"Mùa xuân năm , chúng sẽ ăn tết ở Bách Tùy. Sau thế cục yên , sẽ tới bái phỏng cha nàng." Mộ Cẩm từ đầu đến cuối cũng hề hai chữ "cầu ".
Từ A Man rộ. Trong lòng nàng rõ là .
Vào Tây Phụ Quan, một đoàn thương đội càng mặc dày hơn
Gió bấc vù vù tạt qua khiến cho gương mặt của thương nhân dẫn đầu vàng vọt như hoa mai. Trong cả đoàn , là tiếng Đại Tễ lưu loát nhất, : "Chúng thành, cách Bách Tùy xa nữa. Bách Tùy còn lạnh hơn nơi , tơ lụa Giang Nam Đại Tễ các giữ ấm , nhất là mua mấy chiếc áo lông ở đây . Sau khi quá cảnh Bách Tùy, cả đường sẽ chỉ là gió tây bắc."
Đêm nay, thương đội trọ khách điếm.
Bốn chợ, mua thêm quần áo.
Người Tây Phụ Quan ít nhiều chút khẩu âm, Từ A Man đến kinh thành nhiều năm, khẩu âm đổi ít. Một rẽ một rẽ, cảm giác về quê nhà cho tiếng của nàng thêm phần trong trẻo.
Lúc , Mộ Cẩm chuyển hướng sang Lý Trác Thạch, hỏi: "Lý cô nương, lòng với phong thổ Tây Phụ Quan ?"
Thốn Bôn sớm với Lý Trác Thạch, rằng Mộ Cẩm sẽ tìm cho nàng một nơi thể sống định. Đi qua Phong Hương, sẽ còn là quốc thổ Đại Tễ nữa. Lý Trác Thạch sắp rời . Nàng : "Chỉ cần là Đại Tễ, dù đông tây cũng lòng."
Mộ Cẩm : "Dựa theo hành trình của thương đội, ngày bọn sẽ quá cảnh. Hai ngày , sẽ thu xếp thỏa đáng cho cô."
Lý Trác Thạch hỏi: "Mộ công tử, là nữ nhân của Hoàng Thượng, ngươi an bài cho , sợ phạm tội khi quân ?"
Mộ Cẩm trả lời nhẹ tênh: "Ta là khâm phạm triều đình, c.h.é.m đầu một so với c.h.é.m đầu hai thì gì khác . Hơn nữa, đây là vì nể mặt mũi Tiểu Man."
Trên đường , Lý Trác Thạch thấy Mộ Cẩm và Từ A Man cứ cãi ôm , nàng tin Mộ Cẩm là vì Từ A Man nên mới chịu tay tương trợ.
Lý Trác Thạch chắp tay hành lễ: "Mộ công tử, từng thành kiến với ngươi, là do sai. Lý gia chúng ân oán phân minh, ân tình của ngươi, tất khảm trong tim, chắc chắn sẽ báo đáp."
"Lý cô nương tự sống cho là báo đáp ." Mộ Cẩm : " , nhắc nhở Lý cô nương. Cô từng là nữ nhân của Hoàng Thượng, ngoài đừng xưng tên họ thật. Ta sẽ cho Lý cô nương một phận mới."
Lý Trác Thạch trầm mặc một lát, : "Ta nghĩ, nếu như Mộ công tử chí giành quyền vị, chỉ sợ Hoàng Thượng sẽ thể lên long ỷ dễ dàng như ." Nàng cho dù từng miệt thị Mộ Cẩm, cả chặng đường , cũng hiểu mối quan hệ của Mộ Cẩm rộng đến mức nào.
Mộ Cẩm : "Hoàng Thượng bạo quân, thứ để cho hậu nhân sẽ là thật nhiều chiến tích. Hắn nhất định thể cho Đại Tễ ngày càng cường thịnh phồn vinh. Giống như Tiên Hoàng ."
Nếu Mộ Cẩm đoạt quyền, vây tại còn thu nhận nhiều hộ vệ như . Lý Trác Thạch dò hỏi Mộ Cẩm mà lặng lẽ hỏi Thốn Bôn.
Thốn Bôn : "Để ngừa vạn nhất. Nếu một đội hộ vệ, Nhị công tử đến mạng cũng giữ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-263-so-phan-nhi-thap.html.]
Lời xong một canh giờ, Lý Trác Thạch liền hiểu .
Bốn đang đường về.
Từ A Man nắm tay Mộ Cẩm, : "Nhị công tử, tới đây , nhớ cha , nhớ , quá."
"Ừ."
"Ta chuyện với họ, nhưng giờ thành tội phạm bỏ trốn, mà nhất định sẽ lo lắng." Từ A Man than một tiếng: "Chỉ thể ở xa mà liếc thôi."
Biết rõ nàng nhớ nhà, Mộ Cẩm : "Liên lụy nàng ."
"Nhị công tử, rốt cuộc cũng lúc lời nha." Lúc còn vẻ như thể khâm phạm triều đình vinh dự lắm .
"Hừ."
Thốn Bôn và Lý Trác Thạch phía , kéo dãn cách với đôi nam nữ đang ve vãn đánh yêu .
Thốn Bôn ít .
Lý Trác Thạch cũng chẳng mở miệng.
Gió lạnh từ từ nổi lên, đường phố quạnh quẽ, mấy đường, cửa hàng hai bên đường đều đóng cửa sớm.
Từ A Man : "Nhị công tử, chúng về thôi. Buổi tối gió to lắm, lạnh kinh ." Khi chuyện, vài sợi tóc quẹt qua gương mặt nàng.
Mê Truyện Dịch
Mộ Cẩm đưa tay, vén gọn đám tóc hỗn độn .
Từ A Man rộ lên. Trước nàng cảm thấy gì, giờ mới "động tay động chân" cũng là một kiểu mật của Nhị công tử.
Chỉ nháy mắt , Mộ Cẩm ôm lấy Từ A Man, đôi mắt bình tĩnh liếc .
Thốn Bôn dừng chân, nhẹ giọng : "Lý cô nương, thích khách."
Lý Trác Thạch lắng : "Còn khá đông nữa."
Ước chừng mười mấy , bước chân cực kỳ nhẹ nhàng. Tất cả đều mặc áo đen che mặt, nhanh nhẹn chạy tới, mũi kiếm sắc bén lóe sáng tàn khốc ánh trăng.