Mộ Cẩm xong lời , liền bỏ như gió cuốn.
Thốn Bôn im miệng, tà áo Nhị công tử mất ở ngưỡng cửa. Hắn ngửa đầu lên bầu trời. Không ngờ, Nhị công tử bực bội ngầm với lâu như .
Mộ Cẩm gần như phi phòng.
Từ A Man đột nhiên mở bừng mắt. Thì Nhị công tử cũng khinh công tương đương với Thốn Bôn. Nàng lười biếng giường, đang ngủ , lúc mới thẳng lên, đang định mở miệng chuyện, Mộ Cẩm ôm chặt.
Nàng kinh ngạc: "Nhị công tử?" Cảm xúc mãnh liệt nay Nhị công tử hề , vân đạm phong khinh, trừ lúc ở giường , những lúc còn đều chút khắc chế, nhiều lắm cũng chỉ bóp bóp mặt nàng, bỗng nhiên thình lình ôm , cứ như là... trúng tà. Nàng sợ xảy chuyện gì, hỏi: "Sao thế?"
Một lát , Mộ Cẩm như việc gì mà buông nàng : "Không ."
Từ A Man liếc một cái, hỏi nhiều nữa. Thời gian gần đây, nàng mệt mỏi, cứ thức một chốc thấy buồn ngủ: "Nhị công tử, ngủ một lát."
Mộ Câm nhíu mày: "Nàng cả ngày từ sáng đến đêm chỉ ngủ." Trước ngủ, đến Bách Tùy càng ngủ hơn.
"Ở đây việc gì để ." Có đôi khi rảnh đến phát ngốc, nàng cũng thấy buồn ngủ. Khi còn ở Đại Tễ, nàng việc, nấu cơm, cần mẫn cả ngày, tinh thần dồi dào. Bây giờ chạy trốn đến Bách Tùy, chẳng cần gì, nàng ngủ càng ngày càng nhiều. Có đôi khi nàng cảm thán, bây giờ còn là nha ? Có phúc phần ngủ thì ngủ. Ngày ở Nam Hỉ miếu, thầy bói từng , nàng và Lý Trác Thạch đều là mệnh phú quý. mà, cũng thể là đúng.
Mộ Cẩm dán tay lên trán nàng, hề sốt.
Từ A Man ngáp một cái, mí mắt sắp sụp xuống đến nơi, : "Nhị công tử, thực sự buồn ngủ, ngủ đây." Nói xong liền chui ổ chăn.
Hắn hỏi: "Gần đây thấy chỗ nào thoải mái ?"
Nàng lắc lắc đầu: "Không . Chỉ là lười biếng thôi, gì để , chỉ đành ngủ." Nàng sợ lo lắng, : "Nhị công tử, , ngủ là mà."
"Ừ, ngủ ." Mộ Cẩm trùm kín chăn cho nàng, cửa sổ đang nổi gió bấc.
Nàng quen với thời tiết lạnh thế , nên mới cả ngày chui giường ngủ tránh rét thôi.
Mê Truyện Dịch
- ---
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-274-so-phan-nhi-thap.html.]
Ba trẻ tuổi ai ló khỏi cửa.
Ông lão Lưu thể cường tráng, quen còn trẻ mà lười biếng thành tính.
Hôm đó, nữ chủ nhân khỏi phòng.
Ông lão vội vàng tới, nhắc nhở vài câu: "Phu nhân, các từ Đại Tễ tới Bách Tùy là để ngủ ?"
Bị trắng như , Từ A Man đáp: "Chúng Đỗ Quyên Thành chỗ nào để chơi. Nghe dẫn đường , nơi nhiều cảnh , đợi đến mùa xuân hoa nở mới ."
"Ừ, bọn họ đó là cảnh sắc mùa đông. phu nhân đến một tòa thành, chỉ ngắm cảnh, còn nhập gia tùy tục chứ." Ông lão chỉ chỉ lên trời: "Tuyết ngừng , ngày mai là hội chùa của Đỗ Quyên Thành. Bên đó lễ tế thần, thi đấu thể thao, náo nhiệt lắm. Đỗ Quyên Thành mùa đông tuy gì để xem, nhưng đồ ăn, trò chơi, đến khi các vị rời khỏi Đỗ Quyên Thành, hỏi các vị nơi vui ? Các vị cái gì cũng , bởi vì các vị cả ngày đều ngủ."
Nói lý, Từ A Man ngượng ngùng, vì thế nàng chạy hỏi Mộ Cẩm.
Mộ Cẩm cũng cảm thấy nên đưa nàng ngoài chơi, ngủ suốt ngày biến thành núc ních mất. "Tuyết ngừng , chúng ngoài dạo."
Buổi tối, Mộ Cẩm hỏi Thốn Bôn: "Ngày mai ngươi ngoài ?"
Nếu khỏi cửa, kiểu gì cũng sẽ các cô nương Bách Tùy bắt gặp. Bách Tùy thể so với Đại Tễ, những cô nương đó còn hai chữ "hàm súc" thế nào.
"Ngày mai thuộc hạ cải trang ngoài." Tới Đỗ Quyên thành, Thốn Bôn đầu tiên cảm thấy đường mà cứ con lớn béo đang đợi thịt, xung quanh nhiều đồ tể đang mài d.a.o soàn soạt.
Ông lão , gần đây mấy cô nương theo đuổi Thốn Bôn bỏ , chỉ còn ba bốn khá bướng bỉnh, trong đó một diện mạo vô cùng yêu diễm.
Phàm là nữ tử mỹ mạo, cùng Thốn Bôn đều cảm thấy xứng đôi. Thốn Bôn tuấn tú, nhưng khí chất nhẹ nhàng, thể nền cho bất cứ cô nương mỹ mạo nào.
Mộ Cẩm thì như thế, diện mạo và tính cách đều nổi bật. Hắn thể tươi như hoa, cũng thể lạnh lẽo như băng. Tòa thành chỉ những cô nương ham chinh phục cực lớn mới thích những nam nhân phóng đãng kiềm chế.
Hôm nay, Thốn Bôn cải trang, Mộ Cẩm trở thành xuất sắc nhất trong cả ba, nắm tay một nữ nhân bọc kín như gấu.