Chỉ còn ánh trăng sáng soi qua lớp giấy khung cửa sổ, chiếu rọi một nam một nữ nghiêm chỉnh đắp chăn giường.
Từ A Man rúc đầu ổ chăn. Nhắm mắt trong chốc lát, nàng hề buồn ngủ.
Trong bóng đêm yên tĩnh, giọng Nhị công tử đặc biệt lạnh lùng: "Nàng thật sự lời gì ?"
"Dạ... Ta như thế nào." Thanh âm rầu rĩ của nàng từ trong chăn truyền .
"Hừ, lớn thế nhưng vẫn từng những lới đó chứ gì."
"Cũng ." Từ A Man lộ nửa khuôn mặt, "Trước đó cũng cưới ."
Mộ Cẩm truy hỏi: "Ở Mộ phủ?"
"Không . Là khi vẫn còn là một nha đầu." Nàng cẩn thận nhớ , "Cao ráo, rắn rỏi, khi rộ lên lộ hàm răng thật trắng, cánh tay còn chút cơ bắp."
"Ấn tượng cũng sâu đó." Nhị công tử lạnh nhạt.
"Đó là đầu tiên mà." mặt mũi thì nàng nhớ .
"Nói như thì gì hiếm lạ ?"
"Nào , tôn quý như Nhị công tử vẫn là đầu tiên." Nàng âm thầm trộm.
" nàng phản ứng lãnh đạm."
"Bởi vì là Từ A Man ung dung điềm tĩnh mà." Giọng nàng kiêu ngạo.
Một câu thật thà thành công lấy lòng , vươn tay, chuẩn xác mà xoa mặt nàng: "Ta cũng là Tứ hoàng tử ung dung điềm tĩnh đây." Đáng tiếc, bắt chước âm cuối nghịch ngợm của nàng.
Từ A Man : "Nhị công tử, hỏi một chút, từ khi nào bắt đầu... thế?" Dù trong phòng cũng một mảnh đen thui, da mặt nàng dày hơn một chút.
Mộ Cẩm ho khan, cả nửa ngày cũng ho đáp án. Vì thế trầm mặc đáp.
Nàng thu ý nổi lên. Vừa vất vả lắm bầu khí mới bớt áp lực, vài tiếng khụ khụ của Nhị công tử kéo trở về.
Mê Truyện Dịch
Tay vẫn đặt mặt nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-256-so-phan-nhi-thap.html.]
Từ A Man biểu cảm mà hỏi, "Nhị công tử, , khuôn mặt chỗ nào đáng khen ?"
" ."
Hắn cho nàng đáp án khẳng định, đó ngay lập tức cảm giác khuôn mặt nhỏ bàn tay phồng lên. "Ta lớn lên như , mỗi ngày chính là đủ . , còn Thốn Bôn, gặp mỹ nhân thực sự cũng khó, liếc mắt một cái là xong, thậm chí thể lệnh cho luôn mặt ." Mộ Cẩm điều , khi mới quen Thốn Bôn, thật sự cứ như mà thưởng thức diện mạo thanh tú sạch sẽ của Thốn Bôn.
Từ A Man: "..."
Mộ Cẩm : "Nàng theo , chính là tiểu mỹ nhân của . Không hề kém hơn Thốn Bôn chút nào."
Từ A Man: "..." Nhị công tử so sánh nàng với Thốn Bôn, đúng là cất nhắc nàng mà.
"Nàng đó, quên cái tên nào đấy . Hàm răng trắng cũng , cánh tay cơ bắp nàng cũng , tin thì sờ thử xem." Giọng điệu nghênh nghênh của Nhị công tử trở , "Tóm , về chỉ cần nhớ kỹ là ."
"Nhị công tử, cũng sẽ đến thanh lâu chứ?"
"Ta tiểu mỹ nhân , còn tới thanh lâu gì nữa."
"Vậy nếu tiểu mỹ nhân già , trở nên xí, nhăn nheo, đầy tàn nhang. Các cô nương thanh lâu xinh xắn mỗi năm đều là hoa dung nguyệt mạo. Người cũng tới ?"
Lúc , Mộ Cẩm hiểu ý nàng, hai tay với qua, đem cả nàng cả chăn túm trong lồng n.g.ự.c . "Ta cũng hạng ham sắc nông cạn."
"Vậy Nhị công tử ham cái gì?" Từ A Man tò mò.
"Hừ." Hắn thích nàng nổi giận đùng đùng mặt bánh bao, thích bộ dáng nàng nịnh nọt vì ham sống sợ chết, cũng thích nàng buồn bực mà đ.ấ.m chăn. Cô nương đầy sức sống, mỗi cử chỉ mỗi lời , mỗi cái nhăn mày mỗi nụ , đều thấy mê . cho nàng, đỡ khiến nàng kiêu ngạo. Hắn hỏi : "Nàng thì ? Nàng thích cái gì?"
"Ta ư?" Từ A Man tự giác mà dùng khuôn mặt cọ cọ lòng bàn tay , nàng ôn tồn : "Ta từ đó, ham tài sắc của Nhị công tử."
"Ừ, còn cái khác thì ?"
"Ừm, cũng còn gì để thích nữa." Thật sự là so với Thốn Bôn, Nhị công tử quá ác liệt. Nàng cũng thể đào ưu điểm nào của Nhị công tử hơn Thốn Bôn.
Mộ Cẩm: "Vậy nàng..." , nửa ngày, đều là đối với nàng thế nào. Là nàng đưa tròng... Mộ Cẩm lạnh: "Nếu nàng ý gì với , thì giận dỗi khi ở cùng nữ nhân khác."
"Dù , cũng ham gì của Nhị công tử cả." Nàng bao giờ ôm hy vọng xa vời đối với . Nếu Thốn Bôn bắt gặp ở tiệm thịt heo, nàng sớm rời khỏi kinh thành. Có thể thấy, đối với nàng, Nhị công tử là nhất định .