Hắn tự hỏi gì nữa.
Bỗng nhiên, Từ A Man lên tiếng: "A, Lý cô nương gọi , Nhị công tử, đây." Nàng cực kỳ bình tĩnh tự nhiên thốt một câu, phảng phất như một câu bái phỏng cha của cũng chỉ là chào hỏi mặt chữ.
Tính tình Mộ Cẩm còn kịp bộc phát, Từ A Man chân chân chạy mất.
Mộ Cẩm: "..." Tức c.h.ế.t !
Đương nhiên, Lý Trác Thạch gọi Từ A Man, mà chính là Từ A Man ở một khắc mãnh liệt kêu gọi Lý Trác Thạch.
Mê Truyện Dịch
Từ A Man vội vàng chạy tới cửa phòng Lý Trác Thạch, nàng gõ gõ cửa, đôi tay áp lên hai má, đỏ nóng. Nàng nhẹ giọng: "Lý cô nương, là đây." Lén la lén lút y như tên trộm.
Lý Trác Thạch đang ở bên cửa sổ về phía hoàng cung xa xôi. "Vào ."
Từ A Man đẩy cửa , hai bước gộp một mà tiến đến, bỗng nhiên nàng sực nhớ cái gì, đóng cửa.
Nhìn nàng hốt hoảng như thế, Lý Trác Thạch hoài nghi hỏi: "Làm ?"
Từ A Man thoáng qua cửa sổ rộng mở, nàng tiến đến thăm dò xung quanh.
Xung quanh ai.
Lúc , nàng mới : "Lý cô nương, cùng Nhị công tử chuyện một hồi." Nàng dăm ba câu mà tóm tắt , tha thiết hỏi: "Lý cô nương, cô nhiều kinh nghiệm yêu đương hơn , cô xem, lời của Nhị công tử ý gì."
Trong lòng Lý Trác Thạch cẩn thận đánh giá lời của Mộ Cẩm một . Một tên quý công tử tới nhà cha của nha bái phỏng? "Đây... Còn là cầu ?"
Từ A Man trừng to mắt, "Thật là cầu ?"
"Ý tứ trong lời là đấy." Lý Trác Thạch rõ lắm, cầu cũng hai chữ, lòng vòng như .
Từ A Man ôm lấy gương mặt đỏ bừng: "Ta còn tưởng là suy nghĩ nhiều."
Lý Trác Thạch nhớ tới cả đoạn đường chuyến , thái độ Mộ Cẩm tuy cao ngạo nhưng ân cần hỏi han. Từ A Man ở trong bếp thoáng chạm nước lạnh, cũng kéo tay nhỏ của nàng xoa bóp một phen. Hơn nữa, cực kỳ thích xoa nắn khuôn mặt của Từ A Man.
Lý Trác Thạch từng hỏi: "Mặt cô đau ?"
Khi đó, Từ A Man chỉ đáp: "Nhìn Nhị công tử xoa bóp tàn nhẫn như thôi, chứ thật hề đau."
Mỗi thấy Mộ Cẩm và Từ A Man, nàng nhớ tới và Tiêu Triển. Nàng tuôn bao lời ngon tiếng ngọt, thề non hẹn biển, nhưng nay từng thấy Tiêu Triển hành động mật như Mộ Cẩm đối với Từ A Man.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-254-so-phan-nhi-thap.html.]
Cô nương đang mỉm mắt nàng bây giờ mới đúng là thiếu nữ đang yêu.
Lý Trác Thạch : "Từ cô nương, cô nhiều kinh nghiệm yêu đương. kỳ thật, nếu so với việc trải nghiệm chân thật, nông cạn hơn cô nhiều."
"Không ." Từ A Man xua tay, "Ta cũng nên trả lời thế nào nên mới chạy đến đây hỏi. Hơn nữa, Nhị công tử cầu , cảm thấy thể tưởng tượng nổi."
Lý Trác Thạch , nàng cũng xoa nắn một tiểu cô nương thế , "Ta gặp ít thiên kim đại tiểu thư, nhưng nếu là nam tử, nguyện ý cùng cô nương như cô nắm tay cả đời. Ta hiểu Mộ Cẩm, nhiều ngày đào vong với , chỉ thấy là một nam nhân tùy tâm sở dục. Hắn thích ai cũng gì lạ, cô cần gì tự xem nhẹ chính ."
"Ta hiểu , cảm ơn Lý cô nương".
"Đừng khách khí như ."
Từ A Man vội vàng ngoài, "Nhị công tử hẳn đang đợi trả lời, đây." Nàng chạy chậm bên ngoài.
Trên đường suýt nữa đụng Thốn Bôn.
Thốn Bôn vội vàng lui về phía : "Từ cô nương, cẩn thận".
Từ A Man xách váy, ngơ ngẩn về phía .
Thấy ánh mắt nàng thích hợp. Thốn Bôn cẩn thận gọi một tiếng: "Từ cô nương?"
Nàng hồn: "Thốn Bôn, chăm sóc Nhị công tử."
Thốn Bôn mặt mày trong trẻo tuấn, trầm tĩnh ít , sẽ bao giờ vì xúc động mà gây sự tình như là hành thích Thái Tử giống Nhị công tử. Một gốc cây tùng cao nhã, thanh tao như , nàng mù mắt chọn trúng gã Nhị công tử méo mó vặn vẹo nhỉ? Trong lòng nghĩ như , nhưng chân nàng bước tới phòng Mộ Cẩm .
Mộ Cẩm cất giọng lạnh tanh, "Còn trở về gì?" Đi thì đừng về nữa.
Nàng lập tức xin : "Nhị công tử, thực xin , quên mất là đang bệnh."
"Sao ngày nào ngươi cũng nhớ tới chuyện của thế?" Hắn bộc bạch cõi lòng với nàng, nhưng một câu nàng cũng nhớ rõ.
"Lý cô nương tìm , khẳng định là việc gấp."
"Lỗ tai còn thính hơn ngươi, thế mà một tiếng cũng thấy, ngươi ma gọi chắc."
"Nhị công tử, ... và Lý cô nương chuyện xong ." Từ A Man bên mép giường, "Bây giờ sẽ cùng trò chuyện. Chúng đến nhỉ?"