng cong khóe môi, một màn giống như từng xảy . Tiêu Triển giống Mộ Cẩm, vẫn còn trách nhiệm đầy , cũng chẳng dám nhập ma. Mộ Cẩm hỏi: "Hoàng Thượng thể cho cái gì?"
Tiêu Triển lạnh: "Trẫm thể đặc xá ngươi tội khi quân. Ngươi thê tử con cái, cũng khâm phạm triều đình cả đời, hại thê tử con cái ngươi trốn đông trốn tây."
"Vâng." Trên mặt Mộ Cẩm phủ một tầng ôn nhu, như đang rơi một hồi ức nào đó. "Trước tâm cao khí ngạo, ngay cả thiên tử cũng thèm để mắt. Cưới thê tử, thê tử hiền huệ. Sinh con gái, con gái dễ thương. Chỉ cần một cái liếc mắt của họ, đáy lòng tựa như rót đầy mật ngọt. Đáng tiếc, đường tới kinh thành nhấp nhô gập ghềnh, họ đành ở Tây Phụ quan. Mà còn kịp tới bái phỏng nhạc phụ..."
Tiêu Triển nhịn , ngắt lời : "Nói chính sự ."
"Vâng." Mộ Cẩm nghiêm mặt: "Thảo dân tiến cung, cũng chính là vì cầu Hoàng Thượng đặc xá lệnh truy nã của thảo dân."
Tiêu Triển chất vấn: "Vậy ngươi thể đem đến cho Trẫm điều gì?"
"Hoàng Thượng." Mộ Cẩm cung kính trả lời: "Mộ phần của Hoàng Hậu nương nương dựng ở Tây Phụ Quan, mộ cắm một cây trường thương buộc dây tua đỏ, nếu Hoàng Thượng tới thăm, thảo dân thể dẫn đường."
Tiêu Triển như rút hết sức lực, một lúc lâu vẫn gì. Cúi gục đầu, đang suy điều gì, đôi mắt m.ô.n.g lung như hồ nước sâu. Ngẩng đầu lên, về là dáng vẻ đế quân uy nghiêm, chằm chằm Mộ Cẩm: "Ngoài việc đó , Trẫm còn một điều kiện nữa."
Mộ Cẩm vẫn ghế, thiếu chút nữa là theo thói quen: "Mời Hoàng Thượng ."
Tiêu Triển : "Thứ Trẫm chính là ngươi."
Mộ Cẩm khách khí trả lời: "Chúng là ruột, thể trái luân thường đạo lý."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-283-so-phan-nhi-thap.html.]
Tiêu Triển thèm để ý đến lời trêu chọc của , tiếp tục : "Mấy năm nay, ngươi sống tiêu d.a.o tự tại, nghĩa là thế lực lưng ngươi vẫn còn."
"Hoàng Thượng, vốn là dựa núi vàng núi bạc của Mộ gia sống qua ngày, khi đào vong ăn trộm chút bạc, miễn cưỡng sống tiếp. Thê tử của là cô nương nhất đời , theo chịu khổ nhọc." Mộ Cẩm chỉ chỉ tù phục : "Ta lưu lạc đến tận đây, chẳng lẽ là mượn vây cánh trong tù ?"
Đó là sự thật, nếu Mộ Cẩm chỉ tay, Tiêu Triển cũng chú ý đến tù phục . Với tư thái bễ nghễ thiên hạ của Mộ Cẩm, mặc tù phục cũng như đang mặc long bào.
Mê Truyện Dịch
Tiêu Triển : "Nếu ngươi vì Trẫm sở dụng, Trẫm sẽ đàm phán với ngươi."
Mộ Cẩm : "Ta chỉ là một thảo dân, nào tác dụng gì."
"Một tên thương gia dám can đảm thu nhận hoàng tử giả c.h.ế.t rời cung, lá gan cũng đủ to đấy. Trước khi Mộ phủ niêm phong, trong một đêm vườn nhà trống, Trẫm cảm thấy đây là là một thương gia bình thường. Trẫm mấy năm nay tâm ý lo quốc sự, tự vấn thẹn với Tiên Hoàng, thẹn với Đại Tễ." Tiêu Triển thề sẽ khiến cho Tiên Hoàng nhận , rằng mới là thiên tử thực sự trong đám hoàng tử. "Trị quốc chỉ bằng năng lực của vua. Văn võ bá quan trong triều vây cánh, vài vị phi tần trong hậu cung, từng từng đều chỗ chống lưng. Trẫm ngôi vị , cũng đề phòng đại thần mưu quyền soái vị. Chuyện Tễ Đông ngập lụt, Trẫm rõ, diệt trừ hôn quan là quốc sự cấp bách. Trẫm tin tưởng ngươi tương lai sẽ đoạt Trẫm kế vị, nên Trẫm mượn sức lực của ngươi, vì bá tính Đại Tễ mưu phúc."
Mộ Cẩm Tiêu Triển. Tiêu Triển thực sự khác , cho dù Lý Trác Thạch sống c.h.ế.t , vẫn thể bình tĩnh bàn chuyện triều chính. Tiêu Triển một bên lao tâm vì thiên hạ Đại Tễ, một bên thanh trừng sâu mọt trong triều, quyết tâm càng lớn thì áp lực càng lớn. Hắn mua chuộc những thế lực trung gian để cân bằng.
"Hoàng Thượng, thảo dân tham chính." Trong cung ngươi lừa gạt, Mộ Cẩm là đấu nổi, mà là thấy phiền chán.
"Ngươi thể tiếp tục Mộ nhị công tử của ngươi, thứ Trẫm là những nghĩa sĩ dân gian ." Mộ Cẩm huyết mạch của Tiên Hoàng, trong triều vài vị trọng thần đối với Tiên Hoàng trung thành tận tâm, năm đó từng ủng hộ Thái Tử tiền nhiệm. Tiêu Triển Mộ Cẩm tiến cung, tránh cho cành đẻ cành con.
Mộ Cẩm hỏi: "Hoàng Thượng hỏi mộ phần của Hoàng Hậu nương nương lập ở nơi nào ?"
"Hoàng Hậu nương nương vẫn luôn ở trong Hoàng cung của Trẫm." Tiêu Triển chuyện nhiều: "Cho phép ngươi suy nghĩ ba ngày. Ba ngày , ngươi rời khỏi kinh thành."
Mộ Cẩm dậy hành lễ: "Thảo dân cáo lui." Hắn là con dân Đại Tễ, đây là cái lễ sùng kính dành cho bậc đế vương.
Tiêu Triển vài thôi, rốt cuộc tới khi Mộ Cẩm bước nửa chân ngạch cửa, gọi : "Đợi ."
Mộ Cẩm , đầu.
"Hoàng Hậu nương nương... đau khổ ?" Tiêu Triển hỏi nhỏ.
Mộ Cẩm vẫn thấy, đáp: "Không ."
"Vậy thì thôi..."
- ---
Mộ Cẩm khỏi Hoàng cung, bước lên xe ngựa đợi sẵn ngoài cổng thành, cởi tù phục , một bộ y phục sạch sẽ.
Nhớ cuộc hội ngộ với Tiêu Triển, thái dương Hoàng Thượng một sợi tóc bạc .
Mộ Cẩm vốn định sẽ thoát bằng Lý Trác Thạch, nhưng thứ Tiêu Triển là quốc sự.
Mộ Cẩm : "Ta thua ."
Tiêu Triển mới là vị vua minh của Đại Tễ.
Tiên Hoàng ở nơi chín suối chắc hẳn nên vui mừng, thái bình thịnh thế của ông kế nghiệp.