"Có lẽ... Có thể bóng gió ạ?"
"Ta là Tứ hoàng tử cao quý, dù thế nào cũng là nàng yêu mến . Bây giờ chúng đang là tội phạm truy nã, việc thành hôn tạm thời thành, còn nhiều thời gian khiến nàng cúi đầu ." Tóm , thể để một quý công tử như bày tỏ với nàng , "Có điều, chuyện Tiêu Triển ngược giúp một tay. Nếu nhờ , vẫn nữ nhân bé nhỏ đáng kể chiếm vị trí quan trọng như thế trong lòng ."
"Chúc mừng Nhị công tử tìm lương duyên."
"Lương lương thì rõ, nhưng sớm cũng chọc cho tức chết." Mộ Cẩm kiềm chế nóng nảy, bỗng nhiên hỏi: "Thốn Bôn, ngươi xem nữ nhân gì hơn ?"
"Thuộc hạ ."
Mộ Cẩm : "Cũng đúng, ngươi mà tức là trong lòng ngươi ngưỡng mộ nàng từ lâu."
Nếu Nhị Thập bắt, khiến cho Mộ Cẩm mất bình tĩnh, cũng nàng chiếm bao nhiêu phần trong tim . Hắn đột nhiên ép nhận kết quả, kịp tìm hiểu xem nguyên nhân xem quan tâm nàng thế nào.
nếu Từ A Man chỗ nào hợp ý , chắc là nàng quá trì độn trong chuyện tình cảm. Nhớ đến chuyện nàng về bà mối và giai nhân... Mộ Cẩm : "Yến tiệc trung thu ngày mai, để nàng bận rộn một ."
"Vâng." Giọng điệu của Nhị công tử bây giờ, là giống hệt khi Thái Tử hờn dỗi Nhị Thập "Chết ".
Từ A Man bắt đầu bận rộn từ sáng sớm.
Mộ Cẩm đẩy xe lăn đến cửa phòng bếp. Rõ ràng nàng là cô nương mà để ý, nhưng cũng thể cứng rắn thèm quan tâm. Mộ Cẩm đằng hắng, hỏi: "Hôm nay đến châm củi cho ?" Dáng híp hết cả mắt, vô cùng xảo trá.
Từ A Man ngây : "Rất xin Nhị công tử, món ăn thích ăn."
Hắn nhướng đỉnh mày: "Nghe tình nguyện cho lắm thì ."
"Tình nguyện, tình nguyện, là nha của Nhị công tử, nào dám tình nguyện a." Nàng bưng một rổ rau lớn tới.
Mắt Mộ Cẩm che khăn, nghiêng tai lắng động tĩnh của nàng.
Hắn gì, nàng cũng mở miệng.
Mê Truyện Dịch
Làn gió thu thổi qua hai .
Dựa sự tưởng tượng của , Mộ Cẩm dường như thấy những sợi tóc nhẹ bay bay cùng đôi má phúng phính đáng yêu của nàng. Từ khi cảm nhận vị trí của nàng trong lòng đổi, từng nàng một cách đàng hoàng, dù là bình thường, thấy nàng thấy rung động. Bây giờ thấy nữa, càng nhớ đến lạ kỳ. "Khụ khụ" Hắn ho hai cái, " Lại đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/so-phan-nhi-thap/chuong-227-so-phan-nhi-thap.html.]
Từ A Man đặt đồ ăn trong tay xuống, ngẩng đầu lên.
Dải khăn nàng chọn màu sắc trắng vô cùng, ánh mặt trời càng nổi bật Nhị công tử càng thêm sáng chói. Nàng thầm thở dài một tiếng, bây giờ nàng càng lúc càng nổi giận với Nhị công tử, nhớ đến việc vì sơ sẩy của nàng mà tẩu hỏa nhập ma, nàng càng thêm áy náy. Vì áy náy nên cố gắng theo yêu cầu của . Nàng dậy, đến bên cạnh xe lăn.
Mộ Cẩm vươn tay: "Người ?"
Từ A Man đặt tay lòng bàn tay , lập tức nắm chặt.
Thói quen thích vuốt ve tay nàng của Nhị công tử kéo dài đến bây giờ.
Từ A Man mới rửa đồ ăn, nước giếng mát lạnh ngấm lòng bàn tay, xua tan hết sự ấm ấp.
Mộ Cẩm cảm nhận sự mát lạnh, nhíu mày, "Sao lạnh như ?"
"Nhị công tử, bây giờ đang là mùa thu." Từ A Man bình tĩnh trả lời: "Qua mấy tháng nữa là mùa đông , trời sẽ càng lạnh hơn."
Tuy như nhưng mặt là cô nương trong lòng, dù cho giận vì nàng điều thông minh, nhưng vẫn chăm sóc nàng thật . Hắn nàng hiểu phong tình, nên dù để nàng bận bịu mệt đến c.h.ế.t thì chắc nàng thể hiểu tấm lòng . Hắn nắm chặt lấy bàn tay nhỏ lạnh lẽo của nàng trong lòng bàn tay, đầu về hướng tây bắc, gọi một tiếng: "Thốn Bôn."
Thốn Bôn cực kỳ trung thành đang đợi mệnh lệnh, lập tức mở cửa phòng , "Nhị công tử."
Mộ Cẩm : "Nấu nước nóng cho nàng , đừng để nàng đụng nước lạnh nữa."
"Vâng."
Đợi đến khi bàn tay nhỏ trong lòng bàn tay ấm áp trở , Mộ Cẩm mới buông Từ A Man . Hắn ngẩng đầu, tưởng tượng hình ảnh của nàng trong bóng tối đen kịt, "Hầu hạ là bổn phận của ngươi, nhưng ngươi vẫn quan tâm đến thể của . Ta chỉ một nha , nếu ngươi mệt, thì tìm ở đây?"
Từ A Man gật đầu, "Vâng, Nhị công tử."
Mộ Cẩm tiếp: "Tuy là tiệc Trung thu, nhưng bây giờ giống như , đừng phô trương lãng phí, cho mấy là ."
"Vâng, Nhị công tử."
Biểu hiện của Mộ Cẩm vẻ quan tâm quá mức, nên thẳng lưng, vân đạm phong khinh : "Đi ."