Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Số Phận Nhị Thập - Chương 282: Số Phận Nhị Thập

Cập nhật lúc: 2025-07-09 09:48:03
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tiêu Đạm, Trẫm nhịn ngươi quá lâu ." Bậc đế vương như Tiêu Triển cần chịu cơn tức giận thế . Giết Mộ Cẩm chỉ dễ như trở bàn tay, nếu mệnh lệnh của Hoàng Thượng, Mộ Cẩm sẽ chẳng thể khỏi Hoàng cung . mà...

"Thảo dân cảm kích ơn g.i.ế.c của Hoàng Thượng." Mộ Cẩm dừng một chút, hỏi: "Chẳng lẽ Hoàng Thượng , rốt cuộc buổi tối Hoàng Hậu nương nương xảy chuyện gì?" Hỏi nghiêm túc, nhưng nếu thể bỏ ý nơi đáy mắt thì lời sẽ càng thuyết phục hơn.

Thứ Tiêu Triển thấy từ Mộ Cẩm là sự trào phúng. Hắn ngoài mặt bất động thanh sắc, nhưng mu bàn tay nổi gân xanh bại lộ tâm tư: "Trẫm cần trả lời câu hỏi của ngươi."

"À, thì còn gì để nữa ." Mộ Cẩm thu mắt: "Muốn c.h.é.m giết, mặc cho Hoàng Thượng xử trí. Hoàng Hậu nương nương đáng thương, đêm cuối cùng trong lạnh lẽo."

Biết rõ lời của Mộ Cẩm là cố ý, Tiêu Triển vẫn thể khắc chế, nắm tay nới lỏng, đột nhiên lui về một bước.

Mộ Cẩm thẳng Tiêu Triển: "Một một chịu, hy vọng khi đầu rơi xuống đất, Hoàng Thượng thể bỏ qua cho thê tử cùng con gái ."

Tiêu Triển đè nén cảm xúc m.ô.n.g lung, cao mà miệt thị xuống Mộ Cẩm.

Mộ Cẩm tiếp tục : "Trở về Đại Tễ, quân lính trong thành gần đây Hoàng Thượng ban vài chính sách hỗ trợ dân. Được bách tính kính yêu vô cùng. Có một vị minh quân như Hoàng Thượng là phúc khí của bách tính Đại Tễ. Mà là con dân Đại Tễ, cam nguyện nhận tội."

Tiêu Triển chán ghét ngạo khí của Tiêu Đạm, cũng chán ghét một Tiêu Đạm mất ngạo khí. Tứ hoàng tử nên tiến cung nhận tội, từ thời khắc điên cuồng vì nữ nhân , còn là Tứ hoàng tử xứng đáng đối thủ của Tiêu Triển nữa.

Chim ưng trời chiến mà bại, giao long biển mê mất trí.

"Hừ." Tiêu Triển trở ngai vàng. Ngai vàng là do một phen tranh đấu mà giành , thì ý chí sục sôi xông lên chiến trường, thì kẻ thù còn lười liếc mắt .

Khi còn là Thái Tử, lo lắng Tiên Hoàng sẽ đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Tứ hoàng tử, Tiêu Triển thi thoảng nổi lên ý niệm g.i.ế.c c.h.ế.t Tiêu Đạm. Sát khi nổi lên, nhưng Tiêu Triển vẫn tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-282-so-phan-nhi-thap.html.]

Mê Truyện Dịch

Sau Tiêu Triển đăng cơ xưng đế, g.i.ế.c Tiêu Đạm cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Cho nên dùng tội danh khâm phạm triều đình ép cho Tiêu Đạm nhà mà thể về.

mà, Tiêu Đạm thành , con gái cũng sinh . Làm khâm phạm triều đình tự tại đến như , thử hỏi đời còn ai đáng giận hơn.

Không, đương nhiên là .

Đợt Tễ Đông vỡ đê hồng thủy, khiến cho hàng ngàn hàng vạn bá tính trôi dạt khắp nơi, còn nhà cửa. Tiêu Triển khi đó thấy tấu chương thương vong vô , thấy quan viên địa phương mưu đồ lợi ích riêng rối loạn kỷ cương, lòng tham đáy.

Hắn nổi giận, tới tẩm cung Hoàng Hậu. Hắn với tấm màn: "Trác Thạch, nàng thủ đoạn độc ác, g.i.ế.c chớp mắt, nhưng nàng xem, những con sâu mọt ăn bổng lộc của triều đình g.i.ế.c c.h.ế.t bao nhiêu bá tính Đại Tễ. Ta bọn chúng chết, còn đến chuyện nhân nghĩa ."

Tham quan ô triều đình so với Mộ Cẩm càng đáng hận hơn.

Cũng thời khắc đó, Tiêu Triển nhớ .

Sau khi Đại Tễ và Bách Tùy đình chiến, mất vài năm đoạn tuyệt tới lui. Chiến loạn Tây Phụ Quan khiến dân chúng lầm than. Nơi đó là biên cương, là điểm cuối của mậu dịch kinh thành.

Tiên Hoàng thông thương với Bách Tùy, nhiều đại thần cản trở: "Hai nước vẫn còn hận cũ, hà cớ gì thông thương?" Tiên Hoàng nhận sự đồng tình, vẫn tiến hành ký kết công văn thương mậu. Nhờ việc mà kinh tế Tây Phụ Quan lên, thương nhân hai nước lui tới nhiều, dân chúng đủ loại nghề nghiệp. Lúc các đại thần mới hiểu khổ tâm của Tiên Hoàng. Để chấn hưng Tây Phụ Quan, Tiên Hoàng cam nguyện cùng với kẻ thù gạt bỏ ân oán.

Tiêu Triển chậm rãi : "Nam nhân lấy đại cục trọng." Đế vương lấy giang sơn trọng, lẽ thể cùng Mộ Cẩm đàm phán điều kiện. Đây là thỏa hiệp, mà là vì Đại Tễ.

Mộ Cẩm thản nhiên như : "Ta thể vì vợ con của lên núi đao xuống biển lửa, đây cũng là đại cục của ."

"Ngày hôm đó, Tiên Hoàng cùng Trẫm thắp đèn tâm sự suốt đêm. Trẫm tưởng rằng, Tiên Hoàng sẽ dặn dò Trẫm giữ cho ngươi một mạng, nhưng gì. Con cháu hoàng gia gánh vác thiên hạ, buông bỏ tình , tình bạn, và cả tình yêu." Tiêu Triển nắm lấy tay vịn: "Hoàng Thượng thực sự buông bỏ ? Một cú ngã ở Ngự Hoa Viên cũng thể lấy mạng một vị quân chủ, đúng là vô cùng hoang đường. Mà ngươi vì yêu mà đến chân trời góc bể, càng buồn hơn." Nói xong lời cuối, Tiêu Triển thực sự bật .

Loading...